ĐẶNG ANH DŨNG
Tiếng chim
Nếu sớm mai thức dậy
Không còn nghe chim ca
Nhặt giùm tôi ngọn cỏ
Ven con đường tôi qua
Trong mơ tôi đã thấy
Con chim già cành xoan
Thả nhạc vào nơi ấy
Quay đầu về rừng hoang
Hẳn rồi con chim sẻ
Rã cánh phương trời xa
Mầm cỏ non vừa hé
Ven con đường em qua
Nhặt giùm tôi, em nhé
Những gì mà chim trao
Mở em ra, thật khẽ
Uống gọn tiếng chim vào
Hãy uống đi, em sẽ
Hóa cành xoan chiêm bao.
Huế 11.9.93
HOÀI THANH
Trên cánh đồng
Trên cánh đồng
những giọt mồ hôi lặn vào đất
mọc lên
con đường xanh tới trường
Trên cánh đồng
mồ hôi lặn vào đất
mọc lên
những lũy tre làng Gióng
Trên cánh đồng
lặn vào đất
cả những giấc mơ của chính giọt mồ hôi...
TRƯƠNG VĨNH TUẤN
Hè
Cớ chi mà kêu thế
Này chú ve sầu ơi
Này chùm hoa phượng vĩ
Thắp đèn lên cho ai
Nắng vươn theo phố dài
Cây bàng xòe thêm tán
Sân trường nào bịn rịn
Nhớ khăn quàng xòe vai
Sao giăng khắp nền trời
Sương long lanh vạt cỏ
Con dế mèn lấp ló
Kể về thời xa xôi...
TRƯƠNG HỮU LỢI
Thương quả dâu xanh
Cây dâu sát đầu hè
Là cây dâu của bé
Khi trồng, bà bảo thế
Bé cười mắt bi ve
Sáng bé ngóng nắng về
Chiều bé mong mưa xuống
Biết bao ngày thắc thỏm
Dâu đã biếc trên đầu
Hoa rồi quả chen nhau
Chơi đu trên cành gió
Quả chín như giọt mật
Quả xanh màu lá non
Những chấm hoa cỏn con
Như hoa tai của nắng
Anh bé thèm dâu lắm
Vít vội gãy cả cành
Quả chín lẫn quả xanh
Đầu hè rơi vung vãi
Bé bắt đền anh đấy
Mắt chớp chớp long lanh
Bé thương quả dâu xanh
Chẳng bao giờ được chín.
14.8.1992
(TCSH60/02-1994)
Thế là trưa nay con bé đã nhận được thư. Một chiếc phong bì thoang thoảng mùi nước hoa, phía dưới góc phải là tên và địa chỉ của nó được viết rất nắn nót rõ ràng bằng nét chữ hơi nghiêng ra phía trước một cách khá đặc biệt.
Ái chà! Buồn ngủ quá đi mất, tôi vươn vai ngáp mấy cái rõ dài nằm phịch xuống chiếc đi văng mát lạnh, hai con mắt cứ díp lại, ấy thế mà bà nội tôi mới bảo tôi là con sâu ngủ, đã nằm xuống đâu là ngủ say như chết, chẳng biết trời đất gì nữa.
Những giọt mưa xuân đầu tiên rơi xuống xua đi cái lạnh lẽo khô hanh của mùa đông, mang đến cho mọi vật những làn hơi thở ấm áp của đất trời. Cây cỏ như tươi hơn, xanh hơn. Đất trời như rộng hơn, đẹp hơn. Tất cả đều căng đầy nhựa sống, mọi vật hân hoan vui mừng.
Bà ngoại người thấp và tròn. Tôi thường nói đùa "Bà trông bụ bẫm như em bé" hay "Bà ngoại tôi - cây nấm biết đi" và bao nhiêu biệt hiệu hỗn láo khác.
Đôi chim sẻ ríu ran ríu rít. Âm thanh véo von của nó đánh thức cả khu vườn còn mê ngủ. Luống xà lách non tơ cụm đầu vào nhau như bàn tay nõn nà của cô thiếu nữ. Kia là dãy ngò rí thơm lừng liu ríu các ngọn tơ. Thơm nức vẫn là cây húng quế. Mùi thơm nhẹ mà bám lâu trong tay người hái. Buồn buồn mà ngửi lá húng quế thấy lòng nhẹ nhõm lạ.
Trên bầu trời cao và xanh trong, đám mây rạng rỡ trong ánh nắng cuồng nhiệt của mùa hè. Mây ôm lấy các con và cùng gió đưa chúng đi khắp bầu trời.
Bùi Sĩ Thành - Nguyễn Quỳnh Thi - Nguyên Hào
Nhạc: TỊNH MỸ Lời thơ: NGUYỄN LÃM THẮNG
Nguyễn Ngọc Phú - Nguyên Hào - Lê Thị Xuân
KHÁNH THƯ*
Có một lần, người mẹ của tôi bị xe tông, lúc đó rất nguy kịch. Nhà tôi nghèo, không có tiền chữa trị, phải đi vay. May sao, có dì của tôi đã nộp cho bệnh viện. Nhưng tai nạn để lại cho mẹ của tôi một cái chứng mất trí.
TRƯƠNG LÊ QUANG HUY
Trong màn đêm mịt mù bóng tối, tôi cùng tụi thằng Tin, Ken, Tí rủ nhau đi ngắm bình minh ở biển Quảng Ngạn quê tôi. Số là kì nghỉ hè này tôi được bố mẹ cho về quê ở lại chơi.
Chung Tiến Lực - Lê Thị Xuân - Nguyên Hào - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Lãm Thắng
Một số tranh được giải của các em trong cuộc thi vẽ hè 1993 - Hội VHNT và Nhà Văn hóa Thiếu nhi TT. Huế tổ chức
NGUYỄN TRỌNG TẠO
(Nhân tổng kết cuộc thi sáng tác văn học thiếu nhi Thừa Thiên - Huế hè 1993)
DƯƠNG PHƯỚC QUÝ CHÂU
(15 tuổi- Trường Thủy Dương)
TRẦN LÊ BẢO ANH
(11 tuổi trường Vĩnh Ninh)
L.T.S. Một trăm linh bảy em viết và một trăm bảy mươi em vẽ. Đó là những "thí sinh" dự cuộc thi sáng tác hè 1993, một hoạt động bổ ích nhưng không mấy dễ dàng cho các em, vì các em mà giờ đây đã thành một thông lệ đẹp của Hội Văn Nghệ, nhà Văn Hóa thiếu nhi, Sở Giáo dục và UB bảo vệ Thiếu nhi tỉnh TT Huế phối hợp tổ chức hàng năm.
Nguyên Hào - Trịnh Tuấn Khanh
TRƯƠNG ĐỨC VĨ NHẬT
(15 tuổi)
VŨ LÊ THẢO CHI
(12 tuổi)
Nguyệt sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Bố mẹ Nguyệt đều là cán bộ Ngân hàng. Thằng Sơn em trai Nguyệt đã lên mười. Nhà Nguyệt ở trong một căn hộ nhỏ. Cuộc sống gia đình Nguyệt không giàu có nhưng vui vẻ đầm ấm.