Mặc dù được “mệnh danh” là vùng đất có nền văn hóa, nghệ thuật truyền thống lâu đời nhưng thiết chế văn hóa của Thừa Thiên- Huế đang còn nhiều bất cập. Nhiều địa điểm biểu diễn nghệ thuật chưa xứng tầm với các sự kiện quốc gia, quốc tế; hệ thống nhà văn hóa (NVH) ở các cấp được đầu tư xây dựng nhưng hoạt động chưa hiệu quả.
Trung tâm VHTT TP.Huế, điểm biểu diễn nghệ thuật chưa xứng tầm của một thành phố văn hoá
Xây từ năm 1960 và đến nay… vẫn thế
Nằm ngay tại trung tâm TP Huếlà hai địa chỉ biểu diễn nghệ thuật: Trung tâm Văn hóa Thông tin tỉnh (TTVHTT) và Trung tâm Văn hóa TP Huế(TTVH) nhung cả hai lại đang xuống cấp và chưa đáp ứng được nhu cầu của nhiều chương trình nghệ thuật mang tầm quốc gia, quốc tế.
TTVHTT tỉnh được xây dựng từ những năm 1970 theo dạng là trung tâm văn hóa đa chức năng, vừa biểu diễn nghệ thuật vừa hội nghị. Thế nên, hệ thống lọc âm của trung tâm này chưa đạt chuẩn. Năm 2011, đây là nơi được chọn làm địa điểm biểu diễn của đợt lưu diễn Chương trình hòa nhạc Toyota xuyên Việt.
Thế nhưng, với chất lượng cách âm của tòa nhà không đạt chuẩn này đã khiến người xem không khỏi thất vọng; đó là chưa nói diện tích sân khấu chưa đủ chỗ để cả dàn nhạc thính phòng biểu diễn. Không chỉ vấn đề thiết kếvà xây dựng, TTVHTT tỉnh hiện cũng “đa chức năng” với không gian dành cho các lớp học về thể dục nhịp điệu, thể hình…
Nhạc sĩ Lê Phùng, Chủ tịch Hội Âm nhạc Thừa Thiên- Huếcho rằng hệ thống lọc âm của tòa nhà không tốt, âm thanh bị dội nên TTVHTT tỉnh chỉ thích hợp với các cuộc mít-tinh, hội nghị; chứ không thể là nơi biểu diễn nghệ thuật chuyên nghiệp.
Cũng là địa điểm chuyên biểu diễn nghệ thuật, nhưng TTVH TP Huế(hay còn gọi là Rạp Trần Hưng Đạo) trông nhếch nhác và xuống cấp, hư hỏng. Đơn vị quản lý đã nhiều lần chống thấm dột, mối mọt nhưng tình trạng vẫn không cải thiện đáng kể. Khu hoạt động ngoài trời chưa được đầu tư xây dựng, các phòng hoạt động chức năng chưa đáp ứng được yêu cầu, sân khấu biểu diễn, phòng khán giả không đạt chuẩn…
Ông Nguyễn Anh Tuấn, Giám đốc TTVH TP Huếgiãi bày: “Từ lúc xây dựng (năm 1960-PV) đến nay, thực trạng cơ sở vật chất của trung tâm vẫn chưa thay đổi nhiều. Những năm vừa qua, UBND TP Huếcũng đã quan tâm và đầu tư kinh phí sửa chữa nhưng do ngân sách ít ỏi nên việc tu sửa cũng chỉ mang tính chắp vá”.
Năm 2012, Liên hoan Sân khấu Kịch chuyên nghiệp toàn quốc đã diễn ra tại đây và không ít người đã rất buồn cho một địa điểm biểu diễn của một thành phố văn hóa. Sân khấu nhỏ, cũ kỹ và tuềnh toàng đối lập với một Liên hoan lớn có sự tham gia của nhiều nghệ sĩ, đơn vị tên tuổi nổi tiếng của cả nước. Sân khấu biểu diễn thiếu cánh gà nên người xem vẫn nhìn thấy những cảnh lộn xộn ở hai bên sân khấu.
NSND Nguyễn Ngọc Bình, Giám đốc Nhà hát Ca kịch Huếcho rằng, cả TTVHTT tỉnh và TTVH TP Huếđều chưa đáp ứng được các yêu cầu về sân khấu biểu diễn. “Là địa điểm biểu diễn nghệ thuật hiện đại thì phải có ròng rọc để treo cảnh; nhưng các trung tâm của Huếkhông có hệ thống ròng rọc mà phải dùng phương pháp thủ công là đưa tre vào làm giàn giáo để treo cảnh. Đó là chưa nói đến vấn đề nội thất, khu vực hóa trang, giải lao, vệ sinh… rất nhếch nhác”, NSND Nguyễn Ngọc Bình nhận xét.
