Người khiếu nại

16:45 11/09/2008
ZACE HAMMERTON (Anh quốc)LGT: Truyện dựng chân dung của một kẻ “Sính khiếu nại” “một cách hài hước, bố của John Peters có “Thú đam mê sưu tập tem”. Cách dẫn chuyện tài tình ở cái chi tiết sự ham mê của anh với một loại tem đặc biệt không đục lỗ chiếu ứng với cái kết bất ngờ của truyện “Có của rơi vào tay mà để vuột mất”. Mời bạn đọc thưởng thức.


Ông già càu nhàu:
- Tao căm ghét cái hệ thống đo lường này. Toàn trò lừa đảo!
John Peters lắng nghe những lời phàn nàn của bố với nụ cười độ lượng và tiếp tục ngắm bộ sưu tập tem của mình.
- Đây, mày hãy xem cái tuýp kem cạo râu này - ông già nói tiếp - Trước kia trọng lượng được tính bằng aosơ còn bây giờ thì bằng gram và giá cả tất nhiên là đã tăng vọt. Tao sẽ khiếu nại với hãng sản xuất cho mà xem.
John muốn chỉ cho ông già thấy rằng tuýp kem này có dung tích lớn hơn tuýp kem trước kia nhưng chàng đã nghĩ lại. Một khi ông già đã quyết chí khiếu nại thì đố ai can ngăn được. Những chuyện khiếu nại của ông già đã biến thành một thứ gần như là truyền thống của gia đình. Ông già từng viết những bức thư tràng giang đại hải đầy phẫn nộ gửi cho đủ loại chủ xí nghiệp - từ nhà máy làm bánh kẹo cho tới cơ sở sản xuất thuốc chống bọ chét ở mèo - nếu như sản phẩm không đáp ứng được những chuẩn mực quá đáng đến mức quái đản do chính ông đặt ra.
- À, suýt nữa thì con quên mất bố ạ - John nói với hy vọng lái ông già sang câu chuyện khác - có bưu kiện gửi cho bố đấy. Nó nằm ở phòng ngoài. Người ta đem đến khi bố đi vắng.
Ông già phấn khởi lao ra khỏi phòng, tí nữa thì đâm sầm vào đứa cháu đang đi vào.
- Thế nào hở bố, ngày mai bố có ra chỗ bán đấu giá tem không? - Chú bé hỏi John.
- Chà, bố rất muốn xem những bộ tem chưa đục lỗ.
- Tem chưa đục lỗ nghĩa là thế nào hở bố?
- Con có hiểu không, đó là khi in, người ta quên đục những cái lỗ xinh xinh giữa các con tem.
- Thế bố muốn mua những bộ tem ấy à?
- Không, mua làm gì... - John phá lên cười - Do cái lỗi vặt ấy của nhà in mà chúng có giá đắt khủng khiếp, hàng nghìn đồng bảng Anh đấy. Chúng ta không đủ tiền để mua những bộ tem ấy đâu, con giai cưng của bố ạ.
Trong khi ấy, ông già hý hửng trở lại phòng, một tay xách hộp bánh kem nhân anh đào, còn tay kia thì cầm ổ bánh mì trắng trộn hạt hồi.
- Hãy xem này, xưởng bánh đã gửi cho tao cái gì đây - ông già đắc thắng reo lên - Mày có nhớ cái bánh nướng cứng quèo quẹo không? Tao đã khiếu nại với công ty và người ta đã đổi cho tao cái bánh khác.
- Tuy nhiên bố đã gặp may đấy - John nói - đáng nhẽ bố phải trả lại cái bánh nướng khô cứng còn nguyên vẹn thì đằng này bố thoạt tiên đã chén hết nhẵn bánh rồi mới gửi trả lại cái hộp không với bức thư khiếu nại về nhân bánh!
- Tao thèm ăn bánh quá - ông già đáp - Ở thời buổi ngày nay tiền lương hưu chả được bao nhiêu. Còn bây giờ thì tao về phòng viết thư khiếu nại về một trò lếu láo của bưu điện đây. Tao sẽ mắng cho nó một mẻ.
Chẳng mấy chốc bức thư đầy nhiệt huyết đã được viết xong và ông già ra ngoài phố để bỏ phong bì vào thùng thư.
Khi ông quay về thì thấy John đang ngồi uống trà.
- Bố có muốn làm một chén trà không - John cất tiếng mời.
- Rất vui lòng. Hơn nữa uống trà với bánh kem nhân anh đào thì còn gì bằng.
- Con không hiểu vì lý do gì mà bố lại đi gửi thư khiếu nại vào lúc thời tiết giá lạnh như thế này? Có việc gì mà khẩn cấp như vậy?
- Con ạ, không thể nào tha thứ cho những chuyện bố láo như thế được. Tao phải thông báo cho tay chủ sự bưu vụ biết rằng tại phòng bưu điện ở chỗ hắn, người ta đang bán đồ phế phẩm. Mày có hiểu không, sáng nay họ nhét cho tao hai tá tem không đục lỗ. Và tao phải thân chinh lấy kéo cắt rời từng con tem một. Kìa, mày làm sao mà thừ mặt ra thế hả con?
LÊ SƠN dịch

(nguồn: TCSH số 228 - 02 - 2008)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • TÔN THẮNG LỢI (Trung Hoa)

    Nền xi măng phòng làm việc đang còn những vệt ẩm của chiếc giẻ cọ sàn. Như thường lệ mọi buổi sáng, tôi tự dọn dẹp lấy phòng làm việc. Một lối sống giản dị, có phần khắc khổ. Mà không cần phải phô trương, cuộc cách mạng văn hóa đã kết thúc.

  • RAPHAEN XÔLE (Cu Ba)

    Khi con người mở mắt ra (nỗi sợ hãi đã buộc chúng khép lại), thì việc đầu tiên mà anh ta trông thấy là cái hố có đường kính hai mét và một vòng tròn nhỏ màu xanh nằm cao chừng mười mét ở phía trên.

  • ALICE MUNRO

    LGT: Alice Munro sinh ngày 10 tháng bảy năm 1931 ở Wingham, Ontario, Canada, với tên khai sinh là Alice Ann Laidlaw. Cha của bà là chủ nông trại, mẹ là cô giáo.

  • LGT: Romain Gary tên thật là Romain Kacew, sinh năm 1914 tại Moskva và được nuôi dưỡng bởi một người mẹ đã đặt rất nhiều kỳ vọng nơi con trai mình. Năm 14 tuổi, ông theo mẹ đến Pháp và định cư tại Nice.

  • IURI BONDAREP

    Lần đầu tiên, chúng tôi nhìn thấy cô ta ở cạnh bàn bóng bàn ở sân hành lang nhà an dưỡng. Cô mặc chiếc áo len dài tay màu xanh, chiếc váy thật thẳng nếp, mái tóc màu sáng được cắt ngắn, và cứ mỗi lần vụt rơkét cô lại hất mạnh những sợi tóc vương khỏi trán. Những lúc như vậy, đôi mắt nâu đen của cô lại mỉm cười.

  • O.HENRY

    Rất lâu trước khi bụng dạ lờ đờ của anh nhà quê cảm nhận được hơi xuân thì tay thị dân ấy đã biết rằng bà chúa xanh màu cỏ ấy đã lên ngôi.

  • LTS: Trong 24 bài trong tập Cỏ dại của nhà văn Lỗ Tấn do GS. Trần Đình Sử dịch, Sông Hương số tháng 10 năm 2011 đã giới thiệu đến bạn đọc 3 bài “Sau khi chết”, “Sự giã từ của cái bóng” và “Sự run rẩy trên đường đồi bại”. Kỳ này Sông Hương xin giới thiệu tiếp với bạn đọc 4 bài chọn lọc từ Cỏ dại.

  • VILIAM KHÂYNÊXEN (Đan Mạch)

    Khi Lêô tỉnh giấc, trong tai anh vẫn còn vang lên những lời của ông giáo sĩ giảng đạo.

  • LGT: Nhà văn, nhà nghiên cứu sử học và văn hóa Mỹ Jon Holmes sinh ra tại tiểu bang Texas, Hoa Kỳ. Sau khi tốt nghiệp trường cao đẳng công nghệ Texas nơi ông từng tham gia phong trào nhân quyền và phản chiến, Jon Holmes chuyển đến New York làm việc cho một tạp chí nhiếp ảnh và phụ trách một chương trình sưu tầm các tác phẩm nghệ thuật của các nghệ sĩ hiện đại cho một đại công ty ở Bos- ton.

  • KNUT HAMSUN (*)

    Do tôi viết. Viết vào ngày hôm nay cho trái tim vơi nhẹ đi. Tôi đã mất chỗ làm ở tiệm cà phê cùng những ngày sung sướng của tôi. Tất thảy mọi thứ, tôi đã mất hết. Và tiệm cà phê ấy là tiệm cà phê Mắcximilăng.

  • HENRY JAMES 
         (Tiếp theo Sông Hương số 290 tháng 4/2013)

    Một buổi sáng (tôi cho là ở gần La Spezia) Harold đang vẽ bên gốc cây, không xa quán trọ, tôi ngồi cạnh, lớn tiếng đọc Shelley(18) - người có thể chứng tỏ được trìu mến hơn bất cứ ai.

  • ELENA PUCILLO TRUONG

    Nỗi khắc khoải đã kéo dài từ bao lâu?
    Có lẽ một năm. Quá nhiều. Lấy cớ đi vào toilette, hai tay tôi nắm chặt chiếc bồn rửa mặt trong nhà hàng như muốn bẻ làm đôi. Bao nhiêu bức bối đang dồn vào trong... bao nhiêu đau đớn... đau đến nỗi tôi không dám ngẩng mặt nhìn bóng mình trong gương.

  • Henry James (1843 - 1916), nhà văn Mỹ viết tiểu thuyết, truyện ngắn, phê bình văn học; đặc biệt yêu văn học và nghệ thuật Pháp. Ông định cư ở Londres, Anh từ 1876. Tác phẩm: 112 truyện ngắn (1864 - 1910), Toàn tập (1990 - 2009), nội dung thể hiện ở nhiều chủ đề như: ý thức, tâm lý, mơ mộng, tình cảm, vẻ đẹp, chân lý nghệ thuật.

  • FRANÇOIS CHENG
    (Trích từ tác phẩm Khi những linh hồn lang thang trở về)

    Dưới gầm trời này, dưới cái gầm trời rất thấp này, tất cả đều có thăng có trầm, tất cả đều bị biến đổi. Tác phẩm về Những đột biến đã chỉ rõ điều đó, tổ tiên chúng ta đã nói: “Cứ năm năm thì có chuyển biến nhỏ, cứ năm trăm năm thì có đại đột biến”.

  • L.T.S: Sherwood Anderson (1876 - 1941) là nhà văn lớn của Mỹ. Ông có nhiều tư tưởng tiến bộ, và thường tỏ thiện cảm với những lực lượng vô sản cách mạng Mỹ, đặc biệt là trong những năm 1931 - 1935. Truyện ngắn "Những ngọn đèn chưa thắp" (Unlighted Lamps) của ông dưới đây được liệt vào một trong những chuyện ngắn xuất sắc trong nền văn học Mỹ từ trước đến nay. Câu chuyện về bi kịch nội tâm của những con người không phá vỡ nổi bức tường ngăn cách giữa những tình thân và cho đến khi nhắm mắt vẫn chưa kịp thắp lên ngọn lửa thông cảm.

  • Elena Pucillo Truong là người Ý, Tiến sĩ Ngôn ngữ và Văn học nước ngoài (Đại học Milano Italia). Cô dạy tiếng Pháp và Văn minh Pháp tại Milano từ năm 1982 và gần đây có dạy tiếng Ý tại Nhạc Viện, tại phòng lãnh sự danh dự Ý và tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn TP HCM.

  • LGT: Etgar Keret sinh ngày 20/8/1967 tại Ramat Gan, Israel. Nhà văn nổi tiếng với truyện ngắn và kịch bản phim, có ảnh hưởng lớn tới lớp nhà văn trẻ hiện nay ở Israel.

  • L.T.S: Narayan là nhà văn miền Nam Ấn Độ, sáng tác bằng tiếng Anh. Sinh 10/10 năm 1906 tại làng Madras (mất 13/5/2001), từng sống ở thành phố Mysore cổ kính của quê hương ông.

  • Ferit Edgu sinh năm 1936, từng sống sáu năm ở Paris học chuyên ngành gốm. Trong nhiều năm ông là người viết kịch bản quảng cáo và rồi điều hành một nhà xuất bản. Sự vô lý của cuộc đời, những ám ảnh dục tính, sự sa đọa và sự bất hòa của người trí thức là những chủ đề của ông.

  • HEINRICH BÖLL (CHLB Đức)

    (Heinrich Böll sinh 1917, mất 7-85 - giải thưởng Nôbel văn học 1972)