Đón Đại tướng về đất mẹ Quảng Bình, niềm thương đau của người dân hiện diện trên từng gương mặt trong cả biển người đứng bên đường hơn 60km từ sân bay Đồng Hới ra tới vũng Chùa, từ lúc chiếc máy bay chở linh cữu Đại tướng hạ cánh cho đến lúc nắng tắt trên núi Thọ.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và gia quyến tiễn biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp - Ảnh: Nguyễn Á
17g ngày 13-10, những tia nắng cuối ngày trượt dài trên mái Thọ Sơn, rọi ánh sáng lấp lánh xuống biển vũng Chùa. Những vốc đất cuối cùng cũng đã khỏa đầy trên huyệt mộ. Từ phút này, Đại tướng Võ Nguyên Giáp vĩnh viễn ngủ yên trong lòng đất mẹ Quảng Bình. Sinh ra ở Lệ Thủy, mảnh đất cực nam quê nhà, giờ ông về lại nằm ngay rặng núi địa đầu phía bắc, nơi đèo Ngang của dải Trường Sơn lan ra biển giăng bày thế trận.
15km biển người tiếc thương trên quốc lộ 1
Đầu giờ chiều, khi đoàn xe đưa linh cữu Đại tướng vừa ra khỏi sân bay Đồng Hới thì một dòng người, dòng xe đưa tiễn cũng đã hòa theo tạo thành một dòng chảy kéo dài đến 15km trên quốc lộ 1. Phải nhích lên từng chút. Xe đưa linh cữu Đại tướng đã ra tới nơi an táng vũng Chùa mà đoàn xe đưa tiễn vẫn còn ở cầu Gianh, thuộc địa phận xã Bắc Trạch, huyện Bố Trạch. Trung tá Bùi Quang Thanh, trưởng Phòng CSGT Công an Quảng Bình, nói: “Lòng người dân cả tỉnh, cả nước đã hướng về Đại tướng lớn như vậy thì kẹt xe trên đường đưa tiễn Đại tướng là điều khó tránh khỏi. Nhưng ai cũng vui lòng khi được tiễn biệt Đại tướng một đoạn đường”.
Hơn 15g tại vũng Chùa, khi đoàn xe chở linh cữu Đại tướng vừa xuất hiện phía xa xa thì có một người phụ nữ òa khóc nức nở. Bà không phải là người nhà, cũng không phải bà con thân thích của Đại tướng, bà khóc vì được thỏa lòng mong mỏi sau chặng đường dài từ Điện Biên vào đây. Bà tên Nguyễn Thị Hương Liên, 60 tuổi, nhà ở ngay chân đồi A1, thuộc phường Nam Thanh, TP Điện Biên Phủ, tỉnh Điện Biên, vùng đất gắn liền với Đại tướng Võ Nguyên Giáp năm xưa. Bà cũng từng là bộ đội chống Mỹ. Đã hai lần bà được gặp, được chụp ảnh chung với Đại tướng. Bà quyết định phải vào bằng được vũng Chùa để gặp Đại tướng lần cuối. Vậy nên từ Điện Biên về tới Hà Nội sáng 12-10, bà đã bắt tiếp xe khách để vào Quảng Bình. Đến đèo Ngang lúc 3g ngày 13-10, bà ngồi ở chân đèo đợi đến sáng để đi vào khu an táng viếng Đại tướng. “Chỉ cần có mặt ở đây là đã thỏa lòng” - bà Liên nói.
|
Những giọt nước mắt tiễn đưa của người dân Quảng Bình khi đoàn xe chở linh cữu Đại tướng đi qua - Ảnh: Nguyễn Thành |
Di sản tình quân dân
Về tiễn đưa Đại tướng lần cuối, bên vùng đất vũng Chùa có đông đủ đại diện lực lượng hải - lục - không quân, những người lính truyền nối qua bao thế hệ của Đại tướng. 200 người lính hải quân của Bộ tư lệnh Vùng 3 hải quân đã vượt qua quãng đường hơn 330 cây số từ Đà Nẵng ra tận vũng Chùa để tham gia đội hình đại diện cho lực lượng hải quân đưa tiễn Đại tướng. Giọng một chỉ huy nói với một người sĩ quan dưới quyền khi vừa lên tới khu vực tập kết các lực lượng đại diện: “Cậu lái xe từ 3g sáng sao không ở lại xe nghỉ đi để chiều đưa anh em vào?”. Tiếng người sĩ quan: “Báo cáo thủ trưởng, em vẫn dự và vẫn đảm bảo lái được an toàn ạ!”. Người vừa trả lời là thượng úy Trương Minh Đức, sĩ quan lái xe của Vùng 3 hải quân. Anh cho biết đội hình đi viếng Đại tướng với 200 người đi trên tám ôtô của Vùng 3 hải quân xuất phát lúc 3g sáng. Ra tới vũng Chùa lúc 10g và tập kết về đây, buổi tối sau lễ tiễn đưa Đại tướng, anh và đồng đội sẽ trở lại Đà Nẵng. “Được đưa Đại tướng về nơi an nghỉ cuối cùng là một vinh dự, huống nữa mình là một người lính” - thượng úy Đức nói.
