"Miếng ngon nhớ lâu". Đọc câu thơ hay cũng tựa như được ăn miếng ngon. Khó quên. Thơ về hạt mưa, xưa nay thiên hạ đã tìm cảm hứng và đã viết.
Nhưng rồi lúc đọc: "Giọt mưa làm ướt nỗi buồn/Hay buồn làm ướt tâm hồn giọt mưa?", tôi đã cảm thấy câu lục bát ấy đã có cách nói mới. Tác giả là Nguyễn Việt Anh, do tai nạn đã trở thành người khiếm thị từ năm 13 tuổi.
Từ trong bóng tối, chàng trai sinh năm 1982, quê Hà Nội này đã tìm thấy "ánh sáng" từ thơ. Nói cách khác, qua thơ, anh đã tìm thấy niềm sống tưởng chừng như cũng đang chan hòa ánh sáng. Đó là ánh sáng của niềm vui sáng tạo, bầu bạn cùng con chữ. Sau tập thơ "Thức cùng bóng tối", anh đã lần lượt có "Bầu trời nhỏ", "Em là đôi mắt", "Nhân đôi bầu trời" và nay, "Mắt chiều khép ánh hoàng hôn" (NXB Phụ Nữ).
Những câu thơ ấy, tôi nghĩ là tiếng lòng của một người dành cho một người. Người đó không ai khác, chính là Nguyễn Việt Anh thôi. Những câu thơ nặng trĩu nỗi niềm, một bâng khuâng không rõ nét:
Nâng ly bóng chạm với hình/Tưởng ta cay đắng một mình mà đôi.
Đôi ở đây cực hay bởi ta cay đắng thì hình bóng ấy cũng cay đắng nốt. Tôi lại nhớ đến câu thơ của Tản Đà tiên sinh:
Bóng ơi mời bóng vào nhà/ Ngọn đèn khơi tỏ, đôi ta cùng ngồi.
Cách nói giữa chính mình với bóng, xét ra hầu như cũng đều thể hiện sự đơn độc. Lấy cái bóng làm tri kỷ. Nghĩ thế mới thấy tâm trạng ấy lẻ loi đến dường nào.
Có người hỏi: "Cuộc đời nhiều đau khổ dễ dẫn đến một hồn thơ bi quan. Tại sao anh lại không như vậy?". Nguyễn Việt Anh trả lời: "Tôi nghĩ rằng ai cũng có khoảng thời gian sóng gió, gập ghềnh trong đời, người bình thường cũng vậy và người có hoàn cảnh đặc biệt như tôi cũng vậy. Điều quan trọng là chúng ta đối mặt với nó như thế nào và ứng xử với nó ra sao. Ứng xử với những điều đó chính là cách làm cho cuộc sống sáng sủa và tốt đẹp hơn".
"Thắp lên một ngọn nến, còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối". Nhiều người đã nhớ và thích câu châm ngôn này. Có điều, khi va chạm vào cảnh ngộ không ưng ý, liệu mấy ai có thể thực hiện theo? Với Nguyễn Việt Anh vẫn tin tưởng: "Chợt rơi nỗi nhớ vô hình/Gặp người yêu chở bóng mình đi chơi". Chỉ nghĩ thế, lấy đó làm vui. Khi đọc thơ của Nguyễn Việt Anh, tôi thích sự bao dung ở một tâm niệm:
Muốn cưu mang chẳng đủ tiền/Vết thương người ấy tấy lên thân mình.
Một lời biện bạch đáng yêu quá đi mất. Và từ trong bóng tối, anh đã chiêm nghiệm về một lẽ thường tình mà không phải ai cũng nhận ra:
Cám ơn giọt nước không lời/Dạy ta biết cách bay hơi thế nào?
Thơ lục bát dễ làm, nếu biết vần níu theo vần. Tuy nhiên, lại cực khó bởi không dễ tìm ra một cách nói mới trong quy định ngặt nghèo chỉ sáu và tám nối mạch theo nhau. Không khéo sẽ trở thành vè. Nguyễn Việt Anh đã chọn lấy cách nói ngắn và gọn. Không dài dòng. Có thể cũng do hoàn cảnh của anh chăng?
Thời buổi này, một tập thơ in ra, hàng trăm tập thơ in ra, nghĩ cho cùng cũng là âm vang của viên sỏi rơi xuống dòng sông. Mà cũng chẳng sao, nhất là trong những trường hợp cụ thể như Nguyễn Việt Anh, quý lắm bởi chính thơ đã giúp họ có được ánh sáng của niềm vui sống mỗi ngày.
Theo Anh Lưu - NLĐ
Nhà văn Nguyễn Xuân Khánh qua đời ở tuổi 89, một lần nữa dư âm “Chuyện ngõ nghèo” của ông được công chúng nhắc tới bằng sự ngưỡng mộ đầy trân trọng.
Nhà văn Nguyễn Xuân Khánh, tác giả của những bộ tiểu thuyết được đông đảo bạn đọc yêu thích như “Hồ Quý Ly”, “Đội gạo lên chùa”, “Mẫu Thượng Ngàn” đã qua đời ở tuổi 89 tại nhà riêng.
Đoạn văn nằm trong đề thi thử THPT Quốc gia 2021 là một trong những lời khuyên được tác giả đưa ra trong "Muôn kiếp nhân sinh 2" giúp con người chuyển đổi tâm thức để có thể vượt qua được những biến động kinh hoàng đang diễn ra.
Lữ Mai là một trong những gương mặt thơ nữ thế hệ 8X được nhiều người biết.
