PHẠM ĐỨC DƯƠNG
GS.TS Phạm Đức Dương, nguyên là Viện trưởng Viện nghiên cứu Đông Nam Á, Tổng biên tập 2 tạp chí Nghiên cứu Đông Nam Á và Việt Nam Đông Nam Á; Chủ tịch Hội Khoa học Đông Nam Á, Viện trưởng Viện nghiên cứu Văn hóa Phương Đông...
Tôi có duyên may được làm quen với thầy thuốc - nhà giáo Lê Hưng VKD - một nhà nghiên cứu hiếm hoi trong thời đại ngày nay, đang giữ gìn một kho kiến thức đồ sộ của nền Văn hóa phương Đông (Nho Y Lý số) và đang hiện đại hóa nó để truyền thừa lại cho con cháu mai sau...
Là người đã thành lập Viện Nghiên cứu Văn hóa phương Đông (thuộc Hội Khoa học Đông Nam Á Việt Nam), tôi có sự đồng cảm sâu sắc và mến trọng Lê Hưng VKD khi được đọc nhiều tác phẩm của ông.
Như mọi người đều biết, chúng ta được sinh ra lớn lên và tắm mình trong môi trường Văn hóa phương Đông, nhưng tiếc rằng nền văn hóa đó không có chỗ đứng rõ rệt trong giáo dục Việt Nam hiện đại. Vì vậy nền tri thức cổ học vĩ đại này tuy được nhiều người yêu mến nó bảo lưu, gìn giữ... nhưng cũng đã mai một rất nhiều!
Nếu như đầu thế kỷ XX, các nước châu Á đi tìm con đường phát triển đất nước trong phong trào “Âu hóa”, thì đến những năm cuối thế kỷ này người Phương Tây lại đi tìm những giá trị châu Á để vượt qua sự suy thoái. Do đó thế kỷ XXI này sẽ là thế kỷ hội nhập Đông Tây với dự báo về những thành tựu mới.
Nhà giáo Lê Hưng VKD vốn xuất thân trong gia đình nho học danh tiếng ở phố Hiến tỉnh Hưng Yên (nhất kinh kỳ nhì phố Hiến, thuộc dòng họ Lê Lã); từ thời cụ Thiên Lương đã mang cả gia tài Nho Y học từ Hưng Yên vào lập nghiệp ở miền Nam (đất Chánh Phú Hòa tỉnh Bình Dương bây giờ), đã duy trì và phát triển vốn kiến thức đó cho đến ngày nay, và thầy thuốc Lê Hưng VKD là người truyền thừa một cách sâu sắc bền bỉ.
Bộ môn Linh Khu Thời Mệnh Lý (người Trung Hoa gọi là Tử vi đẩu số) đã được thời hậu Thiên Lương nghiên cứu và hiện đại hóa dựa vào “thuyết tương đối hẹp” của nhà bác học vĩ đại thế kỷ XX Albert Einstein và thay thế 128 sao (tinh đẩu) bằng 128 dữ kiện thông tin, để tìm mối liên hệ tương tác của chúng. Mỗi Linh Khu đồ là một phương trình toán học lịch sử của số phận người, là bản ngôn ngữ đặc biệt lãng mạn khoa học trong việc phát hiện những tín lý phi vật chất; nó thay thế cho thuật chiêm tinh bảo thủ thuyết thiên mệnh, bằng phương thức cơ bản là mở rộng hơn nữa trí tưởng tượng phong phú toán học (vốn là gốc rễ của trực giác tiên tri), để mà dự báo tương lai theo mục đích văn hóa tam lịch truyền thống (Âm lịch sự cố, Canh lịch sự biến, Luyện lịch sự tình).
Nhóm nghiên cứu Linh Khu Đồ của dòng họ Lê Lã (hậu Thiên Lương), gồm nhiều người làm việc trong các cơ quan (đặc biệt là trong y học), bản thân tác giả Lê Hưng VKD là thầy thuốc ưu tú hoạt động trong Hội Laser y học Bình Dương, đã được nhận giải thưởng Hải Thượng Lãn Ông của Bộ Y Tế năm 2013. Vinh dự cho tôi được thầy thuốc Lê Hưng VKD gửi cho đọc bản thảo cuốn “TỰ KỶ, CẢM THÔNG & YÊU THƯƠNG” và có nhã ý cho tôi viết lời giới thiệu cuốn sách với đông đảo bạn đọc xa gần. Mặc dù tự biết mình còn nhiều hạn chế, nhưng vì ngưỡng mộ nhóm tác giả hậu TL, tôi trân trọng giới thiệu với bạn đọc đôi điều:
Bằng kiến thức uyên bác, tiếp cận liên ngành, những chứng cứ phân tích khoa học, nhóm tác giả đã chỉ cho chúng ta thấy bản chất của TỰ KỶ là biểu hiện của rối loạn tinh thần có đặc trưng từ cử chỉ - ngôn ngữ - hành vi không tương thích với thực tế ngoại cảnh; người bệnh hình như chỉ tập trung vào những ám thị chất chứa riêng tư. Do vậy khi Linh Khu Đồ của mỗi cá thể nếu tích lũy các thông tin dự báo sự tiềm ẩn cúa chứng TỰ KỶ, điều này giúp ích cho các cơ sở giáo dục - các bậc phụ huynh có thêm “cách phát hiện sớm”, để điều chỉnh kịp thời các rối loạn cảm xúc - hành vi - nhận thức của các cháu bị chứng TỰ KỶ. Theo tôi, ngày nay xã hội quá lo ngại về chứng TỰ KỶ, nhưng các kết quả khảo sát của nhóm nghiên cứu hậu Thiên Lương cho thấy trẻ em TỰ KỶ không hoàn toàn bị “VONG THÂN”, mà còn có những khả năng kiệt xuất, như trường hợp phân tích Linh Khu đồ của nhà bác học vĩ đại Albert Einstein (1879 - 1955) đã có một tuổi thơ không bình thường của trẻ tự kỷ. Báo chí ngày nay còn cho biết từ nay đến 2020: tập đoàn công nghệ phần mềm SAP của nước Đức dự tuyển 650 người bị tự kỷ, để đào tạo thành chuyên viên bảo đảm chất lượng phần mềm tin học, bởi vì theo họ: người mắc bệnh tự kỷ thường có trí thông minh khác biệt và tài năng toán học hơn hẳn người bình thường...
Tôi trân trọng giới thiệu với quý bạn đọc cuốn biên khảo “Tự kỷ, cảm thông & yêu thương” với niềm tin tưởng: các bạn sẽ khám phá nhiều điều thú vị trong tác phẩm này, cũng như sẽ đồng cảm với tác giả Lê Hưng VKD:
“...Tôi ngây ngất với trần gian kỳ diệu
Bởi không gian nhiều sắc tướng vô thường
Và hứng khởi chuỗi thời gian qui chiếu
Hàm ơn nhiều đối đãi của Âm Dương....”
(Trích thơ Lê Hưng VKD trong tuyển tập Bốn Mùa Thương Nhớ - Nxb. Hội Nhà văn 2013).
Chúc thầy thuốc Lê Hưng VKD (với mái đầu tuy nhỏ nhắn + đôi mắt sắc bén dưới cặp kính lão, nhưng lại chứa một khối lượng tri thức khổng lồ và bầu nhiệt huyết sục sôi) luôn luôn khỏe mạnh, để còn cống hiến cho đời nhiều thành tựu khác, nhất là trong việc truyền thừa cho lớp người kế cận tiếp nối “văn hóa tam lịch” của dòng họ Lê Lã phố Hiến (Hưng Yên)!
P.Đ.D
(SDB12/03-14)
MAI VĂN HOAN
Lẽ ra tôi không viết bài này. Thiết nghĩ văn chương thiên biến, vạn hóa, mỗi người hiểu một cách là chuyện bình thường. Tốt nhất là nên tôn trọng cách nghĩ, cách cảm thụ của người khác.
TRIỀU NGUYÊN
1. Đặt vấn đề
Nói lái được sử dụng rộng rãi trong giao tiếp thông thường, và trong văn chương (một lối giao tiếp đặc biệt). Để tiện nắm bắt vấn đề, cũng cần trình bày ở đây hai nội dung, là các hình thức nói lái ở tiếng Việt, và việc sử dụng chúng trong văn chương.
NGUYỄN KHẮC PHÊ
(Đọc tiểu thuyết “Huế ngày ấy” của Lê Khánh Căn, Nxb. Quân đội nhân dân, 2006).
HỒ ĐĂNG THANH NGỌC
(Đọc “Song Tử” của Như Quỳnh de Prelle)
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Thiên Thị viết tắt TTT hay đọc là 3 Tê, tôi liên tưởng đến những T thơ ca:
GIÁNG VÂN
Tôi gọi chị là “ Người truyền lửa”.
