Trắng

14:26 24/01/2022


LỆ HẰNG

Ảnh tư liệu

Trắng
       (Viết dọc ký ức từ đại hồng thủy 1999 tại Huế)

1
Ba nói: “Con à, hết lụt mình sẽ làm lại tất cả
bằng hai bàn tay trắng!”
Trắng như bông nước nhảy trên cánh đồng
con trộm nhìn qua ô cửa lớp
và con mơ…
ngày mai mình thả rớ
giở lên mớ cá mại lóng lánh ánh trăng khuya
giở lên mớ cá rô bụng tròn thơm trái chín
ba hái khế chua
căn bếp nhỏ chứa chan mùi ném
ba hít hà căng phổi tiếng cười con


trắng và trắng
trắng bạc dâng lên.


Và con chỉ biết mơ
chỉ biết mơ
không biết mẹ gồng mình
khi mưa cuồng nộ
dội trắng trời trên chiếc nón mê nghiêng
chiếc nón mê không che được nhọc nhằn
mỗi mùa qua mắt hằn thêm một nếp
một bên chuồng heo một bên chuồng gà
những con heo đại bạch ngậm nước bạc phình lên
bụng phơi trắng hếu
tròng mắt mẹ phình lên
vỡ ra hai dòng suối.

2
Ba nói: “Con à, hết lụt mình sẽ làm lại tất cả
bằng hai bàn tay trắng!”


Trắng như sợi tóc trên đầu ba
đột nhiên qua một đêm hóa bạc
một đêm ba thức lạy bình minh
ba đếm từng đợt mưa trút xuống mái nhà
là đếm từng đồng xu lẻ
những đồng xu đúc ra từ mồ hôi và máu
đồng xu nào đổi lấy được bình an?


là đếm những ngày công
những gánh phân
những lần cuốc cỏ
những nâng niu ươm nhặt đầu mùa
và những lần ba lượm tàn thuốc cũ
đốt cho cạn cơn thèm
đốt cho cạn nỗi lo.


Sợi tóc bạc nở hoa trong bóng tối
cuộc đời ba sang mùa mới từ nay.


3
Ba nói: “Con à, hết lụt mình sẽ làm lại tất cả
bằng hai bàn tay trắng!”


Trắng như giấc ngủ chập chờn nửa mơ nửa thức
nửa cánh đồng uống bình minh thức giấc
nắng rót oằn hai vai
bàn tay chai cuốc xẻng.


Nửa cánh đồng là một dải trắng loang
vắt dài trên số phận
nửa cánh đồng chiều nay ứa lệ
chiều nay tơi lạnh giữa biển trời
chỉ còn tre rạp mình cúi lạy
thưa với cao xanh
xin cứu những cánh rừng đang chết


và ba sấp lòng trước hương án tổ tiên…

4
Ba nói: “Con à, hết lụt mình sẽ làm lại tất cả
bằng hai bàn tay trắng!”


Mình sẽ hái trái dành dành mọc bên bờ suối
nhuộm lại chân trời
để hoàng hôn bừng ráng cam ráng đỏ
những hoàng hôn tơ lụa
âu yếm mái nhà
yêu lịm đến xanh rêu.


Mình sẽ chắt từ tim một thứ nhiên liệu mới
đốt lại mặt trời
nắng sẽ nồng sẽ hăng sẽ vàng ánh mật
khi mình vực dậy hàng cây gãy đổ trong vườn
khi mình gom từng xác gà xác lợn
bùn sẽ khô
cây sẽ lớn
lũ gà con sẽ gọi mẹ tìm ăn
con mèo mướp sẽ lại nằm lim dim trên sân trước.


Phải, mình sẽ làm lại tất cả
vá những nỗi đau
hóa đá nhọc nhằn
đắp con đập mới
ngăn nước bạc cuộc đời.


(TCSH395/01-2022)



 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH

  • Điều bình thường lạ lẫm

  • Được nhìn lại Huế

  • Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa

  • Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường

  • Ở những đỉnh cột

  • Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi.                                     HOÀNG VŨ THUẬT

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy

  • Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió  (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).

  • Bóng xưa            Đập cổ kính ra tìm thấy bóng                Xếp tàn y lại để cầm hơi                                                Tự Đức

  • TRẦN PHƯƠNG TRÀ                                                 Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên.                 đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941

  • Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên -  Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong -  Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh

  • Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm

  • Tên thật: Nguyễn Phạm Tú TrinhSinh 1983Sinh viên Khoa Ngữ Văn - Đại học Khoa học Xã hội và Nhân vănGiải nhất cuộc thi thơ “Đất nước và lục bát” của báo Tuổi Trẻ. 2003.

  • NGUYỄN TRỌNG TẠO chọn và giới thiệuThời Thơ Mới ở ta đã có thơ hình thoi, thơ hình tam giác, thơ hình thập giá... Và bây giờ thơ “tân hình thức” của người Việt ở hải ngoại cũng đã làm nao lòng một số người làm thơ trong nước. Những loại thơ hình thức ấy thường là bắt chước những cách tân kỳ dị của thơ phương Tây từ thế kỷ XIX đến ngày nay. Thực ra thì thơ chữ Nho ở ta cũng đã từng có thơ hình tròn, thậm chí có bài đọc được đến 18 cách, nhưng những “người hiện đại” ở ta lại thường vẫn chuộng thơ Tây và từ đó cũng “sáng tạo” ra những hình thức kỳ dị khác gây chú ý cho người đọc (xem).

  • …Cả rừng cây thấy mẹ cườiMẹ ơi! nước mắt đầy cơi đựng trầuThác ngàn xa vẫn nguyện cầuVô thường! mẹ nhuộm biếc màu trời xanh.