Lễ kỷ niệm 25 năm Sông Hương: Cháy bỏng những tấm lòng vì văn nghệ cố đô

09:36 11/08/2008
Rất nhiều hoa, rất nhiều nụ cười đã hiện diện một cách cởi mở và đầm ấm trong buổi chiều ngày 18.7.2008 tại Trung tâm Du lịch và Dịch vụ Festival - Huế, nơi diễn ra Lễ kỷ niệm 25 năm Tạp chí Sông Hương phát hành số báo đầu tiên (1983-2008).

Nhà báo Hồ Đăng Thanh Ngọc - Phó Tổng biên tập phụ trách phát biểu khai mạc

Trong rừng hoa nở ngát thơm được gửi đến trang trọng mừng ngày vui của Tạp chí, anh em văn nghệ sĩ xúc động khi nhìn thấy lẵng hoa chúc mừng của cá nhân đồng chí Hồ Xuân Mãn, Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy (do bận họp ở Hà Nội nên không dự được), lẵng hoa của cá nhân đồng chí Nguyễn Văn Cường, Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Chủ tịch hội đồng nhân dân tỉnh gửi đến, bên cạnh những lẵng hoa của Tỉnh ủy, Hội đồng nhân dân, UBND tỉnh và các huyện, thành phố Huế, Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, Hội Đồng hương Thừa Thiên Huế tại TP HCM, các cơ quan đơn vị và các văn phòng đại diện báo chí cả nước đóng trên địa bàn...
Lễ Kỷ niệm 25 năm thành lập Tạp chí Sông Hương đã vinh dự đón tiếp các đồng chí lãnh đạo: Nguyễn Văn Cường, Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh; Nguyễn Ngọc Thiện, Chủ tịch UBND tỉnh, Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, Tổng Biên tập đầu tiên của Tạp chí Sông Hương, đại diện các cơ quan ban ngành, đồng nghiệp, cộng tác viên trong và ngoài tỉnh...
Tại buổi lễ, Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Ngọc Thiện, thay mặt lãnh đạo tỉnh đã đánh giá: “Từ những bước đi đầu tiên đầy khó khăn gian khổ của những năm đầu thập kỷ 80 khi đất nước vừa thoát khỏi chiến tranh, đến nay, cùng với sự đổi mới và hội nhập sâu rộng của đất nước, Tạp chí Sông Hương đã từng bước trưởng thành với thời gian, vượt ra khỏi biên giới của địa phương để trở thành diễn đàn trao đổi văn hoá - văn nghệ của các lực lượng văn nghệ sĩ trong tỉnh, trong nước và cả nước ngoài, hoàn thành nhiệm vụ của một cơ quan tư tưởng - văn hoá, được bạn đọc khắp nơi trên mọi miền tổ quốc đón nhận với những tình cảm yêu thương và trân trọng”. Họa sỹ Đặng Mậu Tựu, Q. Chủ tịch Hội LH VHNT nhớ lại: “Một phần tư thế kỷ đã đi qua. Bao sự kiện kinh tế, chính trị, xã hội, văn hoá đã diễn ra và Sông Hương cũng có những bước thăng trầm theo dòng thời gian với 233 số báo, mang nhiều dáng vẻ của sự nỗ lực đổi thay về hình thức và nội dung nhằm phục vụ bạn đọc một cách thoả mãn nhất. 25 năm và một phép chia bình quân cho 6 đời Tổng Biên Tập, mỗi đời có một khoảng thời gian thật đáng kể cho Sông Hương; mỗi đời đều để lại những dấu ấn sâu sắc trong dòng chảy văn hoá, văn nghệ Huế nói riêng và cả nước nói chung. “Từ diễn đàn Sông Hương, nhiều vấn đề lớn của văn hoá nghệ thuật nước nhà đã được đàm luận, nhiều cây bút đã được phát hiện và ươm trồng, nhiều