Hẳn có nhiều người luôn thắc mắc rằng - Hạnh phúc là gì mà ai cũng mải mê kiếm tìm? Và giới hạn nào cho sự giàu có của một đời người? Phải chăng, hạnh phúc là phải đi đôi với sự giàu có và ngược lại?
Gia đình – tổ ấm thiêng liêng của mỗi con người
Người xưa nói, dù là vua chúa, quan lại hay anh dân cày, người hạnh phúc nhất phải là người tìm được sự ấm êm trong ngôi nhà của mình. Dù là cung điện nguy nga, biệt thự tráng lệ hoặc chỉ căn nhà ngói tồi tàn, song cần nhất, đó phải là một mái ấm.
Gia đình – hai tiếng thiêng liêng ấy có vai trò rất lớn trong việc hình thành và phát triển của xã hội, góp phần xây dựng, tô thắm thêm bản sắc văn hóa dân tộc; là nơi duy trì giống nòi, là môi trường quan trọng hình thành, nuôi dưỡng và giáo dục nhân cách con người, chống lại tệ nạn xã hội, tạo nguồn nhân lực phục vụ sự nghiệp xây dựng và bảo vệ đất nước. Mỗi quốc gia, mỗi dân tộc muốn tồn tại và phát triển đều phải biết chăm sóc và bảo vệ gia đình.
Với ý nghĩa cao đẹp đó, Ngày gia đình Việt Nam 28-6 ra đời trong 13 năm qua là ngày tôn vinh mái ấm gia đình Việt Nam, đồng thời như một sự nhắc nhở mọi thành viên trong gia đình những con người đất Việt hướng về nguồn cội, về người thân, qua đó nuôi dưỡng tình cảm và những giá trị văn hóa cao quý của dân tộc.
Hai chữ “Gia đình” giản đơn mà cao quý là vậy, vậy nhưng không phải ai muốn cũng đều có và ai có cũng đều biết trân trọng!!!
Đâu đó ở ngoài kia vẫn có không ít trẻ em còn chịu nhiều bất hạnh, sinh ra và lớn lên khi thiếu cha hoặc mẹ, sống lay lắt, côi cút, thậm chí nhiều đứa trẻ còn bị bóc lột sức lao động, bị lạm dụng tình dục… Ngược lại, có không ít người dù có cuộc sống đầy đủ nhưng sa đọa, ngoại tình,mải mê với vui thú riêng mà quên mất trách nhiệm chung với gia đình.
![]() |
Bữa cơm luôn là nơi nuôi dưỡng và kết nối tình cảm gia đình |
Một trong những mảng tối của gia đình Việt Nam còn cho thấy, các nạn bạo hành vẫn đang tồn tại hiển nhiên và có chiều hướng loang rộng, làm rạn nứt hạnh phúc gia đình. Hiện nay, khoảng cách giữa ông bà - cha mẹ và con cái đang ngày càng rộng ra, sâu hơn. Những trường hợp mẹ bỏ rơi con khi mới sinh, con giết cha, ruồng rẫy mẹ, vợ chồng sống trong “chiến tranh lạnh”, ruột rà máu mủ sẵn sàng ví như “nước lã, người dưng” khi đụng chạm đến chuyện chia chác, thừa kế đất đai, gia sản… có thể nói, không hiếm thấy trong xã hội hiện nay. Để rồi, những tình cảm huyết thống gia đình bị đảo lộn, làm xô lệch nền tảng đạo đức của cộng đồng.
Thế nhưng, bức tranh toàn cảnh của gia đình Việt Nam cũng cho thấy, vẫn còn có “bao mái nhà đèn hoa sáng ngời” với “lửa ấm tình yêu” của Tứ đại đồng đường hay Tam đại đồng đường chung sống; vẫn có biết bao “tổ ấm sống vui tình lứa đôi” dù đã có vài chục năm dìu bước trên đường đời; vẫn có bóng dáng của người vợ phía sau người chồng thành đạt, còn thành công của người vợ lại là sự hỗ trợ của người chồng; vẫn có những đứa con hiếu thảo, tài năng từ sự giáo dục căn bản của cha mẹ; có những người anh em trên thuận dưới hòa… Và cũng đáng tự hào thay khi ở nơi xa nghìn trùng Tổ quốc, có những ông bố, bà mẹ và những đứa con gốc Việt đã và đang làm rạng danh nước nhà bằng những thành tích xuất sắc tại các cuộc tranh tài quốc tế về kiến thức, sáng tạo kỹ thuật hay nghiên cứu khoa học... Họ, dù sinh sống ở nhiều nơi trên thế giới nhưng vẫn coi trọng truyền thống dân tộc qua những dịp lễ tết, dạy con nói tiếng Việt và học hỏi văn hóa lịch sử… Có thể nói, cộng đồng các gia đình người Việt tại hải ngoại cùng với hàng triệu gia đình trong nước góp vai trò to lớn trong việc bảo tồn và phát huy các thang giá trị đạo đức và nền tảng văn hóa của con người Việt Nam trong thời đại mới.
Làm sao để có một gia đình Việt Nam đúng chuẩn mực? Làm sao để hướng đến lý tưởng - mỗi tổ ấm là nơi “kết nối yêu thương”, để tất cả mọi mái nhà cùng kiến tạo thành một “đại gia đình Việt Nam”? Thiết nghĩ, mỗi thành viên trong gia đình hãy là những ngọn nến lung linh để thắp sáng lửa ấm tình thương trong chính gia đình mình. Một gia đình hạnh phúc sẽ góp phần xây dựng một cộng đồng hạnh phúc.
Năm nay, Ngày gia đình Việt Nam với mục đích hướng tới là: "Bữa cơm gia đình”. Chủ đề nhỏ, nhưng lại chứa đựng nhiều thông điệp lớn, bởi lâu nay đã có một bộ phận người Việt quen với tác phong sống nhanh: Đồ ăn nhanh, hưởng thụ nhanh… mà quên mất rằng bữa cơm sum vầy của người Việt là bữa cơm kết tinh của mọi giá trị sống và giữ vai trò đặc biệt trong việc gìn giữ tổ ấm, nuôi dưỡng tâm hồn của mỗi thế hệ.
Hạnh phúc – có lẽ chỉ đơn giản nhưng lại sâu sắc và vĩnh cửu nhất là khi mỗi người được ăn những bữa cơm giản dị trong chính tổ ấm của mình. Và như một danh nhân đã từng nói, giàu sang lẫn sự vĩ đại đều không thể mang cho chúng ta hạnh phúc.
Hãy trở về nhà, ăn những bữa cơm và trò chuyện với những người thân của mình, bạn nhé!
Chúc cho những mái nhà luôn đầm ấm.
Trường Xuân
Chúng ta đang đối diện với truyện ngắn - thể loại đầy sức năng sản ở thời điểm đương đại, và cũng có thể nhận định rằng, đây là thể loại sáng tạo nhất trong tư duy hệ hình văn học hậu hiện đại.
NGUYỄN TĂNG PHÔ
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Phải giải thích cho mỗi người thích giải
Cần công bằng với những kẻ bằng công.
LTS: Nhân Tạp chí Sông Hương phát hành số thứ 100 (6-1997), Ban Biên tập chúng tôi có dịp trò chuyện với hai nhà văn từng là Tổng biên tập của tạp chí: Tô Nhuận Vỹ và Nguyễn Khắc Phê.
UÔNG TRIỀU
Tôi nghĩ tiếng Việt chưa bao giờ vào giai đoạn thay đổi nhanh chóng và nhiều như bây giờ. Trong thời kỳ quốc tế hóa, toàn cầu hóa, tiếng Việt phải chịu những áp lực lớn hoặc tự thích nghi để phù hợp với tình hình mới.
VIỆT HÙNG
Văn hóa là một khái niệm rộng, nó bao trùm lên mọi hoạt động của con người trong xã hội. Văn hóa không những phản ánh được quan hệ giữa con người với con người, mà nó còn phản ánh được thế giới nội tâm của con người, và cả sự hòa hợp giữa thế giới nội tâm ấy với biểu hiện của nó ra bên ngoài xã hội.
NGUYỄN KHẮC PHÊ
Trong hoạt động văn hóa - văn nghệ, một vấn đề thường gây ra bất đồng - thậm chí đưa đến những "vụ việc” tai tiếng - là việc đánh giá, bình chọn tác phẩm.
NGUYỄN KHẮC PHÊ
Trong thời buổi thiên hạ đổ xô ra mặt tiền làm ăn, chuyện "nhà mặt tiền" đã xảy ra bao vụ xung đột và là đề tài của nhiều "tác phẩm" dân gian. Để chiếm được mặt tiền, ngoài thế lực đồng tiền, cũng đã ngầm nảy sinh "chế độ", "tiêu chuẩn" này nọ mới được cấp đất mặt tiền.
NGUYỄN QUANG HÀ
Ghi chép
Trong dân gian có câu: "Giàu tại phận, trắng tại da". Tố Hữu, nhà thơ cách mạng thì đặt lại vấn đề nghèo khổ: "Số phận hay do chế độ này?".
TRUNG SƠN
Một vài năm trở lại đây, những người quan tâm đến giá trị văn hóa của Huế vui mừng nhận thấy, bên cạnh các di sản quý báu của người xưa để lại, đã có không ít tác phẩm, công trình nghệ thuật mới làm đẹp thêm cho Huế, trong đó, hẳn phải kể đến sự xuất hiện các "Galery” - những phòng tranh thường xuyên ở 15 Lê Lợi, khách sạn Morin và những cuộc triển lãm được tổ chức liên tiếp ở Hội Văn Nghệ.
HOÀNG ĐĂNG KHOA
Trước hết cần minh định khái niệm, “trẻ” ở đây là chỉ xét về độ tuổi, cụ thể là dưới 35, theo quy ước mang tính tạm thời tương đối hiện hành của Hội Nhà văn Việt Nam.
"Việc trên đời, chỉ cần vẫn còn cơ hội sống thì dù liên tiếp gặp thiên tai nhân họa, tạm thời bị ức chế, sớm muộn cũng sẽ có ngày ngẩng cao đầu. Việc cá nhân là vậy, việc gia đình là vậy, việc quốc gia, dân tộc cũng là như thế...".
Đó là những trang nhật ký của bác sĩ, bệnh nhân và cả những nhà văn nhà thơ viết gửi cho người thân bạn bè trong đại dịch COVID-19.
Truyền tải các bài học với nội dung cô đọng, kết hợp với chuyện kể, hình ảnh, phim, trò chơi, hoạt động tương tác... giờ học lịch sử được tổ chức trực tuyến nhưng không khô khan, tạo được sự hứng thú, thu hút học sinh tìm hiểu về những câu chuyện của quá khứ. Đó là cách Bảo tàng Lịch sử Quốc gia đang làm với Giờ học lịch sử online.
Những tháng ngày qua, cả nước căng mình chống đại dịch Covid-19 - kẻ thù cực kỳ nguy hiểm mà vô hình. Cuộc sống thường ngày vốn luôn sôi động bỗng trầm lặng xuống với không ít nỗi lo và sự ám ảnh, chờ đợi.
Nhằm gìn giữ và lan tỏa truyền thống hiếu học, coi trọng hiền tài, cũng như những giá trị lịch sử, văn hóa nghìn năm của dân tộc, dự án “Không gian văn hóa Quốc Tử Giám” vừa được xây dựng với các hoạt động hướng tới công chúng, đặc biệt là giới trẻ.
30 năm gắn bó với TP Hồ Chí Minh từ ngày xuất ngũ, học đại học, trở thành giảng viên mỹ thuật, đồ họa, họa sĩ Lê Sa Long chưa bao giờ trải qua những ngày mà cả thành phố như “lặng hẳn” vì căng mình chống dịch Covid-19.