LGT: Trong khi giở lại tài liệu cũ, tình cờ chuỗi thơ xuân năm Ất Dậu 2005 của Thầy Trần Văn Khê xướng họa với chị Tôn Nữ Hỷ Khương và anh Đỗ Hồng Ngọc rơi vào mắt.
Là một nhà văn có sự nghiệp cầm bút truân chuyên và rực rỡ, sau cuốn tiểu thuyết “Chuyện ngõ nghèo”, có thể coi như cuốn tự truyện của nhà văn, Nguyễn Xuân Khánh chủ trương gác bút. Bởi ông biết mỗi người đều có giới hạn của mình, đến lúc thấy “mòn”, thấy “cùn” thì cũng là lúc nên nghỉ ngơi.
Nhà văn Ngô Minh nhớ ông và bạn văn cứ gặp nhau là đọc thơ và nói chuyện đói khổ, còn nhà thơ Anh Ngọc kể việc bị bao cấp về tư tưởng khiến nhiều người khát khao bày tỏ nỗi lòng riêng.
Tháng 4.1938, Toàn quyền Đông Dương đã “đặt hàng” học giả Nguyễn Văn Huyên thực hiện công trình Văn minh Việt Nam để dùng làm sách giáo khoa cho bộ môn văn hóa VN trong các trường trung học. Một năm sau, công trình hoàn thành nhưng lại không được người Pháp cho phép xuất bản.
TRẦN HOÀI ANH
NGUYỄN VĂN MẠNH
Kỷ niệm 140 năm ngày sinh Cụ Huỳnh Thúc Kháng
MAI VĂN HOAN
Vào một ngày cuối tháng 5/2016 nhà thơ Vĩnh Nguyên mang tặng tôi tác phẩm Truyện kể của người đánh cắp tượng Phật Thích Ca Mâu Ni vừa mới “xuất xưởng”.
Trong đời sống học thuật, nhất là khoa học xã hội, có rất nhiều thân danh dành cho số đông, công chúng (quen xem tivi, nghe đài đọc báo) nhưng cũng có những tiếng nói chỉ được biết đến ở phạm vi rất hẹp, thường là của giới chuyên môn sâu. Học giả Đoàn Văn Chúc là một trường hợp như vậy.
Dồn dập trong ba tháng Tám, Chín, Mười vừa qua, tám trong loạt mười cuốn sách của nhà nghiên cứu về Lịch sử Việt Nam thời Tây Sơn Nguyễn Duy Chính liên tiếp ra đời (hai cuốn kia đã ra không lâu trước đó). Cuộc ra sách ồ ạt này cộng thêm việc tác giả về thăm quê hương đã thu hút sự chú ý của bạn đọc và các nhà nghiên cứu ở Việt Nam.
NHƯ MÂY
Chiều 14/8/2016 không gian thơ nhạc bỗng trải rộng vô cùng ở Huế. Hàng trăm độc giả mến mộ thơ Du Tử Lê và bạn bè văn nghệ sĩ từ các tỉnh Kiên Giang, Đắk Lắk, Quảng Nam, Quảng Trị, Đà Nẵng, Hà Nội đã về bên sông Hương cùng hội ngộ với nhà thơ Du Tử Lê.
NGUYỄN KHẮC PHÊ
Trích Tự truyện “Số phận không định trước”
Từ ngày “chuyển ngành” thành anh “cán bộ văn nghệ” (1974), một công việc tôi thường được tham gia là “đi thực tế”.
NGÔ MINH
Nhà văn Nhất Lâm (tên thật là Đoàn Việt Lâm) hơn tôi một giáp sống, nhưng anh với tôi là hai người bạn vong niên tri kỷ.
NGUYÊN HƯƠNG
Ở Huế, cho đến hôm nay, vẫn có thể tìm thấy những con người rất lạ. Cái lạ ở đây không phải là sự dị biệt, trái khoáy oái oăm mà là sự lạ về tư duy, tâm hồn, tư tưởng. Thiên nhiên và lịch sử đã vô cùng khoản đãi để Huế trở thành một vùng đất sản sinh ra nhiều cá nhân có tầm ảnh hưởng lan tỏa. Và trong số những tên tuổi của Huế ấy, không thể không nhắc đến cái tên Thái Kim Lan.
GIÁNG VÂN
Cầm trên tay tập thơ với bìa ngoài tràn ngập những con mắt và tựa đề “Khúc lêu hêu mùa hè”(*), một cái tựa đề như để thông báo về một cuộc rong chơi không chủ đích, và vì vậy cũng không có gì quan trọng của tác giả.