A Lưới đồng bào mình

08:35 05/06/2017


PHẠM NGUYÊN TƯỜNG

A Lưới đồng bào mình
                                  (Trường ca - trích)

dòng Bồ xanh ngậm sữa đại ngàn
ngàn thước nước trời khinh khoái
mặt nước Ưng Hoong huyền thoại
ẩm mục hồn nhiên
thăm thẳm hồn nhiên


sớm mai ai giong trời về xuôi
tiếng mang thức giấc vùng nước rộng
ầm ào gió rừng chò rừng sến
người hay cây rừng
A Doi chàng có còn bên núi thiêng
hay câm lặng trong lòng nước
miệt mài đục đẽo hoa văn
đục đẽo huyền thoại
nghìn triệu năm
từng nết khắc trên đá ngầm
lớp lang tầng trời
ẩn hiện thần linh
Giàng Koh vục sâu đáy nước
Giàng Koh xanh thẫm
soi bóng chàng gùi cõng đá thiêng
tiếng hắt hơi của chàng mạnh hơn ngàn trận gió
tống đuổi bọn gian tà
thông luồng nước xoáy
cho đò đầy lên ngược về xuôi
cho bản làng bình yên no ấm
như Giàng Âr Lau đem mùa màng về khắp xứ
Tầm Mò Doi
chàng là đá thiêng
thịt da đá tảng
Ơi... cái lưng chàng to
Như hòn đá suối
mát lạnh đầu nguồn Pa Kô
chàng là Partur Toơm
thân chàng uy nghi
giáo đâm không thủng
tên bắn không vào
rựa chặt không đứt
chàng là ngọn núi trời yêu nàng Kabíh Katang
đẻ ra ngàn ngọn núi
cho người Cơ Tu
chàng là Tơ Rứt mồ côi
chém diều hâu cứu nàng Kalang Batưng về làm vợ
bố nàng Kalang Batưng đòi nhiều hung
phải vít gãy cần rượu
phải bắt lợn một tay
phải leo gãy mười một bậc thang
nhưng chàng là Tơ Rứt mồ côi
mồ côi còn sợ gì
hiền lành mà dũng mãnh
cánh tay vạm vỡ của chàng
ôm hết nàng Kalang Batưng xanh mát
ôm giữ ngàn ngọn núi
cho người Cơ Tu
chàng là Achât bước ra từ hốc đa Kăh Trakooq
vạm vỡ như cây pơ rao
hào hoa như cây đang
giọng chàng - sấm vang chớp giật
giọng chàng - giông bão kéo đại hồng thủy về
sấm sét yên lặng cúi đầu
giông bão run rẩy quay mặt
một bước chân chàng bằng một sải tay người khác lội
chàng bước đi vùn vụt như con chim
chideéh aleang
hai chân hai ngọn núi
núi tựa lưng trời
núi soi bóng nước
thần thoại núi sông
ngọn Pi Lo thâu nắng sáng về làng
Koài Tù Roaíh mang nước mát về làng
những ngọn linh thần nhân thần quần tụ
những San Lai, Kooh Seam Sai
soi mặt hồ A Co huyền ảo
hồn nhiên mà phóng túng
như những thân hình Tà Ôi
trong màn múa của nước và nắng sáng
tiếng cồng vang gọi dậy đất đai
tiếng sáo a reng thức giấc mùa màng
bất tận a riêu ping a riêu car a zàlễ hội
hồn nhiên mà phóng túng
những ba bói, cà lơi

ơi này con chim con cá ơi
nước chảy nhiều không được lội bơi
trời cao xa không đưa tay với...
hồn nhiên cha chấp
ơ...a chai ơi...
buổi sớm mai em lên rẫy
lấy lá môn em hứng nước trong
soi bóng em lấp lánh
ai ngờ hiện bóng anh

ơ... a em ơi...
đôi chân em đẹp như ngà voi
cái ngực em đẹp như mặt trăng
cái tóc em như dải mây dài trên núi
cái bụng anh thương em
cái đầu anh nhớ em
cha chấp trập trùng non
cha chấp lồng trăng núi

a em a chai he
hãy hát rộng trên ngã ba sông này
đón mừng mùa yêu nhau
mùa đi sim ngây ngất
hát cho thành vợ thành chồng
hát cho thành nhà thành cửa
hát cho quả bầu thần thoại
đầu nguồn A Sáp A Lin
vỡ ra đông đúc
đồng bào mình.


