Trường quay hơn 100 tỷ đồng đổ nát hoang tàn

14:23 16/05/2014

Ở phía Bắc, trường quay Cổ Loa được đầu tư hơn 100 tỷ đồng. Trước đây, khi xây dựng phim trường Cổ Loa, các cơ quan quản lý cũng tưởng rằng ngoài việc phục vụ cho các đoàn làm phim, phim trường sẽ trở thành một địa chỉ tham quan du lịch kết hợp nhiều dịch vụ khác.

“Đền, đài, lầu, gác” ở các trường quay tan hoang sau vài lần sử dụng. Ảnh: Lưu Quang

Thế nhưng bây giờ, chỉ sau một vài bộ phim, nơi đây đang rêu phong cỏ rác…

Tê tái buồn với…Cổ Loa

Theo Cục Điện ảnh (Bộ VH,TT&DL), trong Đề án “Chiến lược và Quy hoạch phát triển điện ảnh đến năm 2020, tầm nhìn đến năm 2030”, mới đưa ra để nhận ý kiến góp ý triển khai; đề án muốn xác định một lộ trình cụ thể đưa nền điện ảnh Việt tiến thêm những bước dài, có năng lực sản xuất 40-45 phim truyện/năm, có ít nhất 35% số buổi chiếu phim truyện Việt Nam trên tổng số buổi chiếu phim tại rạp; năm 2030, Điện ảnh Việt Nam trở thành nền điện ảnh có uy tín ở châu Á, sản xuất 55 đến 60 phim truyện/năm, đạt ít nhất 45% số buổi chiếu phim truyện Việt Nam trên tổng số buổi chiếu phim tại rạp… Giai đoạn từ năm 2014 đến 2016 sẽ ưu tiên xây dựng các rạp mới tại các tỉnh, thành chưa có rạp. Giai đoạn hai từ 2016 đến 2020 sẽ xây dựng rạp tại các tỉnh, thành phố trực thuộc trên cả nước. Các rạp chiếu phim sẽ đáp ứng tiêu chuẩn số. Ngoài ra sẽ đầu tư xây mới trường quay tại TPHCM, Đà Nẵng; xây dựng tại Hà Nội và TPHCM mỗi thành phố một trung tâm chiếu phim hiện đại…

Ở phía Bắc, trường quay Cổ Loa, khi xây dựng đã được đầu tư tới hơn 100 tỷ đồng. Trường quay này đã phục vụ cho một số bộ phim như Thái sư Trần Thủ Độ, Huyền sử thiên đô v.v… song những bối cảnh dựng lên phần nhiều là được sản xuất tạm bợ bằng xốp, nên chỉ một thời gian sau, vì nắng mưa, thiếu kinh phí bảo trì, nên đã nhanh chóng xuống cấp thảm hại, chỗ nào cũng là những đền đài, lầu gác… nhếch nhác, hoang tàn. Và, cái gọi là trường quay, chỉ sau một giai đoạn sử dụng rất ngắn và chưa thực sự đem lại hiệu quả nào đáng kể trên phim ảnh, đã rơi vào tình trạng cỏ mọc rêu phong.

Đúng là Việt Nam đang vô cùng thiếu phim trường đạt chuẩn. Mới chỉ có một số ít phim trường, thực chất chỉ là một số bối cảnh có quy mô nhỏ và rất hạn chế khi sử dụng. Đa số các phim vẫn phải sử dụng bối cảnh tự nhiên hoặc bối cảnh đi mượn, đi thuê nhà dân là chính. Những phim muốn dựng lại các bối cảnh khó, đặc biệt là thời kỳ cổ đại, niên đại càng xa càng khó phục dựng thì buộc phải… mang ra nước ngoài. Thực trạng ấy vừa dễ dẫn tới kết quả phim dựng xong sẽ thiếu bản sắc văn hóa Việt, vừa làm phát sinh kinh phí lớn.

Phim trường tư nhân có khả thi?

Đạo diễn Đỗ Minh Tuấn nghe nói đến việc xây dựng các trường quay lớn thì rất vui. Nhưng ông cũng băn khoăn cho rằng, đây thực sự là một chủ trương lớn nên rât cần phải nghiên cứu kỹ dự án mới có thể khả thi.

Đạo diễn Cường Ngô cho biết các phim anh đã quay từ Bắc chí Nam đoàn làm phim đều rất cực khổ khi chạy bối cảnh nên nếu như có trường quay thì quá vui. Hiện tại ở phía Nam toàn phải quay cảnh thật; một số cảnh ngoài đường thì phải chặn xe cộ lại rất cực, số ít studio thì chẳng khác gì nhà kho. Nếu như có thể dựng được các cảnh biển, núi, sông, đường phố… như các phim trường của Canada, Mỹ… thì quá tốt.