Gặp thiếu tướng Nguyễn Chí Hướng, phó tư lệnh Quân khu 4, đã hơn một tuần nay lăn lộn tham gia chỉ đạo việc chuẩn bị đón thi hài Đại tướng về với vũng Chùa, hỏi ông về những vất vả của người lính trong những ngày qua, nhất là trong điều kiện thời tiết mưa gió tầm tã, thiếu tướng Hướng nói: “Hôm qua thấy mưa to, anh em quyết định đi làm cái khung lọng bọc vải để che trên linh cữu Đại tướng phòng khi mưa to. Anh em đi làm về kể: May cái lọng che linh cữu xong, người thợ may cương quyết không chịu lấy tiền! Xe cộ của anh em lính điều động phục vụ tang lễ mấy ngày qua, ra tiệm rửa xe bà con biết xe phục vụ lễ tang Đại tướng cũng quyết không lấy tiền, còn bảo: Có xe nào bẩn mang ra rửa cho sạch đẹp để đi đón Đại tướng về quê”. Ai cũng nhận ra vẻ đẹp của tình quân dân riêng có ở nước Việt, tình quân dân ấy cũng là một di sản có được từ tinh thần, từ trái tim và tầm vóc của Đại tướng để lại cho toàn quân, toàn dân.
Nhóm phóng viên Tuổi Trẻ tại Quảng Bình
Cùng mây trắng về quê mẹ Xuyên qua từng lớp mây trắng, linh cữu Đại tướng Võ Nguyên Giáp lên trời trong chiếc chuyên cơ đặc biệt (mang số hiệu VN 103 lấy theo tuổi thọ Đại tướng) rời Hà Nội lúc 10g25 sáng. Trước đó, các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước đã đưa tiễn linh cữu Đại tướng ở sân bay Nội Bài. Đội tiêu binh bước trên thảm đỏ, bằng những động tác nghiêm trang di chuyển linh cữu từ cỗ linh xa lên chuyên cơ đặc biệt, giữa hàng quân danh dự. Quân nhạc cất lên nhịp điệu trầm hùng. Lần lượt Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Thường trực Ban Bí thư Lê Hồng Anh... cúi mình trước linh cữu. Đại tướng Phùng Quang Thanh - bộ trưởng Bộ Quốc phòng - đôi mắt đỏ hoe, kính cẩn giơ tay chào trước linh cữu người anh cả của quân đội. Cạnh đó, trung tướng Đồng Sĩ Nguyên bước chậm đến bên linh cữu và đứng lặng hồi lâu. Bốn người con của Đại tướng cùng lên chuyên cơ đặc biệt với linh cữu, người con trai cả ôm chặt trước lồng ngực chiếc mũ màu trắng của cha mình. Những người khác trong gia quyến Đại tướng và Ban tổ chức lễ quốc tang lên chiếc chuyên cơ thứ hai (mang số hiệu VN 1911 theo năm sinh của Đại tướng) cùng vào Quảng Bình. Máy bay đã cất cánh nhưng dưới kia dòng người đưa tiễn vẫn còn chắp tay hướng theo. Trên chuyên cơ, nhiều người gạt nước mắt khi ai đó nhắc chuyện chàng thanh niên Võ Nguyên Giáp, mấy chục năm trước, lần đầu tiên vượt chặng đường thiên lý từ miền Trung ra Hà Nội, và giờ đây Đại tướng đang trở về quê mẹ lần cuối. Sau hơn 40 phút bay trên biển Đông, hai chiếc chuyên cơ hướng về đất liền, hạ cánh xuống sân bay Đồng Hới. Đại tướng đã về. VÕ VĂN THÀNH |
Theo TTO
(SH) - Không khác nào một sự nghịch lý trớ trêu khi người tiêu dùng và dư luận cả nước lên tiếng yêu cầu đã lâu song vẫn chưa “được” cơ quan quản lý nhà nước và những doanh nghiệp kinh doanh công khai Quỹ Bình ổn giá xăng dầu.
QUANG PHONG
Đóng và mở - hai vấn đề tưởng chừng như rất mâu thuẫn nhưng lại là quan điểm rất cần thiết phải được lưu tâm trong quy hoạch, phát triển đô thị Huế. Đóng - là để bảo tồn những giá trị của di sản trước sự xâm thực của làn sóng phát triển và mở - đó là vai trò lan tỏa, kết nối với các đô thị để bảo đảm sự phát triển hài hòa, bền vững và có sức sống của đô thị sau này.
(SH) - Báo chí trong nước tuần này tiếp tục cảnh báo về sự khó khăn của ngành nông nghiệp, vốn được coi là “trụ cột của nền kinh tế” nước nhà. Khảo sát của Tiền Phong cho hay : Nông, thủy sản Trung Quốc ngập tràn chợ Việt.
