NGUYỄN NGỌC PHÚ
Rắn
Mẹ bảo em: loài rắn
Là bò sát không chân
Miệng phì phì nọc độc
Khoác áo như Thằn Lằn
Hổ Mang là rắn chúa
Cạp Nong và Cạp Nia
Rắn Lục màu đuôi đỏ
Giấu mình vào suối khe
Rất hiền là rắn nước
Tên thường gọi Liu Điu
Đẻn sống trong lòng biển
Uốn lượn bơi dập dìu
Mai Gầm mà không thét
Ráo Mép lại lặng im
Chữ rắn em tập đọc
Bỗng ngó quanh… giật mình!
NGUYÊN HÀO
Về quê đi chợ tết
Tết ở quê vui quá
Đào thắm đỏ vườn nhà
Sáng nay phiên chợ tết
Bé đi cùng mẹ cha
Diện áo quần xúng xính
Thêm cái túi xinh xinh
Bé vừa đi vừa nhảy
Rồi nhờ mẹ chụp hình
Ôi chợ quê thương quá
Hàng bán cả ngoài đình
Tò he reo cùng bé
Màu tết thật lung linh
LÊ THỊ XUÂN
Nón mê của bà
Nón mê che nắng cho bà
Che khi trời đổ mưa sa trên đồng
Chợ làng họp ở ven sông
Nón mê bơi giữa mênh mông biển người
Ngày thu giông gió đầy trời
Nón nghiêng nghiêng cả áo tơi, thân gầy
Xa bà hơi ấm còn đây
Nón mê cho cháu tròn đầy tuổi thơ
(TCSH432/02-2024)
Nguyễn Thị Hương Ly - Nguyễn Trọng Tuất - Ngô Minh
Khánh Thư sinh ngày 11/2/2013. Khoảng đầu năm 2020, lúc bé 7 tuổi lên lớp 1, mới học chữ và học viết, đã tự viết những câu chuyện mình nghĩ ra. Đọc và viết chưa thạo, chưa biết nhiều về cách ngắt câu, xuống dòng, dấu chấm, dấu phẩy, nên dễ hiểu là những thứ bé viết người lớn đọc thì sẽ thấy mơ hồ ngây ngô. Thế nhưng, gạt các điều đó ra, những gì bé tự viết ra quả thật là lấp lánh và đẹp đẽ.
Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Thị Xuân - Nguyễn Ngọc Phú - Trịnh Tuấn Khanh - Trầm Thiên Thu
THẢO NGUYÊN
Nhắc đến nồi bánh tết của ngoại thì đó là những lần mùa xuân về ngang qua còn đọng lại trong tôi với bao ký ức ngọt ngào sâu lắng.
HỒ TRẦN ANH THI
Mùa đông về kéo theo cái khí hậu lạnh giá và rét buốt. Đông đến cùng những cơn mưa dai dẳng, mưa dầm đề, mưa sướt mướt.
TRỊNH THỊ MAI THẢO
Người tôi sắp kể với bạn, là một người rất đỗi bình thường, với một cái tên bình thường, một khuôn mặt bình thường và một cuộc đời bất thường.
Nguyễn Hữu Phú - Ngàn Thương - Lê Thị Xuân
Trần Văn Thiên - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Minh Ngọc Hà - Lê Thị Xuân
NGUYỄN KHẮC PHÊ
Cuộc thi viết văn cho tuổi thiếu nhi hè 94 của tỉnh ta do điều kiện tổ chức có hạn, chỉ tập hợp được các em ở địa bàn thành phố Huế. Tuy vậy, cuộc thi đã đạt được những thành quả đáng mừng, đã khẳng định và phát hiện thêm một số em có năng khiếu sáng tác văn học.
LÂM THỊ MỸ DẠ
TRƯƠNG ĐỨC VỸ NHẬT
(15 tuổi)
Nguyễn Thành Thi - Tô Diệu Lan - Trần Xuân Kỳ - Dương Huy - Nguyễn Thị Quý Trân - Nguyễn Thị Thanh Nhật
DIỆU HIỀN (13 tuổi)
Bình minh. Biển trải dài mút mắt. Nước biển xanh như ngọc bích. Những con sóng liên tiếp vỗ bờ mang theo bao nhiêu là bọt biển.
NGUYỄN NGỌC THẮNG
Cô bé bị tật từ thuở mới lọt lòng, chín tuổi rồi mà cô chỉ phát được những âm thanh méo mó. Bố mẹ không cho cô đến trường nữa, sau nửa năm đầu tiên đi học.
HOÀNG DẠ THI (14 tuổi)
Trung thu đến bao giờ cũng gợi lên trong lòng tôi một nỗi buồn nhớ. "Trung thu năm trước" ư? Cái "năm trước" ấy đã trôi xa, rất xa; kể từ khi em tôi còn sống. Trung Thu với những kỷ niệm êm đềm, chẳng bao giờ quay trở lại của hai chị em mình...
Nguyễn Văn Thanh - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyên Hào - Trịnh Tuấn Khanh
Lê Thị Xuân - Hoàng Vân - Trịnh Tuấn Khanh
TRUNG SƠN
Chủ nhật 5-7-1992, trong nắng sớm rực rỡ, công viên Phu Văn Lâu bỗng như xuất hiện một vườn hoa đủ màu sắc và thật sinh động. Đó là 118 em thiếu nhi tham dự cuộc thi vẽ trong sinh hoạt hè với chủ đề "Uống nước nhớ nguồn" của Nhà văn hóa thiếu nhi Huế.
TRƯƠNG ĐẶNG THÙY ANH
Nơi góc phố tấp nập với hàng bằng lăng tím trải dài con đường phía trước, ngôi nhà màu vàng nho nhỏ với tấm rèm cửa trắng, lấp ló cô bé xinh xắn đang đọc sách chăm chú.
Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Văn Thanh