Đạo diễn Ngô Quang Hải khẳng định: “Đầu tư cho cơ sở vật chất điện ảnh là đúng hướng, bởi điện ảnh là phương tiện giao lưu văn hóa với thế giới cực kỳ hữu hiệu; mà bất kỳ một nền văn hóa nào, muốn giao lưu được với thế giới, thì rất cần phải đầu tư tử tế cho phương tiện giao lưu. Tôi rất quan tâm tới khía cạnh có thể xã hội hóa để cả tư nhân và nhà nước cùng tham gia chung tay xây dựng các dự án này. Nhưng dù sao đây cũng sẽ là những món đầu tư rất lớn nên cần phải chi tiết hóa từng phần của dự án, cả nội dung xây dựng lẫn dự toán chi tiêu và kinh doanh trường quay. Chừng nào những người viết đề án có thể đặt ra được hết các tình huống và trả lời được hết các câu hỏi phản biện, chừng đó mới hấp dẫn các nhà đầu tư tương lai và dự án mới khả thi”.

Đạo diễn Đinh Đức Liêm cho rằng: “Có xây dựng thêm thì quá tốt nhưng nói thật là chúng tôi chỉ sợ bày ra việc gì cũng đầu voi đuôi chuột, không biết đầu tư, không biết quản lý. Phim trường ở các nước được đầu tư với chất liệu bền vững và thiết kế tốt, thích hợp cho nhiều bối cảnh xã hội, khi hoàn thiện được đưa vào sản xuất khai thác tốt cả trong phim lẫn phục vụ du lịch nên rất hiệu quả. Còn ở Việt Nam, sản xuất phim truyền hình thì người tiêu thụ là nhà đài, đã được chốt giá từ trước và giá khá thấp, sản xuất phim chiếu rạp thì đạo diễn phải đặt nhà đặt cửa vào ngân hàng vay tiền làm phim, không có người xem là đạo diễn mất nhà. Thế nên việc sử dụng trường quay, nếu giá thuê không hợp lý thì thà thuê ngoài nhà dân hoặc tận dụng bối cảnh tự nhiên còn hơn. Tôi không tin rằng các cá nhân hào hứng tham gia đầu tư cho dự án xây dựng phim trường. Đầu tư một món hàng có giá trị cao như thế, ai là cá nhân đủ lực để tham gia? Và xây dựng xong, ai sẽ là người tiêu thụ?”.

 
Theo Minh Tuệ
Báo Gia đình & Xã hội
 
 
 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Từ những câu chuyện cảm động hoặc những hình ảnh “đắt giá” nhiều họa sĩ chuyên nghiệp và không chuyên đã có những sáng tác tranh minh họa, ký họa theo phong cách lạc quan, lan tỏa những thông điệp tích cực về phòng, chống Covid-19.

  • Cùng với các loại nhu yếu phẩm, thời gian qua, nhiều tổ chức và đơn vị xuất bản đã chung tay đưa sách vào các khu cách ly và phong tỏa do dịch bệnh trên địa bàn TPHCM. Trong những ngày phải thực hiện giãn cách xã hội, hoạt động đưa sách đến tay bạn đọc thật có ý nghĩa.

  • Nhờ sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ, các phần mềm dịch thuật miễn phí và có phí ra đời ngày càng nhiều, hỗ trợ tích cực cho quá trình chuyển ngữ. Tuy nhiên, vai trò của dịch giả vẫn không thể thay thế, đặc biệt trong lĩnh vực xuất bản.

  • Thời gian qua trên các trang mạng xã hội dấy lên những cuộc chiến livestream, có kênh thu hút hàng trăm ngàn người xem, cả trong và ngoài nước.

  • Nghị quyết số 68/NQ-CP của Chính phủ về một số chính sách hỗ trợ người lao động và người sử dụng lao động gặp khó khăn do đại dịch Covid-19 đã đề cập mức hỗ trợ dành cho diễn viên, nghệ sĩ hưởng lương hạng bốn trong các đơn vị nghệ thuật công lập. Đây được xem là bước đi thiết thực, ý nghĩa, góp phần kịp thời chia sẻ khó khăn cho đội ngũ nhân lực trẻ ở các loại hình nghệ thuật biểu diễn.

  • Những hình ảnh trống vắng, im ắng của một thành phố vốn sôi động, náo nhiệt trước đây được nhiều nhiếp ảnh gia, những người chụp ảnh chuyên và không chuyên ghi lại. Rất nhiều bức ảnh đẹp về con người thành phố nghĩa tình, sẵn sàng nhường cơm sẻ áo khi dịch bệnh bùng phát gợi cho người xem nhiều xúc cảm…

  • Bằng những cách khác nhau, các nhà văn của thành phố đã và đang chung tay tham gia phòng chống dịch Covid-19. Từ trực tiếp tham gia công tác thiện nguyện cho đến tìm kiếm chất liệu để có những tác phẩm gắn liền với đời sống người dân trong những ngày này.

