Sông Hương nhớ, Sông Hương chờ

14:27 20/06/2013

TRẦN NGUYỄN KHÁNH PHONG

Tháng 6/1983, Tạp chí Sông Hương ra số đầu tiên, mang tên dòng sông duyên dáng thả mình bên thành phố Huế thân yêu. Đó là niềm phấn khởi của những người làm công tác văn hóa, văn nghệ ở Bình Trị Thiên nói riêng và cả nước nói chung.

Nhà nghiên cứu Trần Nguyễn Khánh Phong bên cạnh Tạp chí Sông Hương lưu giữ trọn bộ suốt 30 năm qua

Sông Hương là chiếc cầu nối, bắt đầu cuộc gặp gỡ giữa những văn nghệ sĩ, nhà nghiên cứu và bạn đọc. Vậy mà, mới đó đã là 30 năm, một sức trẻ như một con người đang lớn, trưởng thành và tràn đầy sức sống.

Tôi đến với Tạp chí Sông Hương khá muộn và lỡ một chuyến hồi tưởng trong dịp kỷ niệm Tạp chí Sông Hương tròn 20 tuổi. Giờ đây, tôi không để lỡ nữa mà phải nắm bắt lại và nhớ lại những kỷ niệm nhỏ nhoi của một tạp chí đã ăn sâu vào tôi không biết tự lúc nào?

Sông Hương là một Tạp chí mà tôi rất mến, rất quý và giờ đây tôi đã đủ bộ Sông Hương, nhìn số tạp chí tháng ngày cứ dày lên, đẹp hơn và có vị trí trang trọng trong tủ sách gia đình Thành Phiên của tôi đã làm cho nhiều bạn bè phải thèm thuồng.

Số là từ năm 1996, khi bước chân vào giảng đường đại học, tôi mới biết được Tạp chí Sông Hương tại Phòng Tư liệu Khoa Ngữ văn - Trường Đại học Tổng hợp Huế (nay là Trường Đại học Khoa học), tôi vẫn cứ nhớ mãi câu nói và cũng là lời dặn của quý thầy cô trong Khoa Ngữ văn rằng: “Các em là sinh viên Ngữ văn thì phải đọc nhiều sách và tạp chí liên quan đến văn học”. Và từ đó tôi quyết định chọn đọc Sông Hương và xem đó là người bạn đồng hành trên con đường sự nghiệp của tôi sau này.

Sự say mê đến với Tạp chí Sông Hương lúc đó của tôi có rất nhiều ấn tượng, bắt đầu từ tháng 10/1996 tôi mua Sông Hương đều đặn tại quầy báo Bưu điện trung tâm, cứ đến đầu tháng thì háo hức chờ đón Sông Hương. Thời đó, sinh viên chúng tôi mua tạp chí hằng tháng thì được bạn bè xem là thứ xa xỉ, vì sinh viên nghèo như nhau, đạp xe mỏi cả chân, ăn cơm phiếu hằng tuần, hằng tháng tại cư xá Đống Đa, may ra mới dư thừa được vài ngàn để sở hữu được cuốn tạp chí mình thích. Khi đã có tạp chí Sông Hương rồi, tôi liền truy tìm các số trước đó. Theo sự mách bảo của các bạn trong lớp, tôi đến ngay các quầy sách báo cũ trong các chợ Đông Ba, An Cựu lục tìm mua cho bằng được các số Sông Hương cũ.

Như một cơ duyên, ngày qua tháng lại, tôi đã có đủ được các số Sông Hương từ năm 1983 - 1996 và cho đến ngày nay. Lúc đó, có khi gặp đến 20 - 30 quyển tạp chí Sông Hương cũ, tiền thì không đủ, mỗi quyển Sông Hương cũ có giá 1000 đồng, số lượng nhiều thì phải cắm lại thẻ sinh viên hoặc chứng minh nhân dân cho chủ quầy để được ôm Sông Hương về.

Lớp Ngữ văn khóa XX (1996 - 2000) của tôi lúc đó có rất nhiều bạn mê Sông Hương và cũng có bạn trưởng thành cũng từ Sông Hương, như bạn Lê Duy Cường, người Thanh Hóa có truyện ngắn đăng trên Sông Hương số 3/1999. Cường đã đem Sông Hương về khoe với lớp, là niềm hãnh diện của cả lớp. Tiền nhuận bút, Lê Duy Cường đã đãi bạn bè một bữa kẹo ra trò, đúng là xa xỉ của tuổi sinh viên. Sau này bạn tôi cũng khá thành công trên con đường văn nghiệp, ắt đó cũng là cái duyên bắt nguồn từ Tạp chí Sông Hương.

Khi ra trường, đi xa làm ăn, ở tỉnh Bình Phước lúc ấy chưa có đại lí báo, tạp chí nào bán Sông Hương, tôi đành nhờ bố mẹ cứ đến những ngày đầu của tháng đi mua tạp chí rồi gửi vào cho tôi qua đường bưu điện. Nói thật khi ở xa quê, đọc được ấn phẩm của Huế mình thì thấy thấm thía và yêu Huế biết nhường nào. Đúng là Sông Hương nhớ, Sông Hương chờ, nhớ là nhớ Huế, nhớ bạn bè một thuở, nhớ tạp chí mình yêu thích, chờ là chờ đến ngày tạp chí phát hành mà đọc.

