Người quét thời gian

11:14 28/12/2012

LGT: Ursula Wills-Jones lớn lên ở Gloucestershire và sống ở Bristol. Người dân và các địa danh ở vùng Tây - Nam nước Anh là nguồn cảm hứng trong các sáng tác của bà. Bà viết truyện ngắn, kịch và tiểu thuyết. Các tác phẩm của bà được phát trên Radio 4 của BBC và diễn ở Bristol Old Vic. Bà cũng là cộng tác viên của chuyên mục Comment is Free của tờ báo Guardian.

Nhà văn Ursula Wills-Jones - Ảnh: internet

URSULA WILLS-JONES (Anh)  


Người quét thời gian


Bạn có thể không biết rõ về người quét thời gian. Người quét thời gian là người quét lại thành đống tất cả thời gian đã mất đi và lãng phí. Bạn không thể nhìn thấy họ, ngay cả khi bạn đang ở trong ga xe lửa và nghĩ trong khóe mắt mình có một cái gì đó, thì có lẽ là một người quét thời gian, đang dọn dẹp quanh băng ghế bạn đang ngồi. Nếu bạn đã nhìn thấy họ, hẳn bạn sẽ thấy một người hơi xanh xao, nhỏ con với dáng vẻ miệt mài, đang nắm cầm chổi và giẻ lau. Đàn ông mặc đồ bảo hộ lao động, phụ nữ thì với váy len thô lỗi thời cùng khăn quấn trên đầu.

Người quét thời gian hiện hữu ở bất cứ nơi nào có thời gian đã mất hoặc lãng phí. Luôn luôn có vài người ở ga xe lửa, và ít nhất là một người trong mỗi phòng khám của bác sĩ. Người đàn ông đã chờ đợi quá lâu để cầu hôn người bạn gái của mình khi tóc cô đã bạc, có thể có người quét thời gian riêng theo quanh ông. Người phụ nữ đã trải qua suốt 35 năm gò bó trong một đại lý bất động sản, mơ ước mở một cửa hàng hoa tươi, khiến cho người quét thời gian của khu phố phải thở dài, và lo kiếm dụng cụ hốt rác lớn hơn.

Bạn không nên có cảm giác thương hại với những người quét thời gian, dù công việc của họ tầm thường, công việc của những người hầu, làm mướn: họ không bao giờ bệnh, cũng đừng lo lắng rằng họ đã sai lầm trong việc chọn nghề, và có được điều kiện làm việc tuyệt hảo, dù những gì họ làm là âm thầm lặng lẽ. Họ thích thú những kỳ nghỉ, đó là lý do, vào những ngày này dường như có nhiều thời gian hơn bình thường. Vào dịp Giáng sinh và năm mới, người quét thời gian được nghỉ một tuần. Khi họ trở lại làm việc vào tháng Giêng, họ phải đương đầu với một đống thời gian chất cao như núi - thời gian mất mát, lãng phí và quăng lung tung suốt những kỳ nghỉ. Họ phải mất khoảng ba tuần mới khiến công việc bình thường trở lại, đó là lý do tại sao tháng Giêng luôn có vẻ dài hơn so với các tháng khác.

Người quét thời gian đã, đang và mãi mãi đâu đó quanh đây dẫu cuộc sống hiện đại gây ra quá nhiều thời gian hoang phí đến nỗi ở một số nơi người quét thời gian buộc phải công nghiệp hóa hoạt động của mình, mua một số xe tải nén chuyên dụng tương tự như xe hốt rác thường thấy. Họ sử dụng loại xe đó cho những lần gom - quét lớn nhất, tại các nhà tù và các khu thương mại lớn, hai chỗ tập trung, nơi mà lưu lượng dòng thời gian hoang phí đe dọa nhấn chìm ngay cả đội ngũ chuyên viên quét thời gian.