Phòng vệ sinh nằm cạnh đường vào khán đài của TTVH TP.Huế hôi hám và nhếch nhác
Hệ thống NVH ở cơ sở xuống cấp
Trên địa bàn tỉnh hiện có 782 NVH; tuy nhiên hệ thống TTVH, NVH đang gặp nhiều khó khăn, bất cập, ảnh hưởng đến chức năng và chất lượng hoạt động. Nhiều thiết chếvăn hóa từ tỉnh đến cơ sở đã được xây dựng mới nhưng trên thực tếkhông phát huy hiệu quả hoặc không được sử dụng đúng mục đích.
Nhiều NVH cấp huyện như huyện Phú Lộc, Nam Đông, TP Huế… đều được xây dựng từ khá lâu và đang xuống cấp nghiêm trọng từ sân khấu biểu diễn cho đến phòng làm việc. Riêng TTVH TP Huếchỉ đủ diện tích xây dựng hội trường, không có quỹ đất để xây dựng các công trình đi kèm. Tại nhiều NVH cấp huyện, hệ thống thiết bị kỹ thuật hỗ trợ công tác chuyên môn còn thiếu, không đồng bộ; đặc biệt là âm thanh, ánh sáng. Do đó, chỉ đáp ứng được các cuộc hội nghị, hội họp chứ không thể phục vụ cho các chương trình biểu diễn nghệ thuật.
Với hệ thống NVH cấp xã và thôn, hầu hết được tận dụng từ các công trình cũ; số lượng xây dựng mới rất ít, tập trung chủ yếu ở hai huyện miền núi Nam Đông và A Lưới. Theo Sở VHTTDL Thừa Thiên- Huế, có đến 70% NVH ở làng, thôn, bản, tổ dân phố không có các thiết bị bên trong mà chỉ là ngôi nhà với một số thiết bị đơn giản, như: quạt máy, bàn, ghế, có nơi còn không có bàn ghế.
Cơ sở vật chất xuống cấp nghiêm trọng, trang thiết bị chuyên dùng đã quá lỗi thời, lại thiếu thốn, không đáp ứng được yêu cầu hoạt động đã ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng hoạt động và hiệu quả phục vụ của hệ thống TTVH, NVH. Một thực tếnữa là đội ngũ cán bộ làm việc tại các NVH được đào tạo các chuyên ngành văn hóa nghệ thuật chiếm tỷ lệ khá thấp, khoảng 30% nên hiệu quả công tác hoạt động của các NVH chưa cao.
Đứng trước thực trạng này, ông Hồ Văn Ngoan, Trưởng phòng VHTT huyện miền núi A Lưới cho rằng, cần chú trọng đến việc quy hoạch diện tích đất sử dụng cho NVH, Nhà sinh hoạt cộng đồng đáp ứng đủ yêu cầu của một không gian sinh hoạt văn hóa. Hằng năm, cấp nguồn kinh phí đầu tư, sửa chữa nâng cấp và mua sắm trang thiết bị cần thiết cho các NVH, nhà sinh hoạt cộng đồng hoạt động. Đồng thời, cần đổi mới nội dung, phương thức hoạt động văn hóa, thể thao sao cho các hoạt động phải gắn với thực tiễn đời sống xã hội và nhu cầu của người dân địa phương để thu hút người dân tham gia.
Tại kỳ họp chuyên đề của HĐND tỉnh Thừa Thiên- Huế vào tháng 4.2013 vừa qua, HĐND tỉnh đã thông qua 6 Nghị quyết quan trọng. Trong đó sẽ tập trung đầu tư 2.167 tỉ đồng để xây dựng hoàn thiện hệ thống thiết chế văn hóa của tỉnh (từ 2013-2030). Hy vọng rằng, với sự quan tâm của tỉnh Thừa Thiên- Huế, hệ thống thiết chếvăn hóa ở địa phương này sẽ đáp ứng được nhu cầu thực tế.
Theo Văn hóa Online
Nhà văn Bùi Anh Tấn nổi tiếng hiền lành, ai nói gì ông thường cười cho qua. Thế nhưng mới đây, tác giả Một thế giới không có đàn bà đã tỏ rõ sự bực bội vì chuyện nhuận bút.
Thuở hàn vi, nhà sử học, nhà văn Ngô Thì Sĩ (1726 - 1780) “túi rỗng bếp lạnh”, “một đồng tiền cũng chẳng dính tay” có viết Bài văn trách ma nghèo tuyệt hay.
Được mệnh danh là nhà thờ lớn và đẹp nhất vùng Đông Bắc Việt Nam, nhà thờ Trà Cổ (TP Móng Cái, tỉnh Quảng Ninh) đã bị phá bỏ ngày 9/3/2017 để xây mới.
