Truyện ngụ ngôn

08:45 14/08/2012

VĂN LỢI

Trích "Đi từ quả trứng" - Nhà xuất bản Thuận Hóa

Ảnh: internet

SỢ

Một con rắn độc thích chí khi thấy trăn tìm cách lẩn tránh mình. Nó phóng đến bên trăn, hỏi:

- Sao? Anh sợ tôi lắm ?

- Việc gì mà phải sợ anh. Tôi chỉ sợ người ta hiểu nhầm là tôi với anh cùng một loại mà thôi - Nói rồi trăn vội vã trườn đi.

TIẾNG GÁY

Một con gà trống tự mãn nghĩ: Mỗi buổi sáng mọi người đều thức dậy theo tiếng gáy của nó. Và, với ý nghĩ đó nó đi gáy vang vào giữa trưa để chứng tỏ uy lực của mình. Nhưng tai hại cho nó là chưa kịp gáy tiếng thứ hai, đã hoảng hốt bỏ chạy. Mọi người không để nó phá mất giấc ngủ trưa.

DÒNG CHỮ VÀ CHIẾC BẢNG ĐEN

Chiếc bảng đen và dòng chữ phấn tranh cãi nhau là ai phải chịu ơn ai. Chiếc bảng đen cho rằng nhờ nó dòng chữ mới sống được. Còn dòng chữ thì cho rằng, nếu không có nó thì chẳng ai cần dòm ngó đến chiếc bảng đen.

Cuộc tranh giành chưa ngả ngũ thì chiếc giẻ lau đã làm công việc của nó.

CHIM SẺ VÀ RẮN

Chim sẻ đang đứng ở tổ mình trên cây ngô đồng nhìn sang cây me, nó thấy một gã rắn độc đang bò vào tổ chim sẻ bên đó. Nó thụt đầu vào tổ, nằm im.

Gã rắn độc chén sạch cả ổ chim sẻ bên cây me. Hôm sau gã rắn độc bò lên cây ngô đồng. Chim sẻ mẹ bên cây xà cừ nhìn thấy. Thôi, mặc kệ, nó nghĩ, và thụt đầu vào tổ.

Ổ chim sẻ bên cây ngô đồng bị gã rắn độc chén sạch và nó lại lần sang bên cây xà cừ...

 

QUẢ GAI

Thỏ bạch vào hang, dẫm phải quả gai trước cửa. Thỏ bạch đau điếng, chửi om lên rồi nắm quả gai ném sang cửa hang Thỏ xám. Sáng dậy, Thỏ xám rời hang vô ý dẫm phải gai, Thỏ xám nhức nhối gắt vang rồi tóm quả gai vứt mạnh về phía hang Thỏ nâu. Thỏ nâu cũng dẫm phải, tê tái giẫy nảy lên giật phắt quả gai dưới chân ném về hang của Nhím. Nhím dẫm phải, tức giận ném về hang lợn lòi...

Quả gai cứ thế lăn đi khắp các cửa hang, lùm cây nhà ở của các loài vật trong rừng, khiến cho mọi con vật trong rừng kêu toáng lên vì dẫm phải.

RÙA VÀ HẠC

Hạc lấy làm mãn nguyện khi thấy ai vào thăm mình cũng tỏ ra cung kính, ngưỡng mộ trước hình ảnh nó đứng trên lưng Rùa chầu. Nó nghĩ:

- Cái gã Rùa này thật may mắn, nhờ được làm bệ cho ta đứng mọi người mới biết đến nó và lấy được vinh quang của ta. Không biết nó hiểu được điều đó không!

Trong lúc đó Rùa cũng nghĩ:

- Cái lão Hạc này thật vô tích sự, nếu ta không làm chỗ dựa cho lão đứng chầu, chắc lão chẳng làm được trò trống gì và chắc chẳng ai cần biết đến lão!

