HỒNG NHU
Ảnh: tư liệu
Xon-nê trứng cá
Không còn tìm ra ai để lạ
Rêu xanh um nơi bậu rễ anh ngồi
Cây quá biết chân dung người của đá
Dưới gốc này một phiến gọi mồ côi
Và trứng cá vẫn tên cây trứng cá
Lốm đốm cười nhu nhú vậy mà đau
Những liên tưởng ngỡ vu vơ xa lạ
Lại kề bên em xanh biếc nguyên màu
Đường mùa thu hoa trái cũng mùa thu
Ngày dẫu khác vẫn là ngày của tháng
Ai lăm le muốn đổi thay mây nắng
Thì hứng luôn mưa thác dội, cho dù..!
Ấy trứng cá thực là cây hay cá
Ngôn từ này ai dám bảo vô tư?
1997
Liên tưởng vui khi xem chương trình nghiêng 23 độ 5
Lệch bên phải nghĩa là nghiêng từ trái
Nghĩa là không. Trái đất tự quay tròn
Anh với em kề bên nhau - nói dại
Mặc kệ cho thế giới mất hay còn!
Thuở "thượng đế" xếp ngang người mua cá
Trên cao xanh vẫn ngự đấng anh linh
Người vẫn chết cho tình yêu cao cả
Kẻ vẫn khoe hèn hạ rất chân thành
Lệch về trái nghĩa là nghiêng từ phải
Nghĩa là yên. Cuộc sống cứ đam mê
Anh còn em biết là còn sợ hãi
Ngày xấu đi ngày tốt lại quay về...
Cuối 1996
Đan Thiềm
(Nhân xem lại kịch "Vũ Như Tô" của Nguyễn Huy Tưởng)
Tài sắc không nơi trú ngụ
Đêm nối ngày dài như dải lụa lê thê
Nàng nhướng mắt chín bậc thềm vương phủ
Mảnh trăng xa thăm thẳm chưa về...
Ai khóc khi người ta cười
Rùng mình nghe phỡn phè cung điện
Ai thức khi người ta ngủ
Mắt thâm quầng nỗi nhân thế khôn nguôi
Vũ Như Tô chàng ở đâu ở đâu
Cửu trùng đài lồng lộng quá
Ánh nắng chùng chình mái đầu
Ngơ ngác như dung nhan người xa lạ.
Làm sao nghệ sĩ bạn bầu được với cường quyền
Làm sao cái đẹp an cư cùng hoa độc?
Đắp xây hay phá đốt
Đều làm đau lòng nàng, tội quá Đan Thiềm ôi!
Thôi trời đất hãy chứng cho lòng dân
Người xây điện cũng chính người đốt điện
Ngọn lửa này xin là lời nguyện
Soi lương tri máu rỏ lối nhân quần...
1997
(TCSH99/05-1997)
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM