NGUYỄN GIA NÙNG Cựu chiến binh Người bác sĩ quân y già vừa dứt cơn đau tỉnh ra trên giường bệnh Ngỡ ngàng nhìn ông già người Âu lạ hoắc đang run run tìm nắm tay mình “Bác sĩ! Tôi là Giôn, người được bác sĩ cứu sống năm xưa ở Quảng Trị, Khe Sanh Trở lại Việt sau khi biết chuyện Đặng Thuỳ Trâm Tôi sẽ suốt đời mang tội vô ơn Nếu không tìm gặp được ân nhân, bác sĩ” Người bác sĩ già mắt lim dim cố lục tìm trong trí nhớ Những người lính Mỹ bị thương là tù binh nhiều chiến trường, được ông cứu chữa đâu chỉ có mình Giôn! “Là thầy thuốc, cứu chữa người là sứ mệnh thiêng liêng Dẫu ông từng cầm súng ngắm vào tôi Khi bị bắt, là thương binh Tôi đâu thể chối từ mặc cho ông chết được!” Người cựu chiến binh già đến từ nước Mỹ, cười trong nước mắt “Cám ơn! Cám ơn! Chúng ta là cựu chiến binh mà! Nhưng ông còn là thầy thuốc! Tôi biết ông làm sao nhớ được Bao nhiêu người lính thương vong quằn quại dưới tay mình Xin ông hãy tin rằng: Vẫn còn một nước Mỹ văn minh biết xấu hổ, xót đau khi nhận ra những lỗi lầm dù đã thuộc về dĩ vãng Người xuống đường biểu tình chống chiến tranh ở Việt Nam năm xưa đã trở thành Tổng thống(*) Ông Bush cùng vợ sang Việt Nam cũng đã cùng người dân Hà Nội đi cầu nguyện Nhà thờ vô Sài Gòn tìm đến quán ăn ngon!” Phút chia tay, cả hai cùng tay trong tay miệng cười mà lệ ứa chứa chan Giôn tặng lại người cứu mình năm xưa một viên đạn đặt trong hộp nhung màu đỏ “Kỷ vật này suốt mấy chục năm trời, rời Việt tôi vẫn giữ Giờ xin tặng lại bác sĩ cùng muôn vàn lời xin lỗi, cám ơn!” Cả hai cùng giật mình ngơ ngác nhìn lên Từ lúc nào bao nhiêu người đã vây kín xung quanh Trong mắt ai cũng long lanh giọt lệ! ------------------------- (*) Tổng thống Bill Clintơn khi còn là sinh viên đã tham gia xuống đường biểu tỉnh đòi chấm dứt chiến tranh ở Việt Nam Hồn thiêng Tàu đi gác lại đường tà Đèn khuya vàng vọt xót xa chuỗi ngày Dòng người khuất bóng tầng mây Ủ êm lời gió đêm lay đọng về Tàu đi sương núi vân vê Bồn chồn đá sỏi, cơn mê rít gào? Tàu đi trên những chiến hào Hồn sông núi đỏ thắm màu đất xưa Trở mình thấm lạnh giọt mưa Hồi còi mãi vọng tiễn đưa di hài... TRẦN ĐỨC ĐỦ Ngày giỗ Ngày giỗ chồng Dòng lệ không! Sợi tóc trắng chảy Ngược về... gọi mãi Tuổi hai mươi! HUỲNH TUẤN VINH Hoa bất tử Những ngọn nến lung linh như những ngôi sao lung linh trong đêm Những nén nhang nghi ngút như làn sương mai dưới ánh bình minh Bóng tối và bình minh đang giao thoa Những giọt sương mềm rơi trong đêm tối Những giọt nước mắt rơi xuống cỏ của bình minh Giọt sương và nước mắt đang giao thoa Người con gái đi trong thầm lặng Giữa những ngọn nến Giữa những nén nhang Giữa những giọt sương Giữa những dòng lệ Tìm ai trong muôn vàn ngôi mộ giống hệt nhau của Nghĩa trang Liệt sĩ này? Chỉ khác nhau giữa nơi sinh và nơi tử có nấm mồ vô danh. Trên đôi tay mảnh khảnh hàng ngàn đoá hoa bất tử Lặng lẽ âm thầm cúi người kính dâng! (nguồn: TCSH số 221 - 07 - 2007)
|
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...
LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.
Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan
...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...
Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com
Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.