LÊ TẤN QUỲNH
Ảnh: internet
Trôi như một êm đềm
Những hoạt ngôn rơi đầy vào chiếc cốc bấu víu ngày lửng lơ
Vỡ dưới những bóng cây trơ hoác
Nơi ngọn đèn đường xanh đêm
Xanh ánh người nép trong thẳm sâu của sắc màu
Của tường rêu ngây dại
Và ngọn gió thổi qua tai
Cô đơn đến từng nỗi buốt
Mưa đi qua vỉa hè cong vênh
Xuyên qua những dỗi hờn trơn ướt
Bước chân thành trong suốt
Khi con đường lặng câm như mấy chòm mây quên mình đang rớt
Những cỏ vẫn đang mướt
Chờ thắp chút nắng đầu tiên
Ngày cuộn tròn ý nghĩ
Nép sau ô cửa không tên
Và cuộc rơi của cơn mưa rậm rỉ
Trôi như một êm đềm...
Trong chút hoang tàn
Giấu vào một ngày nắng không mọc nổi những
phục sinh trắng xóa
Ánh chớp văng ra cửa sự hả hê lên ngôi
thời cuộc
Dốc không nghiêng tôi mà nghiêng những bãi
đất trống trắng loài hoa cứt lợn
Sinh sôi bởi những bầy cò…
Cuộc đi
Cuộc đi
Than ôi đám mây tím
Nổi trôi như không biết gì
Trôi đi
Trôi đi
Trong những lịch lãm đang tự chuốc say mình
Trong những phút giây giờ đây
Đầy ủy mị
Lặn lội xanh trên mái tóc trong suốt
Tựa như bình minh
Tựa như cái đinh
Đóng lên tiếng à ơi của mạ
Có những câu ru chốt hạ
Hoang tàn tôi
(TCSH407/01-2023)
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM