Tìm thấy ánh sáng từ thơ

15:05 06/09/2018

"Miếng ngon nhớ lâu". Đọc câu thơ hay cũng tựa như được ăn miếng ngon. Khó quên. Thơ về hạt mưa, xưa nay thiên hạ đã tìm cảm hứng và đã viết.

Nhưng rồi lúc đọc: "Giọt mưa làm ướt nỗi buồn/Hay buồn làm ướt tâm hồn giọt mưa?", tôi đã cảm thấy câu lục bát ấy đã có cách nói mới. Tác giả là Nguyễn Việt Anh, do tai nạn đã trở thành người khiếm thị từ năm 13 tuổi.

Từ trong bóng tối, chàng trai sinh năm 1982, quê Hà Nội này đã tìm thấy "ánh sáng" từ thơ. Nói cách khác, qua thơ, anh đã tìm thấy niềm sống tưởng chừng như cũng đang chan hòa ánh sáng. Đó là ánh sáng của niềm vui sáng tạo, bầu bạn cùng con chữ. Sau tập thơ "Thức cùng bóng tối", anh đã lần lượt có "Bầu trời nhỏ", "Em là đôi mắt", "Nhân đôi bầu trời" và nay, "Mắt chiều khép ánh hoàng hôn" (NXB Phụ Nữ).

Những câu thơ ấy, tôi nghĩ là tiếng lòng của một người dành cho một người. Người đó không ai khác, chính là Nguyễn Việt Anh thôi. Những câu thơ nặng trĩu nỗi niềm, một bâng khuâng không rõ nét:

Nâng ly bóng chạm với hình/Tưởng ta cay đắng một mình mà đôi.

Đôi ở đây cực hay bởi ta cay đắng thì hình bóng ấy cũng cay đắng nốt. Tôi lại nhớ đến câu thơ của Tản Đà tiên sinh:

Bóng ơi mời bóng vào nhà/ Ngọn đèn khơi tỏ, đôi ta cùng ngồi.

Cách nói giữa chính mình với bóng, xét ra hầu như cũng đều thể hiện sự đơn độc. Lấy cái bóng làm tri kỷ. Nghĩ thế mới thấy tâm trạng ấy lẻ loi đến dường nào.

Có người hỏi: "Cuộc đời nhiều đau khổ dễ dẫn đến một hồn thơ bi quan. Tại sao anh lại không như vậy?". Nguyễn Việt Anh trả lời: "Tôi nghĩ rằng ai cũng có khoảng thời gian sóng gió, gập ghềnh trong đời, người bình thường cũng vậy và người có hoàn cảnh đặc biệt như tôi cũng vậy. Điều quan trọng là chúng ta đối mặt với nó như thế nào và ứng xử với nó ra sao. Ứng xử với những điều đó chính là cách làm cho cuộc sống sáng sủa và tốt đẹp hơn".

"Thắp lên một ngọn nến, còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối". Nhiều người đã nhớ và thích câu châm ngôn này. Có điều, khi va chạm vào cảnh ngộ không ưng ý, liệu mấy ai có thể thực hiện theo? Với Nguyễn Việt Anh vẫn tin tưởng: "Chợt rơi nỗi nhớ vô hình/Gặp người yêu chở bóng mình đi chơi". Chỉ nghĩ thế, lấy đó làm vui. Khi đọc thơ của Nguyễn Việt Anh, tôi thích sự bao dung ở một tâm niệm:

Muốn cưu mang chẳng đủ tiền/Vết thương người ấy tấy lên thân mình.

Một lời biện bạch đáng yêu quá đi mất. Và từ trong bóng tối, anh đã chiêm nghiệm về một lẽ thường tình mà không phải ai cũng nhận ra:

Cám ơn giọt nước không lời/Dạy ta biết cách bay hơi thế nào?

Thơ lục bát dễ làm, nếu biết vần níu theo vần. Tuy nhiên, lại cực khó bởi không dễ tìm ra một cách nói mới trong quy định ngặt nghèo chỉ sáu và tám nối mạch theo nhau. Không khéo sẽ trở thành vè. Nguyễn Việt Anh đã chọn lấy cách nói ngắn và gọn. Không dài dòng. Có thể cũng do hoàn cảnh của anh chăng?

Thời buổi này, một tập thơ in ra, hàng trăm tập thơ in ra, nghĩ cho cùng cũng là âm vang của viên sỏi rơi xuống dòng sông. Mà cũng chẳng sao, nhất là trong những trường hợp cụ thể như Nguyễn Việt Anh, quý lắm bởi chính thơ đã giúp họ có được ánh sáng của niềm vui sống mỗi ngày.

Theo Anh Lưu - NLĐ

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Khi được hỏi lý do nào thôi thúc bà hoàn thành cuốn tiểu thuyết dã sử về Hồng Hà nữ sĩ Đoàn Thị Điểm, nhà văn Lê Phương Liên tâm sự rằng: “Tôi hăng hái ngồi bên bàn phím, viết đêm viết ngày như là nhập đồng, như là có một nguồn lực siêu nhiên nào thôi thúc”.

  • Tình yêu quê hương, tình yêu gia đình, những khám phá thú vị trong cuộc sống xa xứ là điểm chung trong hai tác phẩm “Bốn mùa hoang vu xứ kiwi” và “3,1kg hạnh phúc” của hai tác giả trẻ Trần Băng Khuê và Mai Thanh Nga cho bạn đọc thấy được phong vị của những vùng đất khác nhau cũng như cuộc sống của những người Việt trẻ xa xứ.

  • Sức viết của nhà thơ ngoài lục thập Đinh Ngọc Diệp (sinh năm 1956) có dấu hiệu mạnh lên khi trước thềm xuân mới, ông ra mắt tập “Hành trình 6” (NXB Hội Nhà văn).

  • Sau giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam, mới đây, đạo diễn Xuân Phượng tiếp tục nhận thêm giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn TPHCM cho hồi ký Gánh gánh… gồng gồng… (NXB Văn hóa - Văn nghệ). Tác phẩm đã phần nào khắc họa chân dung của tầng lớp trí thức Việt Nam trong 2 giai đoạn kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ.

  • “Duyên” - tôi biết đến tác giả Nguyên Phong từ cuốn sách Đường mây qua xứ tuyết . Tôi cũng đọc qua về tiểu sử, con đường sự nghiệp của ông. Thật đáng để ngưỡng mộ!

  • Nhà thơ, nhà báo Vương Tâm vừa ra mắt tuyển “Thơ chọn Vương Tâm” (NXB Hội Nhà văn), với 180 bài thơ và một số bức tranh minh họa của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều.

  • Nhắc tới nhà văn Nguyễn Văn Thọ, bạn văn thường nhớ tới tiểu thuyết “Quyên”; các tập truyện ngắn: “Gió lạnh”, “Vàng xưa”, “Hương mĩ nhân”, “Vườn mộng”; các tập bút ký và tản văn: “Đào ở xứ người”, “Đầu ngọn sóng”… Ông còn sáng tác thơ, vẽ và viết kịch bản phim…  Nhớ về thời hoa niên nhiều ước vọng, ánh mắt ông lấp lánh niềm vui.

  • “Sống mãi trên quê hương anh hùng” (NXB Quân đội nhân dân, 2021) là cuốn sách được viết theo thể loại truyện ký, về cuộc đời của một người anh hùng đã cống hiến tuổi thanh xuân cho sự nghiệp giải phóng dân tộc. Đó là Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Nguyễn Kim Vang - hình ảnh đại diện cho một thế hệ thanh niên lớn lên trong hoàn cảnh đất nước có chiến tranh, sẵn sàng hy sinh không tiếc tuổi thanh xuân, xương máu của mình cho hòa bình, thống nhất của dân tộc...

  • Trong nền văn học Việt Nam hiện đại, tiểu thuyết Số đỏ của Vũ Trọng Phụng là tác phẩm quen thuộc với nhiều thế hệ bạn đọc. Đến nay, mặc dù đã được phổ biến rộng rãi, nhưng không phải mọi cắt nghĩa về nó đã thật thấu đáo, thuyết phục.

  • Nỗ lực không ngừng nghỉ của các nhà nghiên cứu lý luận văn học Việt Nam trong nhiều thập niên qua là giới thiệu, nghiên cứu, tổng thuật các hệ thống lý thuyết để vận dụng vào nghiên cứu thực tiễn văn học.

  • Với 17 truyện ngắn gọn gàng, tập truyện ngắn “Gió thổi trước hiên nhà” vừa được NXB Văn học ấn hành, mở ra một thế giới ngổn ngang, đa tạp của cuộc sống đời thường từ miền quê đến phố thị với đủ mọi cung bậc cảm xúc, những cảnh đời buồn vui, đặc biệt là những thân phận đàn bà nhọc nhằn, cay đắng.

  • Nhãn sách Văn sử tinh hoa thuộc Công ty TNHH Sách và Truyền thông Việt Nam (Tri Thức Trẻ Books) vừa phát hành cuốn "Phong vị xuân xưa - Ngày xuân xem sách biết việc cổ kim". Tác phẩm được sưu tầm, tuyển chọn từ nhiều cuốn sách, báo, tạp chí trong giai đoạn từ 1920 đến khoảng 1945.

  • Mấy năm gần đây, nhiều danh tác Việt đã được phát hành lại, mang đến cho độc giả hiện đại cơ hội tiếp cận dễ dàng hơn các ấn phẩm có tuổi đời trên dưới một thế kỷ. Không đơn thuần là “bình mới rượu cũ”, nỗ lực này còn mang tính gợi mở, góp phần định vị, thúc đẩy đa dạng chiều kích văn chương.

  • “Bốn nhà văn nhà số 4”, NXB Hội Nhà văn, của nhà phê bình Ngô Thảo dày dặn, chia làm bốn phần, tập hợp 35 bài viết của tác giả về bốn nhân vật văn chương nổi tiếng mà sự nghiệp gắn liền với ngôi nhà số 4 phố Lý Nam Đế - tạp chí Văn nghệ quân đội. Đó là Nguyễn Thi, Nguyễn Khải, Nguyễn Minh Châu và Thu Bồn.

  • Truyện ngắn đối với những tác giả trẻ, mới viết văn, nhiều người tự khám phá mình, bao giờ cũng qua một thử thách. Dương Hương - một tác giả trẻ vừa cho ra mắt tập truyện ngắn  “Giá của đàn bà” với nhiều cảm xúc mới mẻ. Chúng tôi xin giới thiệu bài viết của nhà văn Trung Trung Đỉnh về tập truyện ngắn , của tác giả Dương Hương, do Liên Việt ấn hành.

  • Cầm trên tay cuốn “Thời xuân sắc” của nhà văn Huệ Ninh (NXB Thế giới, 2020) - hồi ký của một người phụ nữ bình thường, tôi thật sự xúc động và còn thấy tiếc, tự hỏi sao sách không dày hơn nữa.

  • “Nấp” trong nhà báo Trần Nhật Minh với vẻ ngoài “đồ sộ, quánh màu nước thời gian”, là trái tim thi sĩ nhiều rung động. Cho nên, có lẽ đã lần lữa mãi, thì cũng phải đến ngày tâm hồn chật căng, buộc phải tỏa lan hương chất mà tháng năm cuộc đời mình đã trầm tích.

  • “Hừng Đông” viết về “đêm trước” của cách mạng Việt Nam, giai đoạn trước khi thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam (1930) đến cuộc khởi nghĩa Nam Kỳ. Trong bối cảnh ấy, nhà văn không chạy theo sự kiện, biến cố, mà hướng tới con người cụ thể với tư cách một nhân vật văn học - chiến sĩ Cộng sản Phan Đăng Lưu.

  • “Lắng đọng và suy nghĩ” (NXB KH&KT, 2020) cái tên sách khiêm tốn của Tạ Quang Ngọc trở nên cuốn hút tôi. Và sự chắt lọc trí tuệ, cũng như chân thành cảm xúc, chân thành tự bạch trong cuốn sách này đã không chỉ khiến tôi cảm phục tác giả, mở mang tri thức, mà còn nâng thêm cho mình bản lĩnh, bồi đắp tình yêu con người, tình yêu đối với quê hương đất nước và sự nghiệp cách mạng.