(SH23/01-87)






 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Nguyễn Ngọc Phú - Nguyên Hào - Lê Thị Xuân

  • KHÁNH THƯ*

    Có một lần, người mẹ của tôi bị xe tông, lúc đó rất nguy kịch. Nhà tôi nghèo, không có tiền chữa trị, phải đi vay. May sao, có dì của tôi đã nộp cho bệnh viện. Nhưng tai nạn để lại cho mẹ của tôi một cái chứng mất trí.

  • TRƯƠNG LÊ QUANG HUY

    Trong màn đêm mịt mù bóng tối, tôi cùng tụi thằng Tin, Ken, Tí rủ nhau đi ngắm bình minh ở biển Quảng Ngạn quê tôi. Số là kì nghỉ hè này tôi được bố mẹ cho về quê ở lại chơi.


  • Chung Tiến Lực - Lê Thị Xuân - Nguyên Hào - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Lãm Thắng


  • Một số tranh được giải của các em trong cuộc thi vẽ hè 1993 - Hội VHNT và Nhà Văn hóa Thiếu nhi TT. Huế tổ chức

  • NGUYỄN TRỌNG TẠO

    (Nhân tng kết cuộc thi sáng tác văn học thiếu nhi Thừa Thiên - Huế hè 1993)

  • DƯƠNG PHƯỚC QUÝ CHÂU 

    (15 tuổi- Trường Thủy Dương)

  • TRẦN LÊ BẢO ANH

    (11 tuổi trường Vĩnh Ninh)

  • L.T.S. Một trăm linh bảy em viết và một trăm bảy mươi em vẽ. Đó là những "thí sinh" dự cuộc thi sáng tác hè 1993, một hoạt động bổ ích nhưng không mấy dễ dàng cho các em, vì các em mà giờ đây đã thành một thông lệ đẹp của Hội Văn Nghệ, nhà Văn Hóa thiếu nhi, Sở Giáo dục và UB bảo vệ Thiếu nhi tỉnh TT Huế phối hợp tổ chức hàng năm.


  • Nguyên Hào - Trịnh Tuấn Khanh


  • TRƯƠNG ĐỨC VĨ NHẬT

                            (15 tuổi)

  • VŨ LÊ THẢO CHI
                 (12 tuổi)

    Nguyệt sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Bố mẹ Nguyệt đều là cán bộ Ngân hàng. Thằng Sơn em trai Nguyệt đã lên mười. Nhà Nguyệt ở trong một căn hộ nhỏ. Cuộc sống gia đình Nguyệt không giàu có nhưng vui vẻ đầm ấm.


  • Nguyễn Thị Hương Ly - Nguyễn Trọng Tuất - Ngô Minh

  • Khánh Thư sinh ngày 11/2/2013. Khoảng đầu năm 2020, lúc bé 7 tuổi lên lớp 1, mới học chữ và học viết, đã tự viết những câu chuyện mình nghĩ ra. Đọc và viết chưa thạo, chưa biết nhiều về cách ngắt câu, xuống dòng, dấu chấm, dấu phẩy, nên dễ hiểu là những thứ bé viết người lớn đọc thì sẽ thấy mơ hồ ngây ngô. Thế nhưng, gạt các điều đó ra, những gì bé tự viết ra quả thật là lấp lánh và đẹp đẽ.


  • Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Thị Xuân - Nguyễn Ngọc Phú - Trịnh Tuấn Khanh - Trầm Thiên Thu

  • THẢO NGUYÊN

    Nhắc đến nồi bánh tết của ngoại thì đó là những lần mùa xuân về ngang qua còn đọng lại trong tôi với bao ký ức ngọt ngào sâu lắng.

  • HỒ TRẦN ANH THI

    Mùa đông về kéo theo cái khí hậu lạnh giá và rét buốt. Đông đến cùng những cơn mưa dai dẳng, mưa dầm đề, mưa sướt mướt.

  • TRỊNH THỊ MAI THẢO

    Người tôi sắp kể với bạn, là một người rất đỗi bình thường, với một cái tên bình thường, một khuôn mặt bình thường và một cuộc đời bất thường.


  • Nguyễn Hữu Phú - Ngàn Thương - Lê Thị Xuân


  • Trần Văn Thiên - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Minh Ngọc Hà - Lê Thị Xuân