(TCSH339/05-2017)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • ...sông vẫn xanh màu xanh thuở ấykhác là bây giờ bên sông nhà chọc trời soi bóngô tô đan kín đại lộ lấp loáng nắng trưahình như gió xưa đang háthoa bằng lăng tím lối qua cầu...

  • LƯU LYTên thật: Trần Thị Vân Dung, sinh ngày 28.8.1978 tại Thanh Chương, Nghệ An.Thơ Lưu Ly là sự giãi bày nỗi niềm của một tâm hồn đa cảm mà đơn phương... Sự chân thành mộc mạc của tác giả sẽ mang lại cho người đọc chút “hương đồng gió nội” thật hiếm hoi trong dòng thơ hiện đại.

  • ...Có nơi nào như đất nước tôitiếng trống tràng thành cũng lung lay bóng nguyệtthiếu phụ tiễn chồng ra trậnđêm trở về nằm gối nửa vầng trăng...

  • Trà Mi vốn là bí danh có từ thời hoạt động nội thành của Nguyễn Xuân Hoa được anh “nối mạng” vào “thương hiệu” thơ khi cái đẹp bừng nở trong tuệ giác.Dù không lấy thơ làm cứu cánh nhưng nó vẫn là một hằng số tâm linh đối với bất cứ ai trong mỗi một chúng ta. Sự tung hứng giữa cảm xúc và trí tuệ, sự cộng hưởng giữa truyền thống và hiện đại, sự bức xạ giữa ý tưởng và ngôn ngữ được coi như một nguyên tắc đồng đẳng trong thi pháp thơ Nguyễn Xuân Hoa.Nguyễn Xuân Hoa sinh năm 1947 tại Quảng Điền, TTHuế. Hiện là tỉnh uỷ viên, giám đốc Sở Văn hoá Thông tin TTHuế.Sông Hương trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc chùm thơ mới của anh.

  • ...Em đã lấy những gìmà Chúa không cần nữaNgười đã ban tặng emMột tình yêu đau khổ...

  • Cách đây 700 năm, vào năm 1306, vua Trần Nhân Tông gả công chúa Huyền Trân cho vua Champa, bờ cõi Đại Việt được mở rộng. Hai châu Ô, Lý được vua Chế Mân cắt để làm sính lễ dâng vua Đại Việt. Sau đó, hai châu này được đổi thành châu Thuận và châu Hóa. Thuận Hóa được hình thành từ cơ sở đó.Những bài thơ chữ Hán viết về vùng đất này sớm nhất có thể kể đến như Hóa Châu tác (Làm ở Hóa Châu) vào khoảng năm 1354 của Trương Hán Siêu (?-1354); Hóa Thành thần chung (Chuông sớm ở Hóa Thành) của Nguyễn Phi Khanh (1355-1428); Tư Dung hải môn lữ thứ (Nghỉ chân ở cửa biển Tư Dung) của Lê Tư Thành (vua Lê Thánh Tông 1442 - 1497)... Nhân kỷ niệm 700 năm Thuận Hóa - Phú Xuân - Thừa Thiên Huế (1306 - 2006) TCSH trân trọng giới thiệu cùng độc giả ba bài thơ này.HẢI TRUNG giới thiệu

  • Đá Hạ Long đa tình hóm hỉnhNên mái cong đuôi trống xoè lôngTrời và nước hồng hoang kết dínhSóng nôn nao như tiếng vợ gọi chồng...

  • ...đêm bình yên linh hồn nương náusao ta một mình thao thứcsao ta một mình lay gọilối nào tới ban mai?...

  • ...khoảng vườn xanh xưatrồng toàn cây cẩm túnở một bông thôi cũng đủ nhớ thương người...

  • ...từng hàng cỏ mọc bon chencôn trùng nương náu cũng quen lâu rồi...

  • LTS: Nguyễn Xuân Hoàng viết nhiều, viết đủ các thể loại nhưng tác phẩm đã công bố phần lớn là truyện ngắn, bút ký, tản văn, tiểu luận v.v... còn thơ thì ít khi xuất hiện. Song, có lẽ thơ mới là “ngọc châu” trong văn nghiệp của anh. Những bài thơ gần đây được Hoàng viết ra như một sự dự phóng điềm gở của định mệnh.Khắc khoải yêu thương, khắc khoải đợi chờ là tâm trạng của Hoàng được “mã hoá” trong chùm thơ mà Sông Hương vừa tìm thấy trong di cảo của anh.

  • ...Xin hãy để ta mơ về Hợp NhấtLòng bản thể thẳm sâu hòa điệu giữa lòng ta...

  • LÊ HUỲNH LÂMSinh năm 1967, tại Phú Vang - Thừa Thiên Huế; Kỹ sư tin học (ĐH Bách Khoa Hà Nội). Tác phẩm đã in: Sông hoa (tùy bút)....ấy là một khuôn mặt trầm tư? U uất? Khuôn mặt với đầy đủ đặc tính của một “triết gia bi đát”. Bây giờ, những ngôn từ mà anh dày công nhào nặn đã ý thức hơn về vị thế của mình trong đoản - khúc - người, và chúng không còn cưỡng bức xác thân anh đi ngược chiều nhân loại nữa. Những ngôn từ  (bị dòng đời ám ảnh) đã tự sắp đặt thơ. Bây giờ, thơ trở thành tính từ của thân phận mỗi khi cõi lòng anh lên tiếng...Sông Hương xin chuyển tới bạn đọc ba “cột thơ” rút từ ngôi nhà của anh.

  • ...Không còn ở trong vòm cửa hẹpCả khoảng không bừng sáng quanh ta...

  • ...Tiếng aiTrong gióHú dài…

  • LGT: Như một chuyến hành hương về nguồn cội, với nghĩa cử cao đẹp, Công ty Văn hoá Trí tuệ Việt đã cho ra đời tập sách HUYỀN THOẠI TRƯỜNG SƠN, gồm nhiều thể loại như bút ký, hồi ký, thơ, nhạc,... Đặc biệt hơn hết là danh sách đầy đủ, chính xác của 10.263 anh hùng liệt sĩ yên nghỉ tại Nghĩa trang Liệt sĩ Trường Sơn.
    Sông Hương xin trân trọng giới thiệu tới bạn đọc những dòng thơ được thắp lên từ HUYỀN THOẠI TRƯỜNG SƠN - như một nén nhang gọi hồn những người đã ngã xuống!

  • LGT: Trong cuộc đi tìm mình khắc khoải ở trời , Nguyên Quân mang theo những u uẩn của quá nửa phần đời để mỗi buồn ngồi gặm nhấm. Chắc hẳn cũng nhờ vậy, anh đã làm được một điều không dễ - ấy là gọi tên đúng nỗi buồn giữa mênh mang thi phú...Sông Hương xin giới thiệu chùm thơ của Nguyên Quân mà hai trong số đấy sẽ được tuyển vào 700 năm thơ Huế.

  • Hơn một năm trước, nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ giương cao Lá cờ trắng. Nhưng dường như đấy chỉ là hình thức “trá hàng” của một nàng thơ giữa độ hồi xuân.Không hiểu tự bao giờ, loài cúc dại đã cắm rễ vào cõi hồn đa mang của chị hút đến cả nỗi đau dung dưỡng xác thân trong kiếp luân hồi đầy khổ nạn. Tập thơ mới nhất của chị, là sự bung nở của vô vàn cúc dại, để trí nhớ đất này thêm những phút thăng hoa...

  • HẠ NGUYÊN* Sinh năm 1966 tại Hương Cần - Hương Trà -  TT. Huế* Hội viên Hội Nhà báo Việt , Ủy viên BCH Hội Nhà báo Thừa Thiên Huế khóa IV (2007 - 2012).* Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế* Có nhiều tác phẩm in chung trong các tuyển tập: “20 truyện ngắn và ký 1975 - 1995”, “25 truyện ngắn và ký 1975 - 2000”, “Thời gian và nỗi nhớ”, “Trịnh Công Sơn - cát bụi lộng lẫy”, “Thừa Thiên Huế trong cơn đại hồng thủy (2000)” v.v.

  • NGUYỄN THIỀN NGHITên  thật là Nguyễn Bồn, sinh năm 1948 tại Phú Vang, Thừa Thiên Huế.Hội viên Hội Nhà văn TT.Huế.Hiện là giáo viên của Trung tâm Giáo dục thường xuyên Hương Thuỷ.