Có khi nào bạn lúng túng khó xử khi trong nhà có quá nhiều sách? Sách tự mua. Sách được tặng. Sách tự làm ra. Sách của ngày xưa. Sách mới bây giờ. Theo năm tháng, sách trong nhà cứ chất chồng lên mãi...
Sách thì nhiều, mà giá sách thì có hạn. Đóng thêm giá sách ư? Không có chỗ kê. Để xếp chồng lên sàn ư? Sợ ẩm mục. Cho người khác ư? Kể cũng tiêng tiếc. Bán đồng nát? Tuyệt đối không nên.
Có lẽ một trong những nỗi buồn lớn nhất là khi nhìn thấy những cuốn sách của mình đã đề tặng ai đó lại nằm ở các quầy sách cũ. Trừ trường hợp người được tặng đã chết rồi. Chứ đang còn sống lù lù ra đấy mà họ đã liệng sách của mình cho các bà đồng nát thì thật là “phũ”!
Có một lần, tôi dừng lại một quầy sách bên đường, hỏi mua một cuốn. Xem trang bìa lót, thấy dòng đề tặng của một nhà văn này tặng một nhà văn kia. Cầm cuốn thứ hai lên, cũng vậy. Cùng một lò của người được tặng mà ra. Mà ông được tặng vừa mới mất cách đó có vài ba tháng. Sau hỏi ra mới biết, khi ông mất đi, bà vợ liền gọi các bà đồng nát đến khuân sạch với giá bèo. Mà nghe đâu, tủ sách của ông có đến vài ngàn cuốn.
Đã đành là ông ấy chết rồi, trong nhà không ai theo đòi con đường chữ nghĩa của ông ấy nữa, thì giải phóng sách đi cũng được. Nhưng thiếu gì cách cho đi có ích hơn. Thí dụ hiến tặng một trường học, một cơ quan, một thư viện nào đó. Hoặc nếu yêu quý người trẻ nào cùng nghiệp với mình thì đem cho người ta. Đằng này, ông ấy vừa nằm xuống, đã vội bán tống bán tháo đi, kể cũng có gì hơi bạc…
Trở lại với câu chuyện của riêng tôi.
Tôi quyết không bán sách.
Tôi mang bớt sách về xây dựng một tủ sách nho nhỏ tại nhà bác cả ở quê, để những đứa trẻ trong làng trong xóm thỉnh thoảng đến đọc.
Tôi đem tặng cho một số cơ quan, trường học mỗi khi có dịp đến công tác hoặc thăm thú.
Chẳng biết ở đó có nhiều người đọc không nhưng điều đó chưa hẳn là quan trọng. Điều quan trọng hơn, tôi nghĩ có lẽ mỗi khi người ta thấy sách, trong lòng người ta cũng biết nghĩ thêm một thứ: ở đời, hóa ra không chỉ có cơm áo gạo tiền mà còn có sách. Sách là một phần của cuộc sống. Khoan nhặt đôi ba người đọc cũng là quý rồi. Họ còn có nhiều việc phải làm.
Vì thế, nếu trong số bạn văn của tôi, bất kể ai hễ thấy sách của mình đề tặng tôi nằm trên tủ sách ở một cơ quan, trường học nào đó, hoặc gia đình riêng nào đó đừng nghĩ là tôi nhạt lòng mà đem cho sách nhé! Tôi chỉ muốn bạn hiểu rằng: Sách thì tôi đã đọc rồi, trong tình thế nhà có quá nhiều sách, không có khả năng bảo quản, mà sách mỗi ngày lại một đầy thêm do mua do được tặng, nên cần đem chia sẻ với những nơi chưa có hoặc ít sách.
Các bạn hãy hiểu cho tôi rằng sách hay cần được chia sẻ. Nếu cứ khư khư giữ trong nhà mình, e một ngày nào đó chúng bị hư hoại, như thế chẳng đắc tội với các bạn lắm sao!
Nghĩ thế, tôi lại thấy có một niềm vui nho nhỏ lặng thầm khi đem sách của các bạn tặng tôi để sẻ chia cho những nơi cần thiết.
Dĩ nhiên, đó là những cuốn sách mà tôi đã đọc rồi và hiện giờ ít liên quan đến công việc hàng ngày mà tôi đang theo đuổi.
Khi đọc những dòng này, nếu bạn hỏi tôi: Liệu ông có dám chắc là những quyển sách mà ông được tặng tuyệt nhiên không nằm ở các quầy sách cũ không?
Xin thưa, điều ấy thì tôi làm sao biết được, khi mà sách của các bạn tặng tôi giờ đã thuộc về người khác?
Theo Văn Giá - ĐBND
Những tác phẩm văn học mang nặng tính giải trí dần chiếm lĩnh thị trường và thu hút ngày càng nhiều cây bút trẻ.
Sau giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước 1975; đặc biệt là sau tiến trình đổi mới đất nước năm 1986, văn học TPHCM có những bước phát triển rất ngoạn mục.
Hôm nay là Ngày Dân số Thế giới - ngày để chúng ta nhìn nhận những vấn đề liên quan tới dân số toàn cầu. Trong vô vàn những vấn đề trọng đại, nghèo đói là một vấn đề gây nhức nhối nhất.
Cố Tổng bí thư Lê Duẩn: 'Chúng ta không được phép sợ Trung Quốc'
Tiểu thuyết ngôn tình hiện là “đặc sản” của văn học mạng Trung Quốc. Các nhà giáo dục cho rằng các nhân vật trong tiểu thuyết ngôn tình hiện nay quá… “sến sẩm”, siêu thực, khiến độc giả dễ có cách nhìn sai lệch về tình yêu và cuộc sống.
Sau 12 năm chờ đợi, Nghị định xét tặng danh hiệu “Nghệ nhân ưu tú”, “Nghệ nhân nhân dân” trong lĩnh vực văn hóa phi vật thể mới được Chính phủ ký ban hành, nhưng còn ý kiến trái chiều xung quanh tính khả thi, động lực đối với hàng ngàn nghệ nhân.
Hẳn có nhiều người luôn thắc mắc rằng - Hạnh phúc là gì mà ai cũng mải mê kiếm tìm? Và giới hạn nào cho sự giàu có của một đời người? Phải chăng, hạnh phúc là phải đi đôi với sự giàu có và ngược lại?
Người phụ nữ Úc có tên Turia Pitt là một trong những người phụ nữ dũng cảm và đáng ngưỡng mộ nhất thế giới, đó là lời bình luận của tờ tạp chí dành cho phụ nữ Úc - Women’s Weekly. Trong số ra tháng 6 của tờ tạp chí bán chạy nhất nước Úc, Turia Pitt đã dũng cảm xuất hiện trên trang bìa.
Đây là quốc gia duy nhất trên thế giới tính toán mức độ thịnh vượng của đất nước dựa trên mức độ hạnh phúc của người dân.
Trò chuyện về các xu hướng của ngành xuất bản Việt Nam trong thời gian tới, ông Nguyễn Cảnh Bình, Chủ tịch HĐQT AlphaBooks, cho rằng cần có những hành động mạnh mẽ hơn nữa của nhà nước và cả xã hội để thúc đẩy sự phát triển của tri thức, như vốn ODA hay các nguồn đầu tư khác cần được dành cho ngành xuất bản.
Dư luận nóng lên quanh thông tin hơn 10 nghìn tỷ đồng chi cho đề án “Quy hoạch và Kế hoạch nâng cấp, xây mới các công trình văn hóa giai đoạn 2012-2020”. PV trao đổi với ông Vương Duy Biên, Thứ trưởng Bộ VH-TT&DL.
Hiện thực xã hội tăng tốc nhanh đến mức, không ai tưởng tượng nổi trong kỳ thi quốc gia lấy bằng tốt nghiệp cho 12 năm học, cả phòng thi môn Lịch sử lại chỉ có…1 thí sinh. Phục vụ thí sinh duy nhất ấy là cả một hội đồng thi ngót 20 con người cùng một rừng phóng viên tò mò săn đón. Những phòng thi môn Sử 1 người ấy đã đi vào…lịch sử!
Liệu với 2 mức đầu tư cho con người như đề án, đến năm 2030, chúng ta có đội ngũ sáng tác, sản xuất mạnh trong khu vực Đông Nam Á và châu Á?
Đình làng là kiến trúc độc đáo, mang đậm giá trị văn hóa của người Việt từ hàng trăm năm trước. Không chỉ là công trình kiến trúc tôn giáo, tín ngưỡng, đình làng còn là nơi chứng kiến những hoạt động văn hóa vật thể và phi vật thể, nơi gắn kết và biểu lộ đời sống sinh hoạt tinh thần của cộng đồng. Triển lãm về nghệ thuật chạm khắc của đình làng Việt Nam đang được giới thiệu tại Bảo tàng Mỹ thuật TPHCM (97A Phó Đức Chính, quận 1).
Được ghi danh vào danh mục Di sản Văn hóa Thế giới năm 2011, và dù tỉnh Thanh Hóa đã xây dựng và ban hành Kế hoạch quản lý cho di sản từ năm 2010 thế nhưng cho đến nay, công tác quản lý, bảo vệ và bảo tồn di sản Thành nhà Hồ vẫn còn bất cập.
Lò gốm cổ Hưng Lợi - được Bộ VH-TT xếp hạng là di tích khảo cổ quốc gia năm 1998 - nay chỉ còn là bãi rác.
Trong bức thư tâm huyết gửi tới VietNamNet, PGS Dương Quốc Việt, Bộ môn đại số- Khoa toán (Trường ĐH Sư phạm Hà Nội) đề cập tới thói quen ru ngủ, tự đánh lừa mình và dẫn tới tha hóa trong giới nghiên cứu. Để có thêm một góc nhìn của người trong cuộc, VietNamNet giới thiệu bức thư này.
Ở phía Bắc, trường quay Cổ Loa được đầu tư hơn 100 tỷ đồng. Trước đây, khi xây dựng phim trường Cổ Loa, các cơ quan quản lý cũng tưởng rằng ngoài việc phục vụ cho các đoàn làm phim, phim trường sẽ trở thành một địa chỉ tham quan du lịch kết hợp nhiều dịch vụ khác.
Chi hơn 2.000 tỉ đồng cho Festival đờn ca tài tử, Bạc Liêu nay kêu không còn tiền làm đường, kéo điện cho dân.
Ở thời điểm này, có thể rất nhiều người đang muốn hỏi một câu: Bộ trưởng Y tế của các quốc gia trên thế giới thường từ chức vì lý do như thế nào?