Thời gian qua, vấn đề dạy chữ Hán (tức mảng từ Việt Hán) trong nhà trường được báo chí đề cập nhiều lần và dư luận quan tâm.
Khi nhắc đến tranh chép hay công việc chép tranh, nhiều ý kiến khắt khe cho rằng, chính những bức tranh chép đã làm lũng đoạn thị trường hội họa và ảnh hưởng xấu đến nền mỹ thuật nước nhà.
Nhờ facebook, tôi mới biết ngày hôm qua là Ngày Hạnh phúc. Chợt bần thần nhớ lại những kỷ niệm về hạnh phúc, vào cái thời ở ta chưa có ngày nào được gọi là Ngày Hạnh phúc...
Chúng ta không im lặng, chúng ta phải lên tiếng trước những điều tồi tệ, vô nhân đạo, nhất là khi chúng liên quan đến những đứa trẻ ngây thơ chưa đủ nhận thức để tự bảo vệ mình. Nhưng...
Mạng xã hội đang ngày càng phổ biến trong đời sống và không chỉ là kênh kết nối chia sẻ, giao lưu giữa các cá nhân. Trên thực tế, mạng xã hội đang có những tác động lớn đến hoạt động kinh doanh của các tổ chức, doanh nghiệp nói riêng và nền kinh tế nói chung.
Sức hút của “lễ hội hoa hồng” đang diễn ra ở Hà Nội có lẽ không ảnh hưởng đến những người làm văn nghệ. Họ đang quan tâm tới những thông tin xung quanh việc xét giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật. Hình như chưa đợt xét giải thưởng nào lại náo động như lần này.
Đó là những trăn trở của Chủ tịch UBND TP.HCM Nguyễn Thành Phong tại buổi làm việc với Sở Văn hóa Thể thao, Sở Du lịch cùng giám đốc các bảo tàng trên địa bàn TP hôm 2.3.
Nhiều bức tường xám xịt, loang lổ nắng mưa trên các con hẻm, con đường Sài Gòn đang được các “họa sĩ đường phố” khoác lên những sắc màu mới.
Trong dịp tết vừa qua, tại TPHCM, sàn diễn cải lương khá heo hút. Ngoại trừ chương trình nghệ thuật Ba thế hệ về lại cội nguồn do NSƯT Kim Tử Long đứng ra thực hiện, có bán vé tại rạp Công Nhân vào ngày 6-2, cùng với vài buổi diễn của các nghệ sĩ Nhà hát Cải lương Trần Hữu Trang ở cơ sở thì không còn nơi nào tổ chức.
Nhiều tác giả cám cảnh người đọc đìu hiu ở các khu trưng bày tác phẩm trong Ngày thơ Việt Nam lần thứ 15 tại TP HCM.
GS Đỗ Quang Hưng, Chủ nhiệm Hội đồng tư vấn về Tôn giáo - UBTƯMTTQ Việt Nam và TS Trần Hữu Sơn - Phó Chủ tịch Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam đều cho rằng: "Lễ hội không có tội mà một bộ phận con người đã lợi dụng và làm hỏng nó đến mức này như một căn bệnh trầm kha khó chữa đã 15 năm nay".
Nhiều người trẻ cả tin, mê tín “cúng” tiền cho thầy bói để rồi lo âu, thấp thỏm...
VĨNH AN
Trong bài viết trên báo Nhân dân số 2082, ngày 28/11/1959, ký tên Trần Lực, Bác Hồ đã phát động “Tết trồng cây”: “Chúng tôi đề nghị tổ chức một ngày “Tết trồng cây”. Việc này ít tốn kém mà lợi ích rất nhiều”.
Văn Miếu - Quốc Tử Giám những ngày này gây sốt bởi di tích rêu phong được thay bằng màu xám trắng mới tinh. Mặc lời trấn an của những người có trách nhiệm, công chúng vẫn có quyền đặt câu hỏi.
“Tại sao trong lựa chọn giữa bảo tồn và phát triển đô thị thì phần thua thiệt thường rơi về phía bảo tồn?”, TS khảo cổ học Nguyễn Thị Hậu đặt câu hỏi trong Hội thảo quốc tế Việt Nam học ngày 15 - 16.12 tại Hà Nội.
Thiết chế văn hóa đang hàng ngày, hàng giờ đồng hành với đời sống nhân dân và là một phần không thể thiếu của xã hội. Có thể kể đến một số thiết chế văn hóa phổ biến ở đô thị nước ta như bảo tàng, thư viện, nhà hát, rạp chiếu phim…
Sự biến mất của Hanoi Cinémathèque, một địa chỉ xem phim nghệ thuật đã có lịch sử gần 15 năm giữa lòng thành phố, đặt ra câu hỏi về sự thân thiện và nhạy cảm với văn hóa của các chính sách phát triển đô thị.