  • Trong thời điểm giãn cách xã hội do dịch bệnh, các buổi trò chuyện, giao lưu, giới thiệu sách trực tiếp đều tạm hoãn, tuy nhiên, nhiều hoạt động vẫn được tổ chức theo các hình thức khác nhau nhằm kết nối với độc giả qua những trang sách, góp thêm niềm vui đọc.

  • Khi khán giả chưa thể đến rạp, sân khấu chưa thể sáng đèn, việc xây dựng và triển khai mô hình “nhà hát truyền hình” được xem là hướng đi phù hợp để không làm đứt đoạn dòng chảy biểu diễn nghệ thuật trong đại dịch. Ðồng thời, giữ lửa đam mê nơi nghệ sĩ và mang đến nhiều cơ hội giúp công chúng được thưởng thức những tác phẩm nghệ thuật chất lượng cao.

  • Sau 2 năm lao đao vì dịch Covid-19, nhiều đơn vị sân khấu truyền thống đang đối mặt với nguy cơ phải đóng cửa, ngừng hoạt động, hoặc tình trạng nguồn nhân lực bị suy giảm trầm trọng. Trong khi đó, số lượng nghệ sĩ hoạt động trong lĩnh vực sân khấu truyền thống đang dần mai một, việc đào tạo nghệ sĩ trẻ gặp không ít khó khăn. Đây là vấn đề cấp bách, rất cần được ngành văn hóa và các cơ quan chức năng quan tâm kịp thời.

  • 0 giờ ngày 9-7, khi TP.HCM bắt đầu thực hiện giãn cách xã hội theo Chỉ thị 16, cũng là lúc nỗi lo lắng phủ trùm lên hàng vạn mảnh đời sống khó khăn, vô gia cư, chạy cơm từng bữa.

  • “Hỡi cô thắt dải lưng xanh/ Có về Nam Định với anh thì về/ Nam Định có bến đò Chè/ Có tàu Ngô Khách, có nghề ươm tơ”.

  • Phá bỏ và xây mới tiêu hao rất nhiều năng lượng, lãng phí nguyên nhiên liệu và gây ô nhiễm môi trường. Việc chuyển đổi công năng công trình cũ nên được ưu tiên. Vấn đề là công trình ấy sẽ được biến đổi công năng như thế nào trong tương lai để mang lại giá trị cho xã hội.

  • TP.HCM đã qua gần 5 tuần thực hiện giãn cách xã hội và Chỉ thị 10, chị tôi và những người thân của chị, hay chú Bảy, chú Út chạy xe ôm trước cơ quan tôi cũng như nhiều người khác, đã thấm mệt mỏi với sự sợ hãi, lo âu...

  • Gia đình có vai trò quan trọng trong việc chọn lọc, lưu truyền và phát huy các giá trị văn hóa dân tộc. Phát triển gia đình là nhiệm vụ có tính chiến lược của sự nghiệp đổi mới ở Việt Nam. Trước tác động của quá trình phát triển kinh tế - xã hội, gia đình Việt đã trải qua những biến chuyển lớn, kéo theo sự thay đổi các giá trị gia đình truyền thống. Vì vậy, xác định hệ giá trị chuẩn mực mới cho gia đình Việt Nam là công việc cần thiết hiện nay.

  • Vào cuối tháng 4-2021, các diễn viên trong Đoàn múa rối Rồng Phương Nam (Nhà hát nghệ thuật Phương Nam) tất bật tập vở mới Anh hùng dân tộc Nguyễn Trung Trực để kịp công diễn dịp hè. Khi mọi thứ được chuẩn bị sẵn sàng thì đợt dịch Covid-19 ập đến, những diễn viên múa rối nước của đoàn tứ tán khắp nơi. Kẻ về quê, người ở nhà trông con…, mong chờ ngày được hội ngộ khán giả.

  • Trong Offline: Giải phóng tâm trí khỏi căng thẳng trên điện thoại thông minh và mạng xã hội (Tân Việt Books và NXB Dân Trí), hai tác giả Imran Rashid và Soren Kenner sẽ cung cấp cho độc giả những thông tin gây sốc về cách các gã khổng lồ công nghệ như Facebook, Apple, Google và Instagram… sử dụng cách “hack tâm trí” để khiến bạn và con bạn bị cuốn hút vào các sản phẩm của họ.

  • Với người Phật tử, dù không có một quy định nào, nhưng có lẽ Đại lễ Phật đản là một sự kiện vui tươi và thành kính nhất, có sức cộng hưởng trên toàn thế giới.

  • Đại dịch Covid-19 đã khiến cả xã hội đảo lộn, nhiều ngành nghề gặp khó khăn. Sân khấu – ngành nghệ thuật biểu diễn trực tiếp cũng rơi vào tình trạng vô cùng vất vả.

  • Mạng xã hội đang thể hiện vai trò rất hiệu quả trong việc quảng bá văn hoá Việt Nam tới bạn bè quốc tế, song thực tế cũng không ít người "mượn danh" việc quảng bá này để đăng tải các video, clip "bẩn", độc hại, nhằm câu view, câu like.