(SH) - Dự án bauxite tỉ đô ở Tây Nguyên đã cho ra lò những mẻ sản phẩm đầu tiên song rất đáng băn khoăn và suy nghĩ khi đó lại chẳng phải là những “trái ngọt đầu mùa”.
(SH) - Từ chuyện ở Tây Nguyên có địa phương xây dựng đến hơn 500 nhà văn hóa cộng đồng với kinh phí hàng chục tỉ đồng nhưng thưa thớt cư dân vào sinh hoạt, phải đóng cửa im ỉm đến chuyện các làng thanh niên lập nghiệp rộng mênh mông nhưng hoang vắng đã cho thấy nhiều nơi đang ném tiền qua cửa sổ.
(SH) - Gần đây tại Thừa Thiên - Huế, dư luận bàn tán xôn xao về việc cô giáo Hoàng Thị Mai, Hiệu trưởng Trường THPT Cao Thắng, thành phố Huế cho giáo viên làm đề thi của học sinh để kiểm tra chất lượng giáo viên ở trường.
Sau 56 ngày đêm chiến đấu, quân đội ta đã buộc hơn 10.000 quân Pháp phải đầu hàng, kết thúc thắng lợi chiến dịch Điện Biên Phủ (ngày 7/5/1954).
Thời gian gần đây, những bản nhạc rap tự sáng tác, tự chia sẻ của giới trẻ đang giành được nhiều sự quan tâm của công chúng bởi ngôn từ giản dị và ý nghĩa xã hội sâu sắc.
Nhà sử học Dương Trung Quốc đã nói như vậy khi hay tin Hiệp hội Vận tải đề xuất nên phá Đàn Xã Tắc để... xóa đi hình ảnh chế độ phong kiến mục nát.
1. Những ngày qua, cư dân mạng truyền nhau clip hàng trăm học sinh một trường THPT tại TP.HCM đồng loạt xé đề cương ôn tập môn Lịch sử, rồi lên tầng 2 thả xuống trắng cả sân trường.
Nhà nước kêu gọi cắt giảm chi tiêu thường xuyên 10% nhưng hầu hết các địa phương đều mạnh tay chi vượt dự toán. Tiền dành cho y tế, giáo dục dù ít ỏi nhưng lại xài không hết... Đó là những nghịch lý trong xài tiền ngân sách được chính các thành viên Ủy ban Thường vụ Quốc hội nêu ra trong phiên họp mới đây.
1.000 tỉ đồng. Đó là số tiền mà Tập đoàn Công nghiệp Than - Khoáng sản Việt Nam (Vinacomin) có thể phải đền bù cho chủ 12 dự án du lịch khi dừng xây dựng cảng Kê Gà ở tỉnh Bình Thuận.
1. Mấy ngày nay, thông tin người đàn ông không tay không chân Nick Vujicic, đến Việt Nam trong tháng 5 làm nhiều người ngóng đợi.
Mỗi năm hàng nghìn trí thức trẻ du học theo các con đường khác nhau và không ai trả lời được câu hỏi: Bao nhiêu người trong số họ sẵn lòng trở về với những khó khăn về lương bổng, cơ hội và điều kiện làm việc?
Trong những giá trị minh triết và sách lược tinh túy của tiền nhân, trọng dụng nhân tài mãi là bài học cho muôn đời sau.
Dù được tôn vinh là “báu vật nhân văn sống” nhưng bà Hà Thị Cầu và nhiều nghệ nhân khác phải sống chật vật với nỗi lo "cơm áo".
SHO - Xóa đăng ký thường trú với người đi tù hoặc người xuất cảnh từ hai năm trở lên. Cấm người chống tiêu cực phát tán thông tin trong kỳ thi. Chỉ được bày bán thịt bảo quản ở nhiệt độ thường trong vòng 8 giờ. Đó là những văn bản mang tên… "lú lẫn"!
Dự án bauxite Tây Nguyên của TKV ngay từ đầu đã được phản biện bởi nhiều cán bộ lão thành, nhà nghiên cứu khoa học và hàng ngàn người dân kiến nghị nêu những bất cập rất rạch ròi, sâu sắc về các mặt: An ninh, kinh tế, môi trường, văn hóa-xã hội.
“Cảnh báo của các nhà khoa học về dự án Bôxít ở Tây Nguyên đang dần đúng. Dự án vẫn được thải bằng công nghệ rẻ tiền, nhiều rủi ro... Nếu làm đến cùng thì bôxít sẽ trở thành gánh nặng kinh tế!”.
AN ĐÔNG
Khi những hạt mưa cuối cùng của mùa đông đã ngớt trên mặt sông sóng sánh và những vạt nắng đã bắt đầu tràn đến trên đám lá cỏ tơ non, người ta biết từ đâu đó, mùa xuân đã nhẹ nhàng gõ cửa.