cánh cửa văn hoá nghệ thuật thế giới đã được mở ra…”. (1) “Bước sang thế kỷ mới, thế kỷ của hội nhập và phát triển, thế kỷ của công nghệ thông tin, thế kỷ mà các loại hình báo chí phát triển hùng hậu và quy mô, Sông Hương phải đương đầu với không ít khó khăn”. (2) Trọng trách đặt nặng lên vai người kế nhiệm (Nhà văn Hồ Đăng Thanh Ngọc); khi mà Tạp chí đang khiếm khuyết một số vị trí lãnh đạo và phóng viên, kinh phí đầu tư chưa đủ trang trải cho công tác chuyên môn... Và, cái lo chủ yếu vẫn là chất lượng của tờ báo.
Với tâm huyết nhiệt thành của một người đi trước, Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã bày tỏ trăn trở của mình là làm sao để Sông Hương có thể hay hơn: “Văn chương phải gắn với đời sống hiện tại, không xa lạ với người đọc; chứ không nên “dựng tháp ngà”, bởi “có biết bao tháp ngà đã sụp đổ!”.
Nhà văn Tô Nhuận Vỹ, Tổng Biên tập thứ hai của Tạp chí, lại đặc biệt quan tâm đến việc “viết cái cũ phải sâu, viết cái mới phải mạnh mẽ và nhìn ra thế giới” bằng cách “xé rào đối ngoại”. Đây cũng là điều mong mỏi của Hội Đồng hương TT. Huế, Tủ sách Nhớ Huế tại Tp HCM: “Sông Hương nên mở thêm một chuyên trang dành “đất” cho những người xa quê ở hải ngoại, được bày tỏ, trang trải nỗi niềm và đóng góp nhiều trang viết mang tâm tư, tình cảm và cuộc sống của bà con TT. Huế ở quê người”.
Với kinh nghiệm trong 6 năm điều hành Tạp chí, nhà văn Hồng Nhu đã chỉ ra điều cần thiết của sự ổn định một bộ máy, sau đó “mới tính đến văn chương chữ nghĩa”. Ông cũng ước muốn trong tương lai Sông Hương sẽ tổ chức được những cuộc thi sáng tác văn học nhằm mục đích “phát hiện, bồi dưỡng, đào tạo những cây bút trẻ trên phạm vi cả nước”.
Nhà văn Bửu Ý “báo động đỏ” về sự tồn tại của một tạp chí địa phương giữa bối cảnh báo chí rất phong phú gồm tuần san, nguyệt san, thậm chí báo ngày cũng đang “lấn sân” văn học-nghệ thuật. Từ đó ông đặt ra yêu cầu Ban biên tập, “phải có sự chọn lựa nghiệt ngã, bạo gan”. Nhà văn đề nghị Tạp chí Sông Hương nên mở những diễn đàn học thuật để từ đó tạo môi trường sinh hoạt văn hóa văn nghệ trên không gian miền Hương Ngự. Ông nhấn mạnh: “Sông Hương không thể là một ốc đảo văn hoá; chỉ khi tạo được môi trường văn hoá, Sông Hương mới có hào quang”.
Nhà nghiên cứu Nguyễn Đắc Xuân, nguyên là Phó TBT Tạp chí Sông Hương hứa sẽ có một “văn bản” chi tiết góp ý cho Sông Hương. Tại buổi lễ, ông cũng đã có một số đề xuất đáng lưu tâm, nhất là vấn đề website của Sông Hương. Theo ông, sự ra đời của www. tapchisonghuong.com.vn là một nỗ lực ngoài sức tưởng tượng của ông. Điều đó “khẳng định chúng ta đứng trên quả đất này”.
Những ý kiến đóng góp cho Sông Hương còn nhiều, chứng tỏ sự phát triển của Tạp chí Sông Hương vẫn luôn canh cánh bên lòng quý lãnh đạo, các thế hệ “cầm chịch” đã qua, anh em văn nghệ sỹ cũng như bạn đọc yêu con sông Hương dùng dằng, âm ỉ chảy trong tâm thức của Huế thơ. 
P.V

(nguồn: TCSH số 234 - 08 - 2008)

 

 


---------------------------
(1)
Phát biểu của Phó TBT phụ trách, Nhà văn Hồ Đăng Thanh Ngọc.
(2) Phát biểu của Họa sỹ Đặng Mậu Tựu, Q.Chủ tịch Hội LH VHNT TT. Huế.

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • NGUYỄN ĐẮC XUÂNLTS: Cuộc tấn công và nổi dậy Tết Mậu Thân 1968 là một cuộc tập kích chiến lược. Thắng lợi của cuộc tập kích ấy buộc Đế quốc Mỹ giữa lúc có đông quân nhất ở Việt Nam, hy vọng sẽ chiến thắng bằng quân sự phải xuống thang chiến tranh, ngồi vào bàn hoà đàm mở đầu cho thời kỳ thất bại của Mỹ dẫn đến chỗ Mỹ phải rút chạy khỏi miền Nam Việt Nam.

  • Vậy là tròn một năm kể từ sớm đông ấy Nguyễn Xuân Hoàng giã biệt cõi trần khi Huế còn chìm trong sương giá. Chỉ vỏn vẹn 99 ngày gắn bó, nhưng anh là nỗi ray rứt giữa lúc Sông Hương đang ẩn hình những ngọn sóng... Lật giở hơn ngàn trang bản thảo của anh, mấy ai không giật mình trước sự cay cực đến xót xa để có được một đời văn bình dị?Giỗ đầu, bạn bè và đồng nghiệp Xuân Hoàng đã cùng với Sông Hương thắp lên nén nhang tri ngộ...(Nguyễn Khắc Thạch - Lê Văn Chương - Hoàng Diệp Lạc - T. E - Nguyễn Trương Khánh Thi - Đinh Thu - Ngàn Thương - Trần Hạ Tháp - Nhất Lâm)

  • NGÔ MINHTrong những bài viết trước, chúng tôi đã hé lộ đôi chút về những mối tình sau này của Phùng Quán. Lần này lại một mối tình nữa, mà hình như là mối tình đầu ly kỳ hơn đã được Phùng Quán tự kể và chị Bội Trâm phát hiện ra.

  • HOÀNG VŨ THUẬT           Chưa ai để ý đến đâu           Cây đứng khép mình lặng lẽ...                                        (Cây lặng im)

  • NGUYỄN KHẮC PHÊMột chiều Xuân bên sông Hương. Mặt trời suốt ngày ẩn sau lớp mây xám nhạt nay đã khuất hẳn dưới dãy Kim Phụng xanh thẫm nhấp nhô đằng xa ở bên kia bờ. Một chiếc thuyền từ phía Ngã Ba Tuần hối hả xuôi dòng, tiếng máy nổ khuấy động giây lát mặt sông phẳng lặng trong màn sương chiều mờ ảo bắt đầu buông xuống.

  • NGÔ MINHMỗi nhà văn có một “gu” ẩm thực riêng, không lẫn. Vũ Bằng, Nguyễn Tuân sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, nên rất sành ăn và viết rất hay về các món ăn tinh tế và đài các của Thủ Đô. Nhà văn Phùng Quán cũng có một cá tính ẩm thực rất đặc biệt.

  • TRỊNH THANH SƠN  A. Anh là hoạ sĩ, Nghệ sĩ ưu tú của ngành sân khấu, lại còn là một nhà thơ, nhà viết kịch, nhà báo xông xáo... Ngần ấy công việc anh sắp xếp bố trí theo thời gian như thế nào và anh dành quyết tâm cho việc nào hơn cả?

  • XUÂN ĐÀI(Trích ký sự)Trong gần mấy trăm vòng hoa viếng Phùng Quán, có một vòng hoa rất đặc biệt. Đó là vòng hoa của "những người câu cá trộm" cư ngụ ở những làng dọc đê Yên Phụ, chủ yếu là làng Nghi Tàm, xã Quảng An, Hà Nội. Kèm theo vòng hoa là một phong bì phúng điếu mà số tiền gấp đôi tiền phúng điếu của cơ quan Hội Nhà văn Việt .

  • NGUYỄN TRỌNG HUẤN(Mười năm Kỷ niệm... Một cuộc rong chơi)Trong quan hệ bè bạn lâu năm, có lẽ chưa lần nào chúng tôi có với nhau một cuộc rong chơi đã đời và thú vị như lần ấy. Mà hình như đấy là cuộc đi cuối cùng của Quán trong cõi đời này. Còn những cuộc du hí tiếp theo ở thế giới bên kia với những ai thì cho đến bây giờ tôi cũng không được rõ lắm.

  • NGUYỄN KHẮC PHÊTrong câu chuyện vui của giới văn nghệ sĩ trước những công việc có tính chất tổng kết, phân loại đội ngũ, một số người được anh em phong tặng danh hiệu “nhà-thơ-một-bài”, “nhạc-sĩ-một-bài”...

  • LTS: Do đặc trưng nghề nghiệp nên mỗi nhà văn đều có thiên chức một nhà giáo. Bởi vậy, những người vừa là nhà giáo vừa là nhà văn thì đều có thể gọi họ là những nhà giáo kép.Nhân ngày nhà giáo Việt Nam, Sông Hương trân trọng giới thiệu một số ý kiến của các nhà giáo "kép" ở Huế nói về cái nghiệp dĩ riêng mang tính xã hội cao của họ.

  • HỒ THẾ HÀTrại sáng tác Văn học nghệ thuật năm 2002 do Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Thừa Thiên Huế và Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế tổ chức từ ngày 27 - 8 - 2002 đến ngày 6 - 9 - 2002 đã thành công và để lại những trang viết giàu ấn tượng về cuộc sống và con người, đặc biệt là cuộc sống và con người Phú Thuận, Phú Vang - vùng quê có nhiều truyền thống và tiềm năng văn hoá vật chất và phi vật chất vừa trải qua một nỗi đau lớn do thiên tai gây ra.

  • ĐẶNG NHẬT MINHNhững ngày đầu tiên khi bước chân vào con đường sáng tác điện ảnh tôi đã may mắn có nhà văn Hoàng phủ Ngọc Tường ở bên cạnh.

  • TRẦN HUY THANHTừ ngày 1 đến 15/7/2002, được sự giúp đỡ của Bộ Văn hoá Thông tin, Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật tỉnh Thừa Thiên Huế đã cử đoàn văn nghệ sĩ đi dự trại sáng tác văn học nghệ thuật tại Nhà sáng tác Vũng Tàu.

  • NGUYỄN KHẮC PHÊBạn đọc cả nước - nhất là những ai quan tâm đến lịch sử và tiểu thuyết lịch sử - hẳn đã biết Nguyễn Mộng Giác là tác giả bộ tiểu thuyết trường thiên “Sông Côn mùa lũ” (SCML) 4 tập, 2000 trang viết về thời Tây Sơn-Nguyễn Huệ (NXB Văn học-Trung tâm Nghiên cứu Quốc học xuất bản năm 1998).

  • "Những bức tranh sơn thủy đầu tiên đã chiêu đãi chúng tôi quýt cam và bánh mỳTrưa no nê nhìn phố xá trăm màu.Tối tìm chỗ ngủ lang thang nhớ mẹ".

  • Sau ngày thất thủ Kinh đô (Huế), vua Hàm Nghi xuất bôn hạ chiếu Cần Vương kêu gọi toàn dân đứng lên chống Pháp. Sau ba năm chiến đấu ở rừng sâu, vua Hàm Nghi bị Trương Quang Ngọc làm phản bắt vua nộp cho Pháp. Để cách ly ngọn cờ yêu nước với quốc dân Việt Nam, cuối năm 1888, thực dân Pháp đã lưu đày vua Hàm Nghi qua Algérie thuộc Pháp. Không hy vọng có ngày được trở lại Việt Nam, nên vua Hàm Nghi đã lập gia đình tại Algérie rồi 40 năm sau ông mất ở đó.

  • NGUYỄN XUÂN HOÀNGPhương mất đột ngột ở Quảng Trị. Nghe tin anh ra đi, bạn bè văn nghệ Huế không bàng hoàng, cũng không cảm thấy sửng sốt. Chỉ thấy lòng bùi ngùi, như khi ta nhìn thấy một ngôi sao chưa bao giờ sáng bỗng một ngày tắt lịm trong lặng lẽ.

  • LTS: Phan Đăng Lưu là một nhà cách mạng tiền bối, tiêu biểu của Đảng từng hoạt động ở Huế và có ảnh hưởng lớn đến trí thức văn nghệ sĩ yêu nước thời bấy giờ. Chính nhà thơ Tố Hữu cũng đã thổ lộ điều đó trong bài thơ Quê me (Anh Lưu anh Diểu dạy con đi).Nhân 100 năm ngày sinh Phan Đăng Lưu (5.5.1902 – 5.5.2002), Sông Hương xin trân trọng giới thiệu một số tư liệu về đồng chí, đặc biệt là bức Thư viết từ khám tử hình – bức thư mang đặc trưng "đa nghĩa" của một tác phẩm văn học nên nó đã vượt qua được sự kiểm duyệt khắt khe của kẻ thù.

  • PHÙNG QUÁN... Vì vậy mà có sự rung động bí mật của ý nghĩ, khiến nhà bác học trở thành người thần bí, và thi sĩ thành đấng tiên tri.                                                    (Victor Hugo - Lao động biển cả).