Người quét thời gian

11:14 28/12/2012

LGT: Ursula Wills-Jones lớn lên ở Gloucestershire và sống ở Bristol. Người dân và các địa danh ở vùng Tây - Nam nước Anh là nguồn cảm hứng trong các sáng tác của bà. Bà viết truyện ngắn, kịch và tiểu thuyết. Các tác phẩm của bà được phát trên Radio 4 của BBC và diễn ở Bristol Old Vic. Bà cũng là cộng tác viên của chuyên mục Comment is Free của tờ báo Guardian.

Nhà văn Ursula Wills-Jones - Ảnh: internet

URSULA WILLS-JONES (Anh)  


Người quét thời gian


Bạn có thể không biết rõ về người quét thời gian. Người quét thời gian là người quét lại thành đống tất cả thời gian đã mất đi và lãng phí. Bạn không thể nhìn thấy họ, ngay cả khi bạn đang ở trong ga xe lửa và nghĩ trong khóe mắt mình có một cái gì đó, thì có lẽ là một người quét thời gian, đang dọn dẹp quanh băng ghế bạn đang ngồi. Nếu bạn đã nhìn thấy họ, hẳn bạn sẽ thấy một người hơi xanh xao, nhỏ con với dáng vẻ miệt mài, đang nắm cầm chổi và giẻ lau. Đàn ông mặc đồ bảo hộ lao động, phụ nữ thì với váy len thô lỗi thời cùng khăn quấn trên đầu.

Người quét thời gian hiện hữu ở bất cứ nơi nào có thời gian đã mất hoặc lãng phí. Luôn luôn có vài người ở ga xe lửa, và ít nhất là một người trong mỗi phòng khám của bác sĩ. Người đàn ông đã chờ đợi quá lâu để cầu hôn người bạn gái của mình khi tóc cô đã bạc, có thể có người quét thời gian riêng theo quanh ông. Người phụ nữ đã trải qua suốt 35 năm gò bó trong một đại lý bất động sản, mơ ước mở một cửa hàng hoa tươi, khiến cho người quét thời gian của khu phố phải thở dài, và lo kiếm dụng cụ hốt rác lớn hơn.

Bạn không nên có cảm giác thương hại với những người quét thời gian, dù công việc của họ tầm thường, công việc của những người hầu, làm mướn: họ không bao giờ bệnh, cũng đừng lo lắng rằng họ đã sai lầm trong việc chọn nghề, và có được điều kiện làm việc tuyệt hảo, dù những gì họ làm là âm thầm lặng lẽ. Họ thích thú những kỳ nghỉ, đó là lý do, vào những ngày này dường như có nhiều thời gian hơn bình thường. Vào dịp Giáng sinh và năm mới, người quét thời gian được nghỉ một tuần. Khi họ trở lại làm việc vào tháng Giêng, họ phải đương đầu với một đống thời gian chất cao như núi - thời gian mất mát, lãng phí và quăng lung tung suốt những kỳ nghỉ. Họ phải mất khoảng ba tuần mới khiến công việc bình thường trở lại, đó là lý do tại sao tháng Giêng luôn có vẻ dài hơn so với các tháng khác.

Người quét thời gian đã, đang và mãi mãi đâu đó quanh đây dẫu cuộc sống hiện đại gây ra quá nhiều thời gian hoang phí đến nỗi ở một số nơi người quét thời gian buộc phải công nghiệp hóa hoạt động của mình, mua một số xe tải nén chuyên dụng tương tự như xe hốt rác thường thấy. Họ sử dụng loại xe đó cho những lần gom - quét lớn nhất, tại các nhà tù và các khu thương mại lớn, hai chỗ tập trung, nơi mà lưu lượng dòng thời gian hoang phí đe dọa nhấn chìm ngay cả đội ngũ chuyên viên quét thời gian.

Bạn định yêu cầu một một người quét thời gian chứ gì, họ sẽ nói cho bạn biết một điều đáng ngạc nhiên: thời gian thụ hưởng hạnh phúc không bao giờ là thời gian hoang phí đã mất. Lau dọn trong một văn phòng lớn choáng ngợp sự buồn tẻ, người quét thời gian sẽ tiến thẳng qua bàn làm việc của người phụ nữ đang đọc một tập sách quảng cáo liệt kê những điểm đến lý thú cho kì nghỉ dưới bàn làm việc, nhìn đăm đăm vào những bức ảnh chụp bãi biển nhiệt đới. Họ sẽ ngang qua bàn kế tiếp nơi một người đàn ông đang khoái chí ngẫm ngợi hình dong của mẹ vợ, và dừng lại bàn làm việc của chàng trai trẻ đang đếm từng phút, và căm ghét giờ giấc.

Có lẽ bạn thắc mắc điều gì xảy đến cho những khoảng thời gian hoang phí sau khi tất cả đã được dọn sạch. Đừng sợ, người quét thời gian là người phục chế nhiệt thành. Thời gian hoang phí được thu gom, đóng kiện, xếp vào những container lớn, chuyển đến bến cảng Liverpool, chất lên tàu, rồi được đưa tới Ấn Độ. Ở nơi ấy, trong một khu công nghiệp bụi bặm nào đó gần Bombay, nó được làm sạch, phân loại, và xếp hạng. Thời gian băng hoại và độc hại nhất - những cặn bã tồn đọng của các cuộc đàm phán hòa bình thất bại, của việc bỏ tù phi pháp và của những cuộc hôn nhân thực sự sai lầm gây đau khổ, được hớt sạch ngay và chôn vùi vĩnh viễn trong một chiếc bồn đặt sâu dưới lòng đất tại một căn cứ quân sự bỏ hoang. Ở đó, sẽ mất hai hoặc ba thế kỷ để nó bị phân rã, và trở thành vô hại một lần nữa.

Phần còn lại của thời gian hoang phí - đống xà bần từ các cuộc họp ngán ngẩm vô bổ, các cuộc hẹn bỏ lỡ, các chuyến xe buýt chậm trễ và những buổi tối tệ hại tại rạp hát, được làm sạch và đưa lên tàu trở lại, chở đến Quảng Châu khu gia công xuất khẩu sản phẩm kỹ nghệ. Ở đây nó được nén - lưu, chờ phân phối lại. Khoảng độ hai mươi phần trăm đưa trực tiếp đến các nhà máy của các khu chế xuất có mức hiệu năng cao nhất thế giới. Một phần tư được chính phủ Trung Quốc mua bằng đồng đô la cứng. Mười phần trăm của đống xà bần thời gian cô đặc nhất được bán cho một phòng thí nghiệm chuyên nghiên cứu về sự đông lạnh ở California. Hai mươi (hoặc hơn kém) phần trăm khác được bán lén lút cho các đại gia, chủ yếu là những lão già giàu có kết hôn với kiều nữ.

Tuy nhiên, người quét thời gian không làm vì lợi nhuận. Tiền từ các thỏa thuận đó trả cho các hoạt động của họ, bao gồm dụng cụ lau quét, đồ chứa, quần áo bảo hộ và cước phí vận chuyển. Phần còn lại được phân phối cho một mục đích chính đáng. Không ai nhận thời gian phụ thêm mà phải điền vào bất kỳ mẫu đơn, phiếu xác nhận hoặc khế ước nào. Họ hoàn toàn không biết gì khi nhận được sự giúp đỡ. Một trong số những người hưởng lợi là một nhà khoa học tiều tụy và quá mệt mỏi trong một phòng thí nghiệm công tồi tàn bên ngoài Novosibirsk, người sẽ tìm ra vaccine chủng ngừa bệnh sốt rét. Còn người nữa hành nghề mại dâm trong căn nhà ổ chuột ở Nairobi, người đã nhận chăm sóc và nuôi dưỡng mười bảy đứa trẻ, người mà suốt hai mươi năm bán thân chưa hề ngã bệnh. Thứ ba là một tài xế taxi người Ấn Độ, sống trong một căn hộ chật hẹp ở Toronto và phải gửi tiền về nhà lo cho người vợ bị bệnh và các con, đang viết một tác phẩm mà sau này sẽ được công nhận là cuốn tiểu thuyết vĩ đại nhất của thế kỷ.

Không phải tất cả đối tượng được thụ hưởng phước phần từ sự hào phóng của người quét thời gian đều là con người đâu. Khoảng bốn mươi dặm bên ngoài Timbuktu, một nhà thờ Hồi giáo thời Trung cổ, đã bị chôn vùi trong cát cũng nhận được sự hỗ trợ cứ mỗi một thập kỷ. Đâu đó dưới đáy biển Aegean, một con thuyền galê của thành Troa được bảo quản, kỳ diệu thay, hầu như vẫn còn nguyên như lúc ban đầu. Cũng như thế, người quét thời gian biếu thời gian phụ thêm cho một ngôi đền ở Mexico, và bảo tồn một mẻ châu báu thời kỳ đầu của Trung cổ trong một đầm lầy ở Galway.

Một lượng thời gian từ thiện được giữ lại cho các tình huống khẩn cấp - cả ít và nhiều. Nó được thả xuống đúng lúc ngay những nơi đang bị khủng hoảng, và đã tạo điều kiện thuận lợi cho các cuộc thương lượng hiệp ước hòa bình, làm thay đổi cuộc chiến, và cho phép nhiều ông bố có thời gian đến phòng sanh đúng lúc.

Người quét thời gian, về bản chất, là loại người sạch sẽ ngăn nắp có kỷ luật. Họ ước nhân loại sẽ suy nghĩ nhiều hơn về việc vứt bỏ thứ quý giá này, nhưng không mong chờ điều đó sẽ thành hiện thực ngay.

Truyện ngắn này không nhằm đánh giá phẩm hạnh cũng chẳng để dạy đời, chỉ đơn giản là nếu bạn đang trù tính việc hoài phí thời gian của mình thì xin hãy nhớ rằng một người nào đó phải quét nhặt lại thôi.

Nguyễn Trung dịch
Nguồn: eastoftheweb.com  
(SH286/12-12)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Triết học đôi khi được hiểu như là “nghệ thuật sống” và quả thật, điều này đúng. Nhưng cũng có những lý do để tin rằng triết học có thể còn là “nghệ thuật chết”.

  • BORIS CHEKHONIN

    Địa điểm là ở khu Tam giác Vàng, những câu chuyện không phải là nói về CIA, những tên gián điệp, những viên chức chính quyền địa phương thối nát hoặc những nhân vật quen thuộc khác. Thời thế đã thay đổi. Băng-cốc đang phát động cuộc chiến chống lại chất na-cô-tic.

  • L.T.S: Năm 1985 lần đầu tiên ở Pháp độc giả mới biết có một kịch bản văn học của Jean Paul Sartre viết từ 1959 mang tựa đề "Sigmund Freud hay là Bản giao kèo với quỷ sứ". Gần đây báo Văn học Xô viết số 22 tháng 6-1988 đã đăng kịch bản văn học đó kèm với bài viết của giáo sư A.Belkin - tiến sĩ y học, Giám đốc Trung tâm nghiên cứu tâm lý - nội tiết - thuộc Viện tâm thần học MOCKBA. Sau đây Sông Hương xin giới thiệu với độc giả kịch bản J.P.Sartre và bài viết nói trên của giáo sư tiến sĩ A.Belkin.

  • PANKAJ MISHRA - BENJAMIN MOSER

    Ở chuyên mục Bookends hằng tuần, sẽ có hai nhà văn đứng ra giải đáp các vấn đề đặt ra với thế giới sách. Xưa, Ezra Pound từng khích lệ đồng nghiệp: “hãy làm mới”. Tuần này, Pankaj Mishra và Benjamin Moser tranh luận xem ngày nay liệu có bất kỳ sự mới lạ thật sự nào còn lại cho các nhà văn khám phá.

  • Hơn 50 năm vừa viết văn vừa làm báo đã làm cho nhà văn Graham Greene trở thành một người nói tiếng nói của quần chúng trên thế giới.

  • LISANDRO OTERO

    Cách đây mấy tháng ở Thủ đô Buenos Aires (Argentina) một hội nghị các nhà văn quốc tế đã được tổ chức, để thảo luận về đề tài tiểu thuyết sẽ ra sao vào thế kỷ hai mươi mốt sắp sửa đến.

  • Sakharov sống trong một tòa nhà đồ sộ và không mấy vui vẻ ở Matxcơva. Tòa nhà do những tù nhân chiến tranh Đức thiết kế và xây dựng trên những công trường đã bị ném bom suốt thời chiến tranh.

  • PATRICK MODIANO

    (Phát biểu ngày 7/12/2014 tại Hàn lâm viện Thuỵ Điển ở Stockholm của Patrick Modiano, Giải Nobel Văn học 2014)

  • Mọi thông tin liên quan tới người được nhận giải Nobel sẽ chỉ được Viện hàn lâm Thụy Điển tiết lộ sau 50 năm. Giờ đây, sự thật về nhà văn duy nhất từng từ chối giải thưởng văn học danh giá nhất hành tinh đã được công bố.

  • Nhà văn người Mỹ F. Scott Fitzgerald - tác giả của cuốn tiểu thuyết kinh điển “Gatsby vĩ đại” - đã viết thư tay cho con gái trong ngày đầu năm. Lá thư dành cho một cô bé, nhưng khiến người lớn cũng phải suy nghĩ.

  • Trong năm nay, một nhà văn vĩ đại của Mỹ Latinh - Gabriel Garcia Marquez - đã qua đời. Ở đất nước Colombia quê hương ông, người ta đang chuẩn bị cho ra mắt hàng loạt tờ tiền có in hình chân dung nhà văn để mọi thế hệ người Colombia đều sẽ biết và nhớ về ông.

  • NGUYỄN VĂN DŨNG

    Thời trai trẻ tôi yêu nước Nga qua tác phẩm Chiến tranh và hòa bình của Lev Tolstoi. Lớn lên tôi càng yêu nước Nga hơn bởi lịch sử hào hùng và nền văn hóa phong phú với những con người Nga nhân hậu, dễ thương. Nay về già, tôi quyết tâm đi thăm nước Nga cho bằng được. Tất nhiên Moskva là chọn lựa đầu tiên.

  • TRẦN HUYỀN SÂM

    LGT: Giải Goncourt ở Pháp 5/11 vừa qua, đã vinh danh cho bác sĩ, nữ văn sĩ Lydie Salvayre, với tác phẩm Pas Pleurer/ Đừng khóc.

  • VĨNH THƯ

    Trích ý kiến trao đổi về tình hình đổi mới công tác văn học nghệ thuật giữa đoàn cán bộ lãnh đạo văn hóa văn nghệ Việt Nam nghiên cứu học tập tại AOH (Viện hàn lâm khoa học xã hội trực thuộc TW Đảng cộng sản Liên Xô) với Ban thư ký và một số nhà văn Liên Xô.

  • Interstellar, bộ phim khoa học giả tưởng vừa ra mắt tháng 11 vừa qua của đạo diễn Christopher Nolan về hành trình tìm kiếm một trái đất khác - một ngôi nhà mới cho loài người, đã khiến khán giả trầm trồ, kinh ngạc và cảm động bởi nhiều yếu tố khác nhau: kỹ xảo điện ảnh đỉnh cao, cốt truyện đầy tính khoa học hấp dẫn, thông điệp đáng suy ngẫm về tình yêu và mối quan hệ của con người với Trái đất. Nhưng có lẽ ấn tượng mê hoặc nhất về bộ phim là hình ảnh hố đen (black-hole) và lỗ sâu (worm-hole) giữa vũ trụ mà đoàn làm phim đã mô phỏng - một kết quả tuyệt vời của sự cộng tác giữa khoa học và nghệ thuật.

  • Khác với mọi lần, năm nay, tin nhà văn Pháp Patrick Modiano được Viện Hàn lâm Thụy Điển chọn trao giải thưởng Nobel Văn học có phần làm cho báo chí, truyền thông ngoài nước Pháp ngỡ ngàng.

  • Tiến sĩ tâm thần học Brian L. Weiss kể về quá trình điều trị cho một bệnh nhân nhớ được tiền kiếp.

  • Sử gia kiêm nhà văn Italy Angelo Paratico vừa công bố một nghiên cứu mới gây sửng sốt, cho rằng mẹ danh họa Phục hưng Lenardo da Vinci (1452-1519) có thể là một nô lệ người Trung Quốc.

  • Theo nghiên cứu mới đây của nhà sử học, tiểu thuyết gia người Italy Angelo Paratico, mẹ của Leonardo da Vinci có thể là một nô lệ người Trung Quốc.