NGUYỄN GIA NÙNG Cựu chiến binh Người bác sĩ quân y già vừa dứt cơn đau tỉnh ra trên giường bệnh Ngỡ ngàng nhìn ông già người Âu lạ hoắc đang run run tìm nắm tay mình “Bác sĩ! Tôi là Giôn, người được bác sĩ cứu sống năm xưa ở Quảng Trị, Khe Sanh Trở lại Việt sau khi biết chuyện Đặng Thuỳ Trâm Tôi sẽ suốt đời mang tội vô ơn Nếu không tìm gặp được ân nhân, bác sĩ” Người bác sĩ già mắt lim dim cố lục tìm trong trí nhớ Những người lính Mỹ bị thương là tù binh nhiều chiến trường, được ông cứu chữa đâu chỉ có mình Giôn! “Là thầy thuốc, cứu chữa người là sứ mệnh thiêng liêng Dẫu ông từng cầm súng ngắm vào tôi Khi bị bắt, là thương binh Tôi đâu thể chối từ mặc cho ông chết được!” Người cựu chiến binh già đến từ nước Mỹ, cười trong nước mắt “Cám ơn! Cám ơn! Chúng ta là cựu chiến binh mà! Nhưng ông còn là thầy thuốc! Tôi biết ông làm sao nhớ được Bao nhiêu người lính thương vong quằn quại dưới tay mình Xin ông hãy tin rằng: Vẫn còn một nước Mỹ văn minh biết xấu hổ, xót đau khi nhận ra những lỗi lầm dù đã thuộc về dĩ vãng Người xuống đường biểu tình chống chiến tranh ở Việt Nam năm xưa đã trở thành Tổng thống(*) Ông Bush cùng vợ sang Việt Nam cũng đã cùng người dân Hà Nội đi cầu nguyện Nhà thờ vô Sài Gòn tìm đến quán ăn ngon!” Phút chia tay, cả hai cùng tay trong tay miệng cười mà lệ ứa chứa chan Giôn tặng lại người cứu mình năm xưa một viên đạn đặt trong hộp nhung màu đỏ “Kỷ vật này suốt mấy chục năm trời, rời Việt tôi vẫn giữ Giờ xin tặng lại bác sĩ cùng muôn vàn lời xin lỗi, cám ơn!” Cả hai cùng giật mình ngơ ngác nhìn lên Từ lúc nào bao nhiêu người đã vây kín xung quanh Trong mắt ai cũng long lanh giọt lệ! ------------------------- (*) Tổng thống Bill Clintơn khi còn là sinh viên đã tham gia xuống đường biểu tỉnh đòi chấm dứt chiến tranh ở Việt Nam Hồn thiêng Tàu đi gác lại đường tà Đèn khuya vàng vọt xót xa chuỗi ngày Dòng người khuất bóng tầng mây Ủ êm lời gió đêm lay đọng về Tàu đi sương núi vân vê Bồn chồn đá sỏi, cơn mê rít gào? Tàu đi trên những chiến hào Hồn sông núi đỏ thắm màu đất xưa Trở mình thấm lạnh giọt mưa Hồi còi mãi vọng tiễn đưa di hài... TRẦN ĐỨC ĐỦ Ngày giỗ Ngày giỗ chồng Dòng lệ không! Sợi tóc trắng chảy Ngược về... gọi mãi Tuổi hai mươi! HUỲNH TUẤN VINH Hoa bất tử Những ngọn nến lung linh như những ngôi sao lung linh trong đêm Những nén nhang nghi ngút như làn sương mai dưới ánh bình minh Bóng tối và bình minh đang giao thoa Những giọt sương mềm rơi trong đêm tối Những giọt nước mắt rơi xuống cỏ của bình minh Giọt sương và nước mắt đang giao thoa Người con gái đi trong thầm lặng Giữa những ngọn nến Giữa những nén nhang Giữa những giọt sương Giữa những dòng lệ Tìm ai trong muôn vàn ngôi mộ giống hệt nhau của Nghĩa trang Liệt sĩ này? Chỉ khác nhau giữa nơi sinh và nơi tử có nấm mồ vô danh. Trên đôi tay mảnh khảnh hàng ngàn đoá hoa bất tử Lặng lẽ âm thầm cúi người kính dâng! (nguồn: TCSH số 221 - 07 - 2007)
|
Lê Thái Sơn - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Thanh Kim - Nguyễn Thị Anh Đào - Ngô Công Tấn - Đức Sơn - Huy Trụ
Nguyễn Chí Hoan, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hồng Thị Vinh, Lê Vũ Hạnh Phúc, Đỗ Văn Khoái, Công Nam, Cao Xuân Tứ
Chùm thơ nhớ Bác Hồ
Tặng chiến sỹ Đoàn Kinh tế 92 - QP A Lưới
Cu gườm gù ấm bờ sôngHình như có sợi tơ hồng mới se?Nắng vàng lốm đốm bóng treTrâu lim dim ngủ chẳng nghe sự đời!...
LTS: Sau tập ĐÀN - tập thơ ngoài lời rất lạ về sự “cưỡng bức” cho thơ một hình thái ngôn ngữ mới, Dương Tường xuất bản tiếp tập thơ MEA CULPA VÀ NHỮNG BÀI THƠ KHÁC do Nhà xuất bản Hải Phòng ấn hành vào đầu năm nay. Dù in sau nhưng đây là tập thơ cả đời ông “đứng về phe nước mắt” để kiếm tìm cách biểu đạt riêng cho mình.Sông Hương xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc một số bài trong chùm thơ nói trên.
Mới chớp mắt thôi đã nghìn nămCảnh sắc đổi thay biết bao lầnSau nghìn năm nữa ai tìm đếnGương hồ còn rộng thế này không?
…giếng làng giếng làng ơichiếc quai nón vướng vào ký ứcsóng sánh mắt người buổi chiều như động đấtem qua rồi đòn gánh trĩu nơi đây…
… Tôi ra đi từ bến sông về ngủ cạnh bến sông và mơ chết chôn mộ sóng…
… giật mình đàn bồ câu bay lêntiếc nuối hạt lúa vàng cuối chợai đó gọi tên mìnhchìm trong câu ru em ngủ…
Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thị Minh Lộc - Ngô Đức Tiến - Hồ Thế Phất - Hoàng Xuân Liễu
Hồ Xuân Hùng - Trần Hoàng Phố - Hải Trung - Mạnh Lê - Trịnh Thanh Sơn - Phổ Đồng - Phạm Trường Thi - Phan Văn Chương - Lê Mai - Trần Việt Kỉnh
TỪ NỮ TRIỆU VƯƠNGSinh năm 1980.Cử nhân báo chí.Tốt nghiệp Trường Viết văn Nguyễn Du tại Hà Nội.
Võ Thị Kim Liên - Thuý Nga - Phạm Thị Anh Nga - Lê Thu Thuỳ - Kim Minh - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Võ Ngọc Lan - Châu Thu Hà - Đào Duy Anh - Nguyễn Trọng Bính - Đức Sơn - Bùi Đức Vinh - Diễm Châu - Phạm Xuân Trường
Nguyễn Khắc Thạch - Hạ Nguyên - Lưu Ly - Đông Hà - Hà Huy Hoàng - Từ Nữ Triệu Vương - Lê Tuấn Lộc - Lê Anh Dũng - Hồ Ngọc Chương - Ngàn Thương - Đặng Kim Liên - Lê Viết Xuân - Vĩnh Nguyên - Duy Phi - Đỗ Văn Khoái - Nhất Lâm - Phan Văn Chương - Phạm Tấn Hầu - Hà Minh Đức - Lê Thị Mây - Nguyễn Ngọc Phú - Ngô Hoàng Giang - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thanh Mừng - Trần Cao Sơn - Hồng Thị Vinh - Mai Văn Hoan
Kiều Trung Phương - Tạ Văn Sỹ - Lê Tấn Quỳnh - Trần Tịnh Yên - Quang Huy - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Phan Tuấn Anh - Lê Ngã Lễ - Ngô Cang - Nguyễn Quân - Đào Duy Anh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Huy Tập - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Vĩnh Thái - Phan Trung Hiếu - Thanh Tú - Lâm Thị Mỹ Dạ - Văn Cầm Hải - Duy Từ - Lê Thái Sơn - Thuý Nga - Châu Nho
Đường Xuân Sử - Trần Kim Hồ - Anh Đào - Phạm Văn Thảo - Hoàng Xuân Thảo - Phạm Huy Ngữ - Xuân Thiên - Nguyễn Tấn Thái
Nguyễn Lãm Thắng - Trần Lan Vinh - Hồ Tiểu Ngọc - Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Quỳnh Thi - Nguyễn Văn Vinh
Tôi bay khỏi hành tinh khi em cúi mặtánh đèn vụt tắtbỏ lại sau lưng trái đất hệt quả camtrôi giữa dòng sông vàng bất tận...
Đêm kỳ diệu tay bơi trong suối tóc ánh trăng mờ trời sương mặc áo mun thu trút lá người ơi run rẩy gió...