Công việc và gia đình khiến tôi phải di chuyển nhiều, mỗi lần di chuyển tôi đều ưu ái cho Sông Hương, tôi đóng thùng, gói gém cẩn thận để mang theo. Mỗi năm Sông Hương của tôi càng nhiều lên, lớn hơn, cao hơn và hay hơn, đẹp hơn. Nhìn bộ tạp chí Sông Hương vẹn toàn mà thích lắm, ngắm không thôi cũng thích huống hồ gì có thời gian rảnh rỗi mà ngồi đọc, nghiền ngẫm thì tuyệt làm sao.

Sau này về lại Huế công tác, Sông Hương của tôi giờ được thoải mái có một vị trí đẹp trang trọng trong tủ sách gia đình của tôi. Tôi cũng vinh dự khi được Sông Hương đăng đến 7 bài nghiên cứu về văn hóa dân gian dân tộc Tà ôi. Và tôi đã dành hết tình cảm của mình cho Sông Hương, luôn quan tâm theo dõi những bước thăng trầm của Sông Hương. Bên cạnh Tạp chí Sông Hương, tôi cũng còn lưu giữ những quyển sách của Tủ sách Sông Hương như Hương Giang cố sự, Bài thơ Thôn Vỹ hoặc Người Sông Hương rồi đến Sông Hương bộ mới.

Hôm nay, nhớ lại chuyện cũ, nếu không có niềm đam mê và cẩn thận thì tôi sẽ không có đủ bộ Sông Hương, sẽ không biết lấy gì mà kể ra đây những chuyện vui buồn khi cố tìm cho được những số Sông Hương đầu tiên.

Trong vòng xoáy của cơ chế thị trường, chúng ta vẫn thấy Sông Hương không những giữ vững tôn chỉ mục đích nghề nghiệp mà còn tiến xa hơn, từ hình thức đến nội dung đều đẹp, trang nhã và hay, đội ngũ cộng tác viên ngày càng nhiều chứng tỏ rằng Sông Hương đang có sức lan tỏa và sức hút không dễ gì mà các tạp chí văn nghệ ở những địa phương khác có được.

Nhân dịp kỷ niệm 30 năm Tạp chí Sông Hương ra số đầu tiên, với tư cách là một độc giả trung thành, một cộng tác viên lâu năm, kính chúc Tạp chí Sông Hương ngày càng phát triển nhằm đáp ứng những mong mỏi và nhu cầu của bạn đọc.

T.N.KP
(SDB9/6-13)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • NGÔ MINH

    Chương trình kỷ niệm “30 năm Tạp chí Sông Hương” đã qua gần tháng rồi, mà trong tôi những xúc động vẫn không nguôi. Quả thực tôi chưa thấy cuộc “kỷ niệm” nào lại ám ảnh và ấn tượng đến vậy.

  • HƯƠNG BÌNH

    30 năm Tạp chí Sông Hương ra số báo đầu tiên là dấu mốc hết sức quan trọng. 30 năm của những thành quả, những đổi thay và cả những kỷ niệm còn vương mùi mực cũ. Sông Hương đã nỗ lực hết mình, được sự trợ giúp, động viên của đông đảo bằng hữu mọi miền để làm nên một tuần lễ kỷ niệm với nhiều chương trình văn hóa - nghệ thuật đặc sắc diễn ra từ ngày 14/6 đến 22/6.

  • LTS: Trong chuỗi các hoạt động Kỷ niệm 30 năm thành lập Tạp chí Sông Hương, Lễ Hội “Tri Ân Dòng Sông” đặc biệt có ý nghĩa bởi đây là lần đầu tiên, những người làm Tạp chí Sông Hương tổ chức lễ tri ân dòng sông mình đã mang tên.

  • HỒ ĐĂNG THANH NGỌC

    (Diễn văn của TBT Tạp chí Sông Hương trong Lễ Kỷ niệm 30 năm thành lập)

  • (Phát biểu của Đồng chí Ngô Hòa - UVTV Tỉnh ủy, Phó Chủ tịch Thường trực UBND tỉnh Thừa Thiên Huế tại Lễ Kỷ niệm 30 năm thành lập Tạp chí Sông Hương)

  • KHÁNH PHƯƠNG

    Huế là nơi tôi thường tự hỏi, “tại sao tôi không sống ở nơi đây?”. Sông Hương là nơi tôi thường tự hỏi, “tại sao tôi không làm điều gì đó cho nơi này?”.

  • GIA HỘI

    Đầu năm 1983, lãnh đạo tỉnh và Hội VHNT Bình Trị Thiên xác định nên có một tờ tạp chí văn nghệ. Theo nhà văn Hà Khánh Linh, từ tháng 2/1983, nhiều cuộc họp bàn chuẩn bị ra mắt số tạp chí văn học nghệ thuật được tổ chức.

