Đoản khúc mùa
Đêm trắng trăng rằm trên mái rạ
Sương ướt đằm bông cải cô đơn
Lá vàng xoay rớt chiều khắc khoải
Mây trắng bay cuốn nỗi nhớ gầy
Mầm thu mới hé mùa rỗi hạt
Cánh chim bay hạ luyến mưa về
Rồi những cũ trôi về ngày cũ
Ta lảy mình trỗi lại chồi xanh
Hoa vô ưu nở ngày đá hát
Đơm trên tay bông tím nao lòng
Người đi mãi về miền cát trắng
Om nắng hồng một giấc mơ tan
Rót trên tay từng ngón điêu tàn
Nghe đất mỏi rơi ngàn u tịch
Kể cho mây đời người muôn nỗi
Gió reo mùa lá cũ sinh sôi.
Dưới bóng tường vi
Cây tường vi cổ nơi sân chùa nở đóa hồng rơi
Chiều nay trong nắng xế rớt cánh hoa phiêu gió
Lụa là tàn tro tan vào hư huyễn
Bóng chim sau núi ẩn tàng tiếng hót
Gọi nhau về cư ngụ đỉnh cao ngàn thước
Hoa phù dung nở đỏ dốc đèo mây
Ngày tắt ánh vàng xao xuyến rọi chiều lam
Ánh nguyệt gầy treo lưng chừng đỉnh ngọ
Thoai thoải nhịp buồn kéo người vè câu ca dao cổ kính
Hát chèo thuyền trên sóng nước thâu mành
Hoa phai tím khẽ dòng ký ức
Người về cõi nhớ khốc mông mênh
Cùng nắm tay nhau bay trên tầng mây thẳm
Thời gian con nước miên miết chảy về đâu
Phía tây gió nam thổi lòn hang dế mỏng
Nhịp phách nào còn vang trên dòng Hương ngàn trăm tuổi
Con đò áo tím rưng rức cánh phượng đỏ màu son
Mưa tan trên cổ thành
Rêu trầm tích đan xanh
Cánh buồm nâu rỉ câu chiều bến ngọ
Lục lạc còn reo phương nam rẩy gió
Áo sa phơi cành sen vàng thuở nọ
Câu kinh chiều rụng trên tiếng mõ
Chuông chùa vãng khúc từ ly
Nhịp trống âm vang
Vẳng tự tâm khúc chiết bóng mình
Hát ran trên sóng nước ngàn xưa
Chim gõ kiến lộc cộc
Bọng cây trồng bóng rùa già
Niệm câu Di Đà
Lắng gió xa…
(TCSH435/05-2025)
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI