Chiều ấy
Ô cửa ấy những buổi chiều vẫn ghé
vòm lá phủ lãng quên
người đi tìm điều đã rụng
gặp hoa trắng khởi lời
âm u này mùa từng soạn sửa
nước hồ xanh thuở mắt sâu
Ta gọi chiều
chiều thưa bằng âm thanh lá
những ngôi nhà mở rộng định nghĩa của mình
dáng cây đỏ gửi người chút lửa
ấm không đành nên chỉ giữ làm tin
Con đường ấy không còn ngăn cách
tiếng thở dẫn lối vào nhau
người còn mơ điều gì xa ngái
bờ vai này nắng đã tàn lâu
còn bóng cây cầu
ta sẽ về đâu
đỉnh mây kia chiếu phía còn lại
Tấm vải tự thêu lên mình những đường lạ
khoác vào ngày vẹn nguyên
lau lách ấy đủ cho người hoang dại
giờ sâu trong nhiều sắc trắng
riêng điều muôn thuở biếc xanh
Chiều ấy không trở về
người đi lạc những đam mê
gương mặt hoa lưu mãi bóng hồ.
Tưởng tượng
Người đến đây bằng chuyến tàu lạ
không gặp được mùa khói
không gặp được người mời gọi
ngôn ngữ âm thầm
quên phận mình là khách
bỗng nhập cùng bóng nắng
Mắt ai hoen mờ thiếp bạc
nhã nhặn ngần ấy gửi rồi
chiều nào mây Huế cũng nương
con đường bao tự sự
ảo mộng rừng thông sương khói tỏa ngàn
Ánh sáng rọi vào xa xưa
lời ca vọng cùng
những xa gần ước lệ
mải cà phê với Huế
bỏ quên ngọn lửa chiều
chưa đốt mà sao tàn tro đã nhiều hiển hiện
Người đến Huế nhận lại bao điều
ý nghĩ không muốn rời xa nỗi buồn
cơn mưa trên vai gầy thấp thoáng
hạnh ngộ này chỉ là khoảnh khắc
nhịp cầu lấp lửng tím màu
đá lạnh chìm nghỉm tầng sâu
Tưởng tượng Huế
không gặp mà như gặp được cả
chuyến tàu tĩnh lặng
cuối bến thao thức một đời trăng sông…
(TCSH435/05-2025)
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI