Đón Đại tướng về đất mẹ Quảng Bình, niềm thương đau của người dân hiện diện trên từng gương mặt trong cả biển người đứng bên đường hơn 60km từ sân bay Đồng Hới ra tới vũng Chùa, từ lúc chiếc máy bay chở linh cữu Đại tướng hạ cánh cho đến lúc nắng tắt trên núi Thọ.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và gia quyến tiễn biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp - Ảnh: Nguyễn Á
17g ngày 13-10, những tia nắng cuối ngày trượt dài trên mái Thọ Sơn, rọi ánh sáng lấp lánh xuống biển vũng Chùa. Những vốc đất cuối cùng cũng đã khỏa đầy trên huyệt mộ. Từ phút này, Đại tướng Võ Nguyên Giáp vĩnh viễn ngủ yên trong lòng đất mẹ Quảng Bình. Sinh ra ở Lệ Thủy, mảnh đất cực nam quê nhà, giờ ông về lại nằm ngay rặng núi địa đầu phía bắc, nơi đèo Ngang của dải Trường Sơn lan ra biển giăng bày thế trận.
15km biển người tiếc thương trên quốc lộ 1
Đầu giờ chiều, khi đoàn xe đưa linh cữu Đại tướng vừa ra khỏi sân bay Đồng Hới thì một dòng người, dòng xe đưa tiễn cũng đã hòa theo tạo thành một dòng chảy kéo dài đến 15km trên quốc lộ 1. Phải nhích lên từng chút. Xe đưa linh cữu Đại tướng đã ra tới nơi an táng vũng Chùa mà đoàn xe đưa tiễn vẫn còn ở cầu Gianh, thuộc địa phận xã Bắc Trạch, huyện Bố Trạch. Trung tá Bùi Quang Thanh, trưởng Phòng CSGT Công an Quảng Bình, nói: “Lòng người dân cả tỉnh, cả nước đã hướng về Đại tướng lớn như vậy thì kẹt xe trên đường đưa tiễn Đại tướng là điều khó tránh khỏi. Nhưng ai cũng vui lòng khi được tiễn biệt Đại tướng một đoạn đường”.
Hơn 15g tại vũng Chùa, khi đoàn xe chở linh cữu Đại tướng vừa xuất hiện phía xa xa thì có một người phụ nữ òa khóc nức nở. Bà không phải là người nhà, cũng không phải bà con thân thích của Đại tướng, bà khóc vì được thỏa lòng mong mỏi sau chặng đường dài từ Điện Biên vào đây. Bà tên Nguyễn Thị Hương Liên, 60 tuổi, nhà ở ngay chân đồi A1, thuộc phường Nam Thanh, TP Điện Biên Phủ, tỉnh Điện Biên, vùng đất gắn liền với Đại tướng Võ Nguyên Giáp năm xưa. Bà cũng từng là bộ đội chống Mỹ. Đã hai lần bà được gặp, được chụp ảnh chung với Đại tướng. Bà quyết định phải vào bằng được vũng Chùa để gặp Đại tướng lần cuối. Vậy nên từ Điện Biên về tới Hà Nội sáng 12-10, bà đã bắt tiếp xe khách để vào Quảng Bình. Đến đèo Ngang lúc 3g ngày 13-10, bà ngồi ở chân đèo đợi đến sáng để đi vào khu an táng viếng Đại tướng. “Chỉ cần có mặt ở đây là đã thỏa lòng” - bà Liên nói.
|
Những giọt nước mắt tiễn đưa của người dân Quảng Bình khi đoàn xe chở linh cữu Đại tướng đi qua - Ảnh: Nguyễn Thành |
Di sản tình quân dân
Về tiễn đưa Đại tướng lần cuối, bên vùng đất vũng Chùa có đông đủ đại diện lực lượng hải - lục - không quân, những người lính truyền nối qua bao thế hệ của Đại tướng. 200 người lính hải quân của Bộ tư lệnh Vùng 3 hải quân đã vượt qua quãng đường hơn 330 cây số từ Đà Nẵng ra tận vũng Chùa để tham gia đội hình đại diện cho lực lượng hải quân đưa tiễn Đại tướng. Giọng một chỉ huy nói với một người sĩ quan dưới quyền khi vừa lên tới khu vực tập kết các lực lượng đại diện: “Cậu lái xe từ 3g sáng sao không ở lại xe nghỉ đi để chiều đưa anh em vào?”. Tiếng người sĩ quan: “Báo cáo thủ trưởng, em vẫn dự và vẫn đảm bảo lái được an toàn ạ!”. Người vừa trả lời là thượng úy Trương Minh Đức, sĩ quan lái xe của Vùng 3 hải quân. Anh cho biết đội hình đi viếng Đại tướng với 200 người đi trên tám ôtô của Vùng 3 hải quân xuất phát lúc 3g sáng. Ra tới vũng Chùa lúc 10g và tập kết về đây, buổi tối sau lễ tiễn đưa Đại tướng, anh và đồng đội sẽ trở lại Đà Nẵng. “Được đưa Đại tướng về nơi an nghỉ cuối cùng là một vinh dự, huống nữa mình là một người lính” - thượng úy Đức nói.
Gặp thiếu tướng Nguyễn Chí Hướng, phó tư lệnh Quân khu 4, đã hơn một tuần nay lăn lộn tham gia chỉ đạo việc chuẩn bị đón thi hài Đại tướng về với vũng Chùa, hỏi ông về những vất vả của người lính trong những ngày qua, nhất là trong điều kiện thời tiết mưa gió tầm tã, thiếu tướng Hướng nói: “Hôm qua thấy mưa to, anh em quyết định đi làm cái khung lọng bọc vải để che trên linh cữu Đại tướng phòng khi mưa to. Anh em đi làm về kể: May cái lọng che linh cữu xong, người thợ may cương quyết không chịu lấy tiền! Xe cộ của anh em lính điều động phục vụ tang lễ mấy ngày qua, ra tiệm rửa xe bà con biết xe phục vụ lễ tang Đại tướng cũng quyết không lấy tiền, còn bảo: Có xe nào bẩn mang ra rửa cho sạch đẹp để đi đón Đại tướng về quê”. Ai cũng nhận ra vẻ đẹp của tình quân dân riêng có ở nước Việt, tình quân dân ấy cũng là một di sản có được từ tinh thần, từ trái tim và tầm vóc của Đại tướng để lại cho toàn quân, toàn dân.
Nhóm phóng viên Tuổi Trẻ tại Quảng Bình
Cùng mây trắng về quê mẹ Xuyên qua từng lớp mây trắng, linh cữu Đại tướng Võ Nguyên Giáp lên trời trong chiếc chuyên cơ đặc biệt (mang số hiệu VN 103 lấy theo tuổi thọ Đại tướng) rời Hà Nội lúc 10g25 sáng. Trước đó, các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước đã đưa tiễn linh cữu Đại tướng ở sân bay Nội Bài. Đội tiêu binh bước trên thảm đỏ, bằng những động tác nghiêm trang di chuyển linh cữu từ cỗ linh xa lên chuyên cơ đặc biệt, giữa hàng quân danh dự. Quân nhạc cất lên nhịp điệu trầm hùng. Lần lượt Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Thường trực Ban Bí thư Lê Hồng Anh... cúi mình trước linh cữu. Đại tướng Phùng Quang Thanh - bộ trưởng Bộ Quốc phòng - đôi mắt đỏ hoe, kính cẩn giơ tay chào trước linh cữu người anh cả của quân đội. Cạnh đó, trung tướng Đồng Sĩ Nguyên bước chậm đến bên linh cữu và đứng lặng hồi lâu. Bốn người con của Đại tướng cùng lên chuyên cơ đặc biệt với linh cữu, người con trai cả ôm chặt trước lồng ngực chiếc mũ màu trắng của cha mình. Những người khác trong gia quyến Đại tướng và Ban tổ chức lễ quốc tang lên chiếc chuyên cơ thứ hai (mang số hiệu VN 1911 theo năm sinh của Đại tướng) cùng vào Quảng Bình. Máy bay đã cất cánh nhưng dưới kia dòng người đưa tiễn vẫn còn chắp tay hướng theo. Trên chuyên cơ, nhiều người gạt nước mắt khi ai đó nhắc chuyện chàng thanh niên Võ Nguyên Giáp, mấy chục năm trước, lần đầu tiên vượt chặng đường thiên lý từ miền Trung ra Hà Nội, và giờ đây Đại tướng đang trở về quê mẹ lần cuối. Sau hơn 40 phút bay trên biển Đông, hai chiếc chuyên cơ hướng về đất liền, hạ cánh xuống sân bay Đồng Hới. Đại tướng đã về. VÕ VĂN THÀNH |
Theo TTO
Sau giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước 1975; đặc biệt là sau tiến trình đổi mới đất nước năm 1986, văn học TPHCM có những bước phát triển rất ngoạn mục.
Hôm nay là Ngày Dân số Thế giới - ngày để chúng ta nhìn nhận những vấn đề liên quan tới dân số toàn cầu. Trong vô vàn những vấn đề trọng đại, nghèo đói là một vấn đề gây nhức nhối nhất.
Cố Tổng bí thư Lê Duẩn: 'Chúng ta không được phép sợ Trung Quốc'
Tiểu thuyết ngôn tình hiện là “đặc sản” của văn học mạng Trung Quốc. Các nhà giáo dục cho rằng các nhân vật trong tiểu thuyết ngôn tình hiện nay quá… “sến sẩm”, siêu thực, khiến độc giả dễ có cách nhìn sai lệch về tình yêu và cuộc sống.
Sau 12 năm chờ đợi, Nghị định xét tặng danh hiệu “Nghệ nhân ưu tú”, “Nghệ nhân nhân dân” trong lĩnh vực văn hóa phi vật thể mới được Chính phủ ký ban hành, nhưng còn ý kiến trái chiều xung quanh tính khả thi, động lực đối với hàng ngàn nghệ nhân.
Hẳn có nhiều người luôn thắc mắc rằng - Hạnh phúc là gì mà ai cũng mải mê kiếm tìm? Và giới hạn nào cho sự giàu có của một đời người? Phải chăng, hạnh phúc là phải đi đôi với sự giàu có và ngược lại?
Người phụ nữ Úc có tên Turia Pitt là một trong những người phụ nữ dũng cảm và đáng ngưỡng mộ nhất thế giới, đó là lời bình luận của tờ tạp chí dành cho phụ nữ Úc - Women’s Weekly. Trong số ra tháng 6 của tờ tạp chí bán chạy nhất nước Úc, Turia Pitt đã dũng cảm xuất hiện trên trang bìa.
Đây là quốc gia duy nhất trên thế giới tính toán mức độ thịnh vượng của đất nước dựa trên mức độ hạnh phúc của người dân.
Trò chuyện về các xu hướng của ngành xuất bản Việt Nam trong thời gian tới, ông Nguyễn Cảnh Bình, Chủ tịch HĐQT AlphaBooks, cho rằng cần có những hành động mạnh mẽ hơn nữa của nhà nước và cả xã hội để thúc đẩy sự phát triển của tri thức, như vốn ODA hay các nguồn đầu tư khác cần được dành cho ngành xuất bản.
Dư luận nóng lên quanh thông tin hơn 10 nghìn tỷ đồng chi cho đề án “Quy hoạch và Kế hoạch nâng cấp, xây mới các công trình văn hóa giai đoạn 2012-2020”. PV trao đổi với ông Vương Duy Biên, Thứ trưởng Bộ VH-TT&DL.
Hiện thực xã hội tăng tốc nhanh đến mức, không ai tưởng tượng nổi trong kỳ thi quốc gia lấy bằng tốt nghiệp cho 12 năm học, cả phòng thi môn Lịch sử lại chỉ có…1 thí sinh. Phục vụ thí sinh duy nhất ấy là cả một hội đồng thi ngót 20 con người cùng một rừng phóng viên tò mò săn đón. Những phòng thi môn Sử 1 người ấy đã đi vào…lịch sử!
Liệu với 2 mức đầu tư cho con người như đề án, đến năm 2030, chúng ta có đội ngũ sáng tác, sản xuất mạnh trong khu vực Đông Nam Á và châu Á?
Đình làng là kiến trúc độc đáo, mang đậm giá trị văn hóa của người Việt từ hàng trăm năm trước. Không chỉ là công trình kiến trúc tôn giáo, tín ngưỡng, đình làng còn là nơi chứng kiến những hoạt động văn hóa vật thể và phi vật thể, nơi gắn kết và biểu lộ đời sống sinh hoạt tinh thần của cộng đồng. Triển lãm về nghệ thuật chạm khắc của đình làng Việt Nam đang được giới thiệu tại Bảo tàng Mỹ thuật TPHCM (97A Phó Đức Chính, quận 1).
Được ghi danh vào danh mục Di sản Văn hóa Thế giới năm 2011, và dù tỉnh Thanh Hóa đã xây dựng và ban hành Kế hoạch quản lý cho di sản từ năm 2010 thế nhưng cho đến nay, công tác quản lý, bảo vệ và bảo tồn di sản Thành nhà Hồ vẫn còn bất cập.
Lò gốm cổ Hưng Lợi - được Bộ VH-TT xếp hạng là di tích khảo cổ quốc gia năm 1998 - nay chỉ còn là bãi rác.
Trong bức thư tâm huyết gửi tới VietNamNet, PGS Dương Quốc Việt, Bộ môn đại số- Khoa toán (Trường ĐH Sư phạm Hà Nội) đề cập tới thói quen ru ngủ, tự đánh lừa mình và dẫn tới tha hóa trong giới nghiên cứu. Để có thêm một góc nhìn của người trong cuộc, VietNamNet giới thiệu bức thư này.
Ở phía Bắc, trường quay Cổ Loa được đầu tư hơn 100 tỷ đồng. Trước đây, khi xây dựng phim trường Cổ Loa, các cơ quan quản lý cũng tưởng rằng ngoài việc phục vụ cho các đoàn làm phim, phim trường sẽ trở thành một địa chỉ tham quan du lịch kết hợp nhiều dịch vụ khác.
Chi hơn 2.000 tỉ đồng cho Festival đờn ca tài tử, Bạc Liêu nay kêu không còn tiền làm đường, kéo điện cho dân.
Ở thời điểm này, có thể rất nhiều người đang muốn hỏi một câu: Bộ trưởng Y tế của các quốc gia trên thế giới thường từ chức vì lý do như thế nào?
Việt Nam cũng có sự “phân biệt chủng tộc”. Báo chí nước ngoài bảo vậy. Cái “chủng tộc” ở đây được phân định bằng hộ khẩu.