Ru con giấc nồng
À ơi! Bên cánh võng đưa
Mẹ ru con giữa giấc trưa say nồng
Mặt trời miên mải thinh không
Che con mẹ nhạt má hồng phôi pha
Gió nồm hây hẩy đồng xa
Lúa thì con gái nõn nà vươn xanh
Đầu hồi chim chóc chuyền cành
Vườn quê ngọt mát thơm lành chắt chiu
Tầng mây vi vút sáo diều
Bay lên phía núi bóng chiều vừa sang
Ru con say giấc mộng vàng
Mẹ ngồi mơ lại cũ càng ngày xưa.
Quê giờ đang độ tháng Năm
Quê giờ đang độ tháng Năm
Đồng chiêm mát vũng trâu đằm ruộng xa
Mây trôi nhẹ, gió la đà
Chiều sang neo lại giữa tà áo xanh
Lúa đưa hương đẫm ngọt lành
Trĩu cong hạt ngọc long lanh phía mùa
Con đường vắng buổi ban trưa
Có giàn hoa tím mới vừa trổ bông
Nắng ươm trên mấy nụ hồng
Rưng rưng đợi một cơn giông tìm về
Bướm ong lạc giữa vườn mê
Đâu đây vọng một tiếng ve hòa đàn
Tháng Năm chầm chậm ghé sang
Mẹ ngồi mong tới mùa vàng bội thu
Mái tóc tựa bóng sương mù
Hắt hiu bởi những ưu tư tháng ngày.
(TCSH57SDB/06-2025)
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