  • VÕ QUÊ

    Tin tạp chí văn nghệ tỉnh nhà được mang tên mới: Sông Hương là một nguồn vui lớn không chỉ trong giới văn nghệ sĩ chúng tôi, mà còn sớm lan tỏa trong mọi tầng lớp dân chúng của quê nhà yêu dấu trong thời điểm ấy (6/1983).


  • (Lê Minh Phong phỏng vấn các nhà lý luận, phê bình)

  • LTS: 30 năm đã tạo nên vóc dáng một Tạp chí Sông Hương bản lĩnh như ngày hôm nay. Từ lúc mới ra đời Sông Hương đã nhận được sự cộng tác nhiệt tâm của nhiều cây bút tài hoa trên mọi miền đất nước, góp phần đưa tạp chí vượt thoát biên giới địa phương đi vào thế giới văn chương Việt đầy sôi động. Dưới đây là những tâm tình của một số cộng tác viên từng gắn bó với Sông Hương.

  • LTS: Góp phần để Sông Hương có “văn hiệu” trên diễn đàn văn học nghệ thuật cả nước cũng như đến với độc giả mọi miền phải kể đến vai trò của những nhà văn nhà thơ đại diện cho tạp chí. Chúng tôi xin được trích đăng một vài cảm nhận của họ nhân dịp kỷ niệm 30 năm Sông Hương ra số báo đầu tiên.

  • TRẦN NGUYÊN

    Hòa nhập với làng văn nước nhà, Sông Hương còn phải chở nặng phù sa văn hóa của chính nơi mình sinh ra. Mấy năm trở lại đây, Sông Hương tạo được ảnh hưởng trong giới độc giả với nhiều chuyên đề văn học mang tính chất khai mở, dám nói và làm những hiện tượng, trào lưu văn học còn ngại ngần.

  • VỸ GIẠ

    Bên cạnh việc nâng cao chất lượng tạp chí, từ tháng 8 năm 2008, Sông Hương xúc tiến bốn chương trình nhân văn với phương thức xã hội hóa hoàn toàn. Các chương trình ấy vừa thể hiện tình cảm nhân ái, vừa thể hiện mong ước được đóng góp cho văn hóa Huế của giới văn nghệ sĩ - trí thức quê nhà.

  • ĐOÀN MẠNH PHƯƠNG

    Mới đó mà đã 30 năm rồi. Với tôi, Sông Hương luôn là một kỷ niệm và là một hành trình đẹp. Sông Hương 30 năm thì tôi có hơn 2/3 quãng thời gian ấy là… người nhà của Sông Hương.

  • Kính gửi BBT Tạp chí Sông Hương!

    Gia đình tôi (7 thành viên đều là giáo chức) không phải cư dân Huế, nhưng mỗi người trong chúng tôi đều đã là một độc giả trong số những chuyên mục thường xuyên của tạp chí Sông Hương từ nhiều năm nay.

  • PHẠM PHÚ PHONG
    (Nhìn lướt qua các tuyển tập kỷ niệm 30 năm Tạp chí Sông Hương)

    Cũng như người, sông có đời sông. Nhưng người có tuổi, còn sông không có tuổi. Không ai biết dòng sông chảy qua kinh thành gắn liền với bao thăng trầm của lịch sử một vùng đất có từ bao giờ? Nhưng cách đây ba mươi năm đã ra đời một cuộc sống khác, một dòng chảy khác, tồn tại song song với nó, góp phần khẳng định và phát huy đời sống tinh thần của con người xứ Huế, đó là Tạp chí Sông Hương.

  • DƯƠNG PHƯỚC THU 

    Chiều thứ bảy, ngày 12 tháng 6 năm 1983, Tạp chí sáng tác phê bình nghiên cứu văn học nghệ thuật văn hóa của Hội Văn nghệ Bình Trị Thiên ra số đầu tiên, lấy tên Sông Hương. Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm làm Tổng Biên tập, nhà văn Nguyễn Khắc Phê là Phó, Ban Biên tập gồm có các nhà văn, nhà thơ, nhà nghiên cứu, nhạc sĩ, họa sĩ tên tuổi như: Lương An, Bửu Chỉ, Lâm Thị Mỹ Dạ, Minh Hằng, Xuân Hoàng, Hà Khánh Linh, Lê Thị Mây, Trần Hữu Pháp, Võ Quê, Thái Ngọc San, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Lê Xuân Việt, Tô Nhuận Vỹ và Nguyễn Đắc Xuân.

  • NGUYỄN ĐỨC TÙNG

    Trong tủ sách của tôi, sau bao dâu biển, còn lại một cuốn Sông Hương hai mươi mấy năm trước, trong đó có thư trả lời độc giả của nhà văn Tô Nhuận Vỹ, hình như là Tổng Biên tập.

  • Thực tiễn sáng tạo nghệ thuật luôn luôn biến đổi cùng với sự thức nhận tri thức khách quan và tâm thức sáng tạo của người nghệ sĩ. Sáng tạo là tìm ra cái mới, cái mới nằm trong nhận thức, trong quan niệm, trong cách chúng ta nhìn vào sự vật và nhìn vào chính mình.