Lời đêm
Thật khó để tách hoa sữa khỏi mùa thu
Nên anh đừng cố
Đừng tách bóng mình trên bức vách
Đèn vàng run loang đêm.
Cạn nốt ly này rồi đừng nói gì thêm
Lặng im nghe đêm trở
Em đã thuộc anh trong từng hơi thở
Như mùa thu hoa sữa thuộc nồng nàn.
Có thể rồi anh sẽ tỉnh giữa đêm tàn
Quờ tay tách mùa thu lại thấy mình trên vách
Ngơ ngác chạm ly uống giấc mơ thành quách
Hoa sữa đây mà em đâu rồi.
Chỉ là em và ví dụ vậy thôi.
Đừng tách nữa
Lỡ mùa thu biến mất
Chỉ còn vương hương sương.
Tự khúc
Em tưởng tại mùa thu
Nhưng không phải
Những trái hồng tự chín
Từ phút được sinh cây ứa nhựa nuôi mình.
Lại tưởng vì mưa mà nắng khóc
Em biết đâu mùa tụ mật sinh sôi
Nước rong chơi vỡ trăm trận để luân hồi.
Em tưởng chi nhiều những thứ xa xôi
Trái hồng chín thơm trong tay em đó
Nắng khóc dịu dàng lời yêu mở ngỏ.
Anh muốn chạm vào lại tưởng biển khơi.
(TCSH57SDB/06-2025)
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