Tản mạn thời Covid

15:57 01/02/2021

Nhìn sự rộn ràng của đường phố thấy đầy sức sống, đầy năng lượng, một sự bình thường vô cùng đáng quý mà ngày thường sẽ chỉ thấy đông quá, tắc đường, bụi bặm quá. Dòng chảy cuồn cuộn ấy mà bị ngừng trệ thì thật kinh khủng...

Gần trưa trời hửng lên, ngày giáp Tết trời đẹp như chưa từng có con Covid. Đường phố tấp nập. Nắng ấm làm tâm trạng tốt hơn thì phải. Người xe đi lại dập dìu cũng như chưa hề có những ca Covid vừa phát hiện kia. Cuối năm nhà bao việc. Liên hoan tổng kết. Đi tặng quà, đi mua sắm Tết. Thấy báo chí, bạn bè đưa tin nhiều trường đại học cho sinh viên nghỉ Tết sớm, rồi có những trường đã cho học sinh nghỉ học vì có F1. Nhiều tỉnh xung quanh cũng có nơi cho học sinh nghỉ học rồi.

Còn nhớ năm ngoái, lúc cao điểm nhất, lockdown toàn bộ, học sinh nghỉ Tết tới 3 tháng. Cứ rập rình từng ngày rồi quyết định nghỉ. Hồi đó, ban đầu tôi không thấy thuyết phục lắm, vì có những đánh giá khác nhau từ giới chuyên gia về việc có cho nghỉ hay không. Sau này, khi biết rằng Ban Chỉ đạo có một nhóm chuyên gia thu thập dữ liệu, phân tích đánh giá dữ liệu của từng địa phương để đưa ra quyết định thì mới thấy vững tâm.

Năm ngoái UNESCO đánh giá lúc cao điểm cuối tháng 3.2020 cả thế giới có 1,2 tỉ học sinh không được đến trường vì lockdown, gần 500 triệu học sinh không được tiếp cận học online. Ông giám đốc UNESCO bảo Covid-19 đã gây ra một thế hệ bị đánh mất (lost generation) do tác động xấu của Covid-19 với giáo dục.

Hôm qua ngồi nói chuyện với một cô bạn đang làm cho một trường đại học quốc tế ở Việt Nam. Cô ấy nói năm nay vì dịch, nhiều du học sinh không lên đường du học hoặc không sang lại được, nên nộp đơn vào trường cô ấy học, trả toàn bộ học phí, vẫn rẻ hơn đi du học. Tiêu chuẩn vào trường cô ấy rất cao. Đấy, bây giờ không chỉ là con nhà nghèo học giỏi, mà cả con nhà giàu học giỏi. Nhiều cha mẹ 7X - 8X giờ không chọn cho con đi du học, mà cho học các trường đại học nước ngoài ở Việt Nam, chất lượng, học phí rẻ, được trải nghiệm Việt Nam. Những dự đoán trước đây về cơ cấu việc làm thay đổi do sự phát triển của công nghệ, vài năm gần đây nhìn thấy rõ và năm Covid-19 này càng thấy rõ hơn.

Nhìn sự rộn ràng của đường phố thấy đầy sức sống, đầy năng lượng, một sự bình thường vô cùng đáng quý mà ngày thường sẽ chỉ thấy đông quá, tắc đường, bụi bặm quá. Các bạn Tây sang đây vẫn bảo Việt Nam là đất nước năng động, có thể cũng là từ những quan sát như thế này chăng. Dòng chảy cuồn cuộn ấy mà bị ngừng trệ thì thật kinh khủng. Nhớ lại những đường phố vắng vẻ, những cửa hàng đóng cửa lặng ngắt như hồi năm ngoái sau Tết, sau vẻ bình yên là những lo lắng, sợ hãi, trầm cảm. Thôi chịu khó rửa tay đeo khẩu trang ít tiếp xúc theo công thức 5K cho Hà Nội an toàn, cả nước an toàn.

Hôm rồi, Tổng thống Mỹ Biden cấm gọi virus Sars coV 2 là virus Vũ Hán, virus Trung Quốc. Tìm vào trang của WHO về quy định đặt tên các bệnh dịch, thì WHO từ lâu khuyến nghị không đặt tên theo địa danh, bởi nó sẽ gây ra các định kiến, phân biệt, kỳ thị, từ con người, hàng hóa xuất khẩu, văn hóa, các thứ liên quan đến đất nước đó. Nếu người ta gọi virus chủng mới là virus London, virus England thì cũng không hay ho gì. Cũng như đừng so sánh với viêm não Nhật Bản vì cách gọi đó là lịch sử để lại, khi đã có những nhận thức văn minh hơn thì nên hành xử văn minh.

Nói chuyện văn minh. Cô bạn tôi quê Hải Dương, chia sẻ cái poster của Thành đoàn Chí Linh, trên đó viết: "Người Chí Linh đón Tết văn minh ở xa gia đình. Xuân này con không về!". Thấy bảo sẽ có nhiều người không được về quê ăn Tết, vì hết cách ly thì cũng đã mùng mấy Tết rồi, nhưng ngay lập tức họ đã thích ứng bằng cách kêu gọi nhau sống đẹp như thế, thật đáng trân trọng...

 
Theo Vĩnh Nguyên - ĐBND

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Chiều ngày 24/7, một người bạn gửi tin nhắn qua zalo thông báo việc thành phố Đà Nẵng mới phát hiện một người nhiễm Covid trong cộng đồng. Tôi bán tín bán nghi và cũng thầm hy vọng đó là tin giả. Mặc dù những tin nhắn giả đã được hạn chế rất nhiều từ khi bùng phát dịch lần 1 nhưng việc tin lan truyền trên mạng cũng chưa chắc đã là đúng.

  • Những khó khăn từ đợt dịch Covid-19 hồi đầu năm còn chưa kịp khắc phục, ngành xuất bản trong nước đang phải đối diện với đợt dịch tái bùng phát. Giải pháp nào cho ngành xuất bản trong giai đoạn hiện nay?

  • Thị trường tổ chức biểu diễn cải lương tại TPHCM những năm gần đây sôi động hẳn vì sự xuất hiện của nhiều đơn vị xã hội hóa cùng Nhà hát Cải lương Trần Hữu Trang dàn dựng nhiều chương trình, vở diễn, thu hút được sự quan tâm của khán giả mộ điệu. 

  • Covid-19 là gì? Nếu có người hỏi tôi câu ấy, tôi sẽ trả lời là chấp nhận và thích nghi. 

  • Nhan Hồi là đệ tử giỏi của Khổng Tử. Một lần đang khi Nhan Hồi nấu cơm trong bếp, Khổng Tử đi ngang qua, ông nhìn thấy Nhan Hồi múc cơm ăn vụng.

  • Đại dịch Corona đang tác hại một cách khủng khiếp. Từ mức tử vong 3.331 tại Trung Quốc vào đầu tháng 4-2020, theo thống kê chính thức, chỉ sau một thời gian ngắn - tính đến ngày 29-4-2020 - con số này đã vọt lên 217.596 người tử vong; tổng số ca nhiễm tăng đến 3.134.199 người (1).

  • Tương truyền, trong văn hóa Việt Nam xưa, khi gặp nhau, chào nhau các cụ ta thường úp hai bàn tay vào nhau nắm chặt và xá người đối diện. Còn cái “vụ bắt tay” mà chúng ta thường thấy lâu nay là chỉ có từ khi thực dân Pháp đô hộ nước ta(!)

  • VŨ NHIÊN    

    Những ngày giáp Tết, giữa rộn ràng bánh mứt, chợ hoa, giữa những cơn mưa phùn nhè nhẹ và chút gió xuân hây hẩy gợn mình, đây đó trên mặt báo đã có những tin tức về loại dịch mới khi ấy gọi là Corona bùng phát ở thành phố Vũ Hán, Trung Quốc.

  • Người Bhutan không làm việc kiếm tiền suốt cả ngày. Đủ sống là được rồi. Họ dành nhiều thời gian rảnh để tận hưởng các niềm vui khác trong cuộc sống…

  • Lại một mùa Phật đản trở về trên quê hương chúng ta trong bối cảnh tín đồ sẽ có thể không đến chùa dự các lễ kính mừng ngày Đản sinh của Đức Thế Tôn, ngày Vesak Liên Hiệp Quốc - sự kiện văn hóa tâm linh của nhân loại, vì ảnh hưởng của đại dịch Covid-19…

  • Trong một lần xem bộ phim Cuộc đời Đức Phật, tôi còn nhớ loáng thoáng lời Ngài dạy rằng “nhìn vào trong một chiếc lá bồ-đề mà thấy được mặt trăng, mặt trời…”. 

  • Ngày thứ 4 của hai tuần triệt để ở nhà “stay home” thế giới bên ngoài hầu như sa mạc...

  • Cảm ơn bạn đã hỏi thêm câu mình nói hôm trước: Thời buổi “Cô-vi 19” hoành hành khắp thế giới này, thì với những người đã có “tuổi hơi cứng” như tụi mình nên thực hành các hạnh Độc cư, Thiền định, Kham nhẫn, Tri túc mà Phật đã dạy từ hơn hai ngàn sáu trăm năm trước để có một nếp sống An Lạc và Hạnh Phúc.

  • Khi tác giả viết những dòng này, đại dịch Corona đang tiếp diễn khốc liệt trên thế giới. Châu Âu đang ở cao điểm của dịch bệnh, số tử vong tại Ý đã cao hơn so với Trung Quốc.

  • Đọc “Hồn Trương Ba, da hàng thịt”, nhiều người thích đi tìm xung đột, đi tìm bài học thời sự, đi tìm bài học có tính dự báo và vô số những bài học giá trị khác.

  • Việt Nam có một khối lượng đồ sộ các di sản đa dạng và phong phú. Tuy nhiên, công tác quản lý di sản ở Việt Nam hiện nay còn nhiều bất cập. 

  • Khắp mọi nơi trên thế giới, các sự kiện văn hóa đang bị hủy bỏ vì dịch coronavirus. Một số phòng hòa nhạc đang cố gắng chống chọi lại xu hướng này bằng cách vẫn tiếp tục biểu diễn trong khán phòng trống khán giả và chia sẻ buổi hòa nhạc trực tuyến.

  • Nhiều phụ huynh lo lắng giá sách giáo khoa sẽ tăng khi thực hiện chủ trương xã hội hóa. Mới đây, Bộ Giáo dục và Đào tạo yêu cầu giá sách giáo khoa trong chương trình giáo dục phổ thông mới không vượt giá sách hiện hành. Điều này mang lại niềm vui cho phụ huynh nhưng lại khiến các nhà xuất bản “đứng ngồi không yên”. Trước tình hình này, có ý kiến đề xuất Bộ Giáo dục và Đào tạo thành lập hội đồng thẩm định giá sách.

  • Giữa những dòng tin với gam màu xám trên các kênh thông tin hàng ngày, tôi dừng lại ở những dòng chữ ấm áp tình người: một cụ ông ở Kon Tum, năm nay đã 90 tuổi, bán lạc làm từ thiện. Ông là Lưu Bình, ở P.Quyết Thắng, TP.Kon Tum.

  • Nghiêm Thuần (Yanchun), 52 tuổi, người Vũ Hán. Chị bị nhiễm virus Corona chủng mới (2019-nCoV), giống như vài chục ngàn người khác ở Hồ Bắc. Giữa tâm chấn đại dịch vốn dĩ trở thành cơn bão quét qua nhiều tỉnh thành Trung Quốc, Vũ Hán bị phong tỏa, Nghiêm Thuần không thể tìm ra bất kỳ một bệnh viện nào nhận chữa trị chị, tất cả đều quá tải. Nghiêm Thuần quyết định tự cách ly tại nhà để tìm cách kháng bệnh.