Bạn định yêu cầu một một người quét thời gian chứ gì, họ sẽ nói cho bạn biết một điều đáng ngạc nhiên: thời gian thụ hưởng hạnh phúc không bao giờ là thời gian hoang phí đã mất. Lau dọn trong một văn phòng lớn choáng ngợp sự buồn tẻ, người quét thời gian sẽ tiến thẳng qua bàn làm việc của người phụ nữ đang đọc một tập sách quảng cáo liệt kê những điểm đến lý thú cho kì nghỉ dưới bàn làm việc, nhìn đăm đăm vào những bức ảnh chụp bãi biển nhiệt đới. Họ sẽ ngang qua bàn kế tiếp nơi một người đàn ông đang khoái chí ngẫm ngợi hình dong của mẹ vợ, và dừng lại bàn làm việc của chàng trai trẻ đang đếm từng phút, và căm ghét giờ giấc.

Có lẽ bạn thắc mắc điều gì xảy đến cho những khoảng thời gian hoang phí sau khi tất cả đã được dọn sạch. Đừng sợ, người quét thời gian là người phục chế nhiệt thành. Thời gian hoang phí được thu gom, đóng kiện, xếp vào những container lớn, chuyển đến bến cảng Liverpool, chất lên tàu, rồi được đưa tới Ấn Độ. Ở nơi ấy, trong một khu công nghiệp bụi bặm nào đó gần Bombay, nó được làm sạch, phân loại, và xếp hạng. Thời gian băng hoại và độc hại nhất - những cặn bã tồn đọng của các cuộc đàm phán hòa bình thất bại, của việc bỏ tù phi pháp và của những cuộc hôn nhân thực sự sai lầm gây đau khổ, được hớt sạch ngay và chôn vùi vĩnh viễn trong một chiếc bồn đặt sâu dưới lòng đất tại một căn cứ quân sự bỏ hoang. Ở đó, sẽ mất hai hoặc ba thế kỷ để nó bị phân rã, và trở thành vô hại một lần nữa.

Phần còn lại của thời gian hoang phí - đống xà bần từ các cuộc họp ngán ngẩm vô bổ, các cuộc hẹn bỏ lỡ, các chuyến xe buýt chậm trễ và những buổi tối tệ hại tại rạp hát, được làm sạch và đưa lên tàu trở lại, chở đến Quảng Châu khu gia công xuất khẩu sản phẩm kỹ nghệ. Ở đây nó được nén - lưu, chờ phân phối lại. Khoảng độ hai mươi phần trăm đưa trực tiếp đến các nhà máy của các khu chế xuất có mức hiệu năng cao nhất thế giới. Một phần tư được chính phủ Trung Quốc mua bằng đồng đô la cứng. Mười phần trăm của đống xà bần thời gian cô đặc nhất được bán cho một phòng thí nghiệm chuyên nghiên cứu về sự đông lạnh ở California. Hai mươi (hoặc hơn kém) phần trăm khác được bán lén lút cho các đại gia, chủ yếu là những lão già giàu có kết hôn với kiều nữ.

Tuy nhiên, người quét thời gian không làm vì lợi nhuận. Tiền từ các thỏa thuận đó trả cho các hoạt động của họ, bao gồm dụng cụ lau quét, đồ chứa, quần áo bảo hộ và cước phí vận chuyển. Phần còn lại được phân phối cho một mục đích chính đáng. Không ai nhận thời gian phụ thêm mà phải điền vào bất kỳ mẫu đơn, phiếu xác nhận hoặc khế ước nào. Họ hoàn toàn không biết gì khi nhận được sự giúp đỡ. Một trong số những người hưởng lợi là một nhà khoa học tiều tụy và quá mệt mỏi trong một phòng thí nghiệm công tồi tàn bên ngoài Novosibirsk, người sẽ tìm ra vaccine chủng ngừa bệnh sốt rét. Còn người nữa hành nghề mại dâm trong căn nhà ổ chuột ở Nairobi, người đã nhận chăm sóc và nuôi dưỡng mười bảy đứa trẻ, người mà suốt hai mươi năm bán thân chưa hề ngã bệnh. Thứ ba là một tài xế taxi người Ấn Độ, sống trong một căn hộ chật hẹp ở Toronto và phải gửi tiền về nhà lo cho người vợ bị bệnh và các con, đang viết một tác phẩm mà sau này sẽ được công nhận là cuốn tiểu thuyết vĩ đại nhất của thế kỷ.