Mới đây chị đã thử sức ở thể loại trường ca và ra mắt tập “Ngang qua bình minh”. Tác phẩm đã đạt hạng Ba giải thưởng Sáng tác về biên giới, biển đảo giai đoạn từ 1975 đến nay của Hội Nhà văn Việt Nam.
Không ồn ào, lại diễn ra trong giai đoạn xã hội bị ảnh hưởng dai dẳng của đại dịch Covid-19, cuộc thi vẫn chứng minh được sức hấp dẫn riêng với hàng nghìn tác phẩm tham dự.
Đã có nhiều văn nghệ sĩ hưởng ứng công tác phòng, chống dịch Covid-19 bằng các tác phẩm nhạc, họa, thơ, văn. Trong năm 2020, một số hội nghề nghiệp, đơn vị xuất bản đã có các tập “nhạc, thơ chống dịch”. Các tác phẩm được đăng tải, phát sóng, góp phần cổ vũ các lực lượng và người dân trên các mặt trận tiến công Covid-19. Nhưng một hội văn học nghệ thuật (VHNT) thực hiện một tập sách riêng về chủ đề vượt qua dịch bệnh thì có lẽ ở Tiền Giang là trường hợp đầu tiên.
“Miền thánh đợi”, là tuyển chọn 40 truyện ngắn của Nguyễn Văn Học, vừa được NXB Văn học cho ra mắt.
Muôn kiếp nhân sinh 2 tiếp tục cuộc du hành thời gian vô tiền khoáng hậu với những câu chuyện tiền kiếp, nhân quả luân hồi đầy hấp dẫn kỳ lạ từng làm say mê hàng trăm nghìn bạn đọc Việt Nam của doanh nhân New York giàu có, thông tuệ Thomas, cùng với những khám phá các tầng cõi linh hồn và những kiến giải, hướng đi mới giữa chu kỳ hoại diệt của nhân loại và hành tinh này.
“Nghiệp rừng” (NXB Văn học, 2021) là tập truyện ngắn gồm 16 tác phẩm của tác giả người dân tộc Dao Triệu Hoàng Giang.
Ngày 6-5, tại Hà Nội, Hội Nhà văn Việt Nam phát động cuộc thi Tác giả Trẻ nhằm tìm kiếm những cây bút trẻ - lực lượng sẽ kế tục sự nghiệp và tạo ra chân dung văn học Việt Nam mới.
Đã có nhiều những ý kiến trên các diễn đàn văn nghệ về các chính sách, cơ chế đối với văn học, tập trung vào đối tượng những người sáng tác; các nhà tổ chức xuất bản, phát hành sách; các cơ quan quản lý nhà nước về văn học nghệ thuật và các hội nghề nghiệp...
PGS, TS Nguyễn Văn Dân từng có nhiều công trình nghiên cứu đạt giải thưởng cao của Hội Nhà văn Việt Nam, giải sách hay, giải thưởng Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) Việt Nam…
Nhiều hiện tượng văn học miền Nam trước 1975 thực ra đã đến với độc giả miền Bắc từ rất sớm, bằng những cách thức và con đường khác nhau...
Nhà biên kịch Trịnh Thanh Nhã là người bạn đồng môn, người đồng nghiệp gắn bó với nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm nhiều năm nay. Nghe tin ông ra đi một ngày cuối tháng Tư, bà xúc động khi nhớ lại những kỷ niệm cũ...
Hội Nhà văn TPHCM vừa kết hợp với Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Tây Ninh tổ chức tọa đàm “Nhà văn sống và viết về chiến tranh cách mạng”, mang đến những trăn trở, suy tư cũng như hy vọng của những người cầm bút qua một đề tài không bao giờ cũ.
Hai mươi năm sống và làm việc tại Hà Nội, với tư cách là một nhà văn, Đỗ Bích Thúy đã xuất bản 21 cuốn sách gồm các thể loại tiểu thuyết, truyện ngắn, tản văn, truyện thiếu nhi. Qua đây bạn đọc có thể hình dung được những lao động nghệ thuật đầy say mê, nghiêm túc và chuyên nghiệp của chị.
Đà Lạt là một miền viết dường như không vơi cạn với Nguyễn Vĩnh Nguyên. Điều đó thể hiện rõ rệt qua hàng loạt cuốn tản văn, du khảo, biên khảo Đà Lạt khá đặc sắc mà nhà văn này đã viết trong suốt gần chục năm qua: “Với Đà Lạt, ai cũng là lữ khách”, “Đà Lạt, một thời hương xa”, “Đà Lạt, bên dưới sương mù”, “Đà Lạt, những cuộc gặp gỡ”...
Mặc dù đã ra mắt bạn đọc từ 10 năm trước, nhưng trong buổi ký tặng sách Đảo mộng mơ được tổ chức vào sáng 8-4 tại Nhà sách Cá Chép (223 Nguyễn Thị Minh Khai, quận 1), vẫn có rất đông độc giả đủ mọi thành phần lứa tuổi cùng tham gia giao lưu và xin chữ ký từ nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.
Ngày 8-4, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh sẽ có buổi giao lưu cùng bạn đọc nhân kỷ niệm 10 năm xuất bản lần đầu tác phẩm “Đảo mộng mơ”.
Tính ra tôi quen biết, chơi với nhà văn Nguyễn Huy Thiệp đã gần 40 năm. Bốn chục năm bao nhiêu kỷ niệm, buồn vui đủ cả. Ngày anh trọng bệnh lần đầu, tôi cũng nằm viện vì tai nạn xe máy. Tới khi anh đột quỵ lần 2, tôi cũng vừa qua hạn nối được 3 ngón tay đứt lìa. Gọi cho nhau qua máy điện thoại, nghe giọng anh vừa lắp vừa chậm, thở than: Tôi là đồ tàn phế, bỏ đi rồi.