Không phải tất cả đối tượng được thụ hưởng phước phần từ sự hào phóng của người quét thời gian đều là con người đâu. Khoảng bốn mươi dặm bên ngoài Timbuktu, một nhà thờ Hồi giáo thời Trung cổ, đã bị chôn vùi trong cát cũng nhận được sự hỗ trợ cứ mỗi một thập kỷ. Đâu đó dưới đáy biển Aegean, một con thuyền galê của thành Troa được bảo quản, kỳ diệu thay, hầu như vẫn còn nguyên như lúc ban đầu. Cũng như thế, người quét thời gian biếu thời gian phụ thêm cho một ngôi đền ở Mexico, và bảo tồn một mẻ châu báu thời kỳ đầu của Trung cổ trong một đầm lầy ở Galway.

Một lượng thời gian từ thiện được giữ lại cho các tình huống khẩn cấp - cả ít và nhiều. Nó được thả xuống đúng lúc ngay những nơi đang bị khủng hoảng, và đã tạo điều kiện thuận lợi cho các cuộc thương lượng hiệp ước hòa bình, làm thay đổi cuộc chiến, và cho phép nhiều ông bố có thời gian đến phòng sanh đúng lúc.

Người quét thời gian, về bản chất, là loại người sạch sẽ ngăn nắp có kỷ luật. Họ ước nhân loại sẽ suy nghĩ nhiều hơn về việc vứt bỏ thứ quý giá này, nhưng không mong chờ điều đó sẽ thành hiện thực ngay.

Truyện ngắn này không nhằm đánh giá phẩm hạnh cũng chẳng để dạy đời, chỉ đơn giản là nếu bạn đang trù tính việc hoài phí thời gian của mình thì xin hãy nhớ rằng một người nào đó phải quét nhặt lại thôi.

Nguyễn Trung dịch
Nguồn: eastoftheweb.com  
(SH286/12-12)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Điều gì đã khiến cho vở kịch có sức sống trường tồn như vậy?

  • Isaac Bashevis Singer (14/7/1904 - 24/7/1991) nhà văn Mỹ gốc Do Thái Ba Lan đoạt giải Nobel Văn học năm 1978. Những sáng tác của ông chủ yếu viết bằng tiếng Yiddish (tiếng Đức cổ của người Do Thái).

  • Tổng thống thứ 44 của Mỹ có phong cách lãnh đạo đặc trưng, thu hút được hàng triệu người ủng hộ và khiến cả những đối thủ của ông cũng phải thán phục.

  • NGUYỄN QUỐC THẮNG 

    “Tất cả những gì tôi đã làm được đều là kết quả của sự cô đơn”1
                       (Kafka)
    “Hệ thống ám dụ của Kafka thực hiện chức năng của nó như những ký hiệu vô hạn chất vấn những ký hiệu khác”2
                       (Roland Barthes)

  • Paul Doumer là một chính khách người Pháp, sinh năm 1857. Ông làm Toàn quyền Đông Dương từ 1897-1902. Sau ông làm Tổng thống Pháp từ 1931-1932. Ông bị một phần tử quá khích người Nga ám sát năm 1932. Cuốn hồi ký Xứ Đông Dương là cuốn sách viết riêng về giai đoạn ông ở Đông Dương.

  • A. GELMAN(*)

    Chúng ta là những người chứng kiến tình trạng lo ngại đang tăng lên của xã hội về khía cạnh đạo đức trong sinh hoạt của đảng ta.

  • LGT: Tiểu luận “Làm sao văn học khả hữu?” dưới đây là văn bản phê bình văn học đầu tiên của Maurice Blanchot được ra mắt vào năm 1941 trên Nhật báo tranh luận (Journal des débats).

  • Kể đến Noel năm nay, thế là tôi đã qua trọn 50 mùa Noel ở nước Đức, đất nước có truyền thống Noel lâu đời, nơi thành phố Munich, vốn có tên từ những nhà tu đạo Thiên Chúa “Mönche”, nơi có chợ Giáng sinh gọi là “Christkindelmarkt” truyền thống xa xưa (khoảng 400 năm trước), và cũng từ vùng này, bài thánh ca bất tuyệt “Stille Nacht” cất lên, vang vọng khắp trên địa cầu đã tròn 200 năm.

  • LÊ VIỄN PHƯƠNG

    (Đọc Cuộc đời yêu dấu của Alice Munro, Nguyễn Đức Tùng chuyển ngữ, NXB Trẻ, 2015).

  • TRẦN HUYỀN SÂM

    Vì sao phương Đông đã trở thành chủ đề trung tâm trong tiểu thuyết Pháp đương đại? Đó là nội dung bàn luận trong mùa trao giải văn học năm nay ở Paris.

  • L.T.S: "Cuộc đời của André Colin" là thể loại sân khấu "lưu động" một sự kết hợp của đối thoại, âm nhạc, đồ họa, trên sân khấu diễn ra đồng thời hình vẽ, tranh liên hoàn, tranh đèn chiếu và phim ảnh 16mm. Từ khi biên soạn (1987) kịch bản đã được diễn một trăm lần ở Paris và các tỉnh khác. Tác giả Anne Quesemand, thạc sĩ văn học cổ điển, là người biên kịch đồng thời là diễn viên cùng với Laurent Berman. Bà còn là tác giả của nhiều phim ngắn.

  • Châu Âu hẳn nhiên sẽ trở nên dễ bị tổn thương hơn trước các đe dọa và đòn tấn công của bọn khủng bố. Một số chính sách về nhập cư có thể sẽ thay đổi để thích nghi với tình hình mới.

  • VIỄN PHƯƠNG

    Lúc 13 giờ Thụy Điển (tức 18 giờ Việt Nam), ngày 8/10 tại Viện Hàn lâm Khoa học Thụy Điển, tên của nhà văn Svetlana Alexievich đã được xướng lên dành cho giải Nobel văn chương.

  • Antoine Leiris đã mất đi người vợ Helene dấu yêu của mình trong vụ xả súng ở nhà hát Bataclan, Paris ngày 13/11. Con trai của họ, bé Melvil 17 tháng tuổi giờ đây đã mất đi người mẹ của mình.

  • MAURICE BLANCHOT

    Cuốn sách mà Jean Paulhan vừa dành cho văn chương và ngôn ngữ được đọc với một tâm thế khác thường.

  • Ngày 1-11-1988, họa sĩ Bửu Chỉ đến Paris. Ngày 30-4-1989, họa sĩ trở về nước. Trong thời gian ở Paris, Bửu Chỉ đã sáng tác nhiều tác phẩm mới và đã có hai cuộc triển lãm tranh thành công tốt đẹp: tại Nhà Việt Nam từ 1-2 đến 5-3-1989 với 21 bức tranh và tại UNESCO với 40 bức từ 3-4 đến 14-4-1989.

  • QUẾ HƯƠNG

    Tôi đến Mỹ 4 tháng, thăm con trai từng là nha sĩ, qua học lại, 41 tuổi mới chính thức vào trường đại học Mỹ, sống lần nửa đời sinh viên ở một đất nước có nền giáo dục hàng đầu thế giới.

  • NGUYỄN KHOA QUẢ

    Đất nước thống nhất, hòa bình lập lại từ năm 1975 đến năm 1979, chưa đầy 4 năm, phía bắc Đặng Tiểu Bình - Trung Quốc đem quân đánh phá. Phía nam Khơ me đỏ Campuchia, bọn Pôn Pốt sang đánh phá các tỉnh Kiên Giang và Tây Ninh... Quân tình nguyện Việt Nam kết hợp với Mặt trận đoàn kết dân tộc Campuchia lật đổ chế độ Pôn Pốt năm 1979, giải phóng nhân dân thoát khỏi chế độ bạo tàn diệt chủng.

  • LTS: Cách đây chưa lâu, báo Bulledingue (BD) của phong trào sinh viên trong tổ chức Hội Người Việt Nam tại Pháp, có tổ chức phỏng vấn giáo sư Hoàng Xuân Hãn trên hàng loạt vấn đề thuộc lĩnh vực văn hóa, xã hội. Nội dung trả lời của giáo sư có thể giúp độc giả Sông Hương một số dẫn liệu mới hoặc gợi mở những cuộc trao đổi tranh luận bổ ích. Vì vậy, với sự đồng ý của giáo sư Hoàng Xuân Hãn, Sông Hương xin trích giới thiệu nội dung cuộc phỏng vấn này với độc giả.