Xưa nay hiếm có những người trong làng văn mà giỏi võ, trong làng võ lại viết văn hay. Chính vì thế, khi nhà văn múa võ và võ sư viết sách thường gây nên những “cơn sốt” thu hút sự chú ý của nhiều người.
Nhà văn Nguyễn Thị Bích Yến
Nhà văn múa võ giải vây cho mình
Nhà văn Nguyễn Thị Bích Yến (tác giả tập truyện ngắn “Một nửa là người”) luôn được mọi người ngưỡng mộ với biệt danh “người giỏi võ nhất Hội Nhà văn”. 9 tuổi chị đã tập võ cổ truyền, 10 tuổi chuyển sang tập Taekwondo và say mê theo đuổi từ đó. Sau khi giành nhiều huy chương trong màu áo đội tuyển CLB Quân đội, chị được các thầy động viên học và thi lên làm huấn luyện viên rồi trọng tài.
Chị từng điều khiển những trận thi đấu võ thuật khá gay cấn, những quyết định của trọng tài Bích Yến luôn được các vận động viên và khán giả “tâm phục khẩu phục”. Có nhà báo thể thao đã thốt lên: “Bao nhiêu năm theo dõi, tôi ít thấy trọng tài nào có phong cách điều khiển trận đấu tốt như cô”.
Song song với nghiệp võ, Nguyễn Thị Bích Yến cũng rất đam mê văn chương. Ngay từ khi còn nhỏ, mỗi khi có nỗi niềm ấm ức không thể chia sẻ với ai, chị lại ngồi viết nhật ký, sau này viết thành những truyện ngắn mang nhiều tâm sự. Nhiều người đọc truyện của chị hay đùa Bích Yến là cô bé “văn võ song toàn” nhưng các nhà văn thì chưa tin lắm vào khả năng võ thuật của chị. Chỉ đến khi chứng kiến chị dùng tay chặt cả một chồng ngói cao, nhà văn Đào Quang Thép và nhà văn Hà Phạm Phú lắc đầu: “Ối giời, chú tưởng cháu chỉ biết “múa văn” thôi chứ”.
Không biết từ “duyên kỳ ngộ” nào đó mà các nhà văn - võ sư đều khẳng định một điều: tận cùng của võ là văn, tận cùng của văn là võ. Tập võ và cầm bút không phải là hai việc đối lập mà trái lại còn bổ trợ cho nhau để giúp nhà văn mạnh mẽ hơn |
Yêu văn chương đến độ sẵn sàng bước từ làng võ về đầu quân tại báo Văn nghệ, để kỷ niệm một thời gắn bó với võ thuật, chị chọn bút danh “Thần Phong” (cũng chính là tên của câu lạc bộ mà chị sinh hoạt). Đi tác nghiệp, nhà văn Bích Yến nhiều lần đương đầu với những chuyện bất công, chị lại nổi máu võ sĩ “giữa đường thấy chuyện bất bằng chẳng tha”.
Một lần đang đi công tác ở miền Trung, được dân làng kể chuyện gạo cứu trợ không đến đúng tay người nghèo, Bích Yến thấy rất “nóng mặt”. Mặc dù lúc đó đã 11h đêm nhưng chị vẫn mò đi khắp làng để phỏng vấn và điều tra. Một nhóm người trong đám làm nhiệm vụ cấp phát gạo biết tin đã bí mật chặn đường và bắt chị đưa ra cánh đồng định “tra tấn”, võ sư Bích Yến đã hạ gục các đối thủ và tự thoát thân nhanh chóng.
Nhà văn Bích Yến tâm sự: “Võ thuật cho tôi sức sống vì ngày bé tôi rất ốm yếu - tập võ để nâng cao sức khỏe, còn khi viết văn tôi thấy được là chính mình. Võ thuật đã rèn luyện bản lĩnh và nhân cách của tôi, hơn nữa, tận cùng của võ chính là văn. Vì thế, tập võ và cầm bút không phải là hai việc đối lập mà trái lại còn bổ trợ cho nhau để giúp mình mạnh mẽ hơn”.
Võ sư Trần Việt Trung và tác phẩm viết về những bậc thầy dạy võ
Võ sư viết tiểu thuyết
Võ sư Trần Việt Trung là con út của tướng Trần Tử Bình, một trong những vị tướng đầu tiên của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Cha mất sớm, mẹ đau ốm liên miên, ngày còn nhỏ, Trần Việt Trung chỉ là cậu nhóc gầy gò, yếu đuối và sợ bị bắt nạt. Thế rồi ông tìm đến võ để học cách bảo vệ bản thân và đánh bại những kẻ cậy thế mạnh hà hiếp người yếu đuối. Nhưng từ những bài học nhập môn, lời gan ruột của những người thầy đã dạy ông biết trọng nghĩa khí và hiểu ra một chân lý: học võ không phải để bắt nạt người khác, võ học mang đến cho người ta một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Giỏi võ và giỏi nghề đông y, nhưng Trần Việt Trung sống kiệm lời, hầu như không lập ngôn ở diễn đàn nào. Từ nhiều năm trước, ông đã chọn một khuôn viên rộng ở làng Yên Sở Thượng làm nơi ở và lập võ đường, bốc thuốc chữa bệnh làm phúc, luyện võ, đàm đạo võ thuật và truyền dạy cho học trò. Chỉ những học trò hoặc người thân, bạn bè mới biết Trần Việt Trung không sống bằng võ và bốc thuốc, ông hiện đang điều hành tới hai công ty tư nhân liên doanh với nước ngoài chuyên sản xuất vật liệu ngành sơn.
Ngoài thời gian làm việc tại công ty và dạy võ, ông rất chuyên chú vào việc viết sách. Tính đến nay, võ sư Trần Việt Trung đã in ba cuốn sách: “Quyền sư” (viết về những bậc thầy dạy võ), “Thầy Thiên Đức” (viết về danh y Thiên Đức, một bậc “đại sư” dạy y thuật cho ông) và “Sư đệ Học phái Dưỡng sinh Nhu quyền” (viết về những người bạn cùng học võ với ông từ thuở ấu thơ).
Đặc biệt cuốn thứ tư sắp xuất bản, ông viết về người cha thân yêu của mình - Thiếu tướng Trần Tử Bình và thế hệ những người cộng sản, họ đã có một cuộc đời rất bình dị nhưng vô cùng vĩ đại. Dự định cuốn sách sẽ được xuất bản vào dịp kỷ niệm Cách mạng tháng Tám hay ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam.
Những trang viết của võ sư Trần Việt Trung không cầu kì, trau chuốt mà giữ nguyên nét thô mộc như được đúc rút từ cuộc đời chân thành và phức tạp này. Những thông điệp gửi gắm trong đó rất giản dị, gần gũi nên phải đọc chậm rãi, chiêm nghiệm mới có cơ duyên được thấy, được nhận. Bởi lẽ, người theo nghiệp võ hiểu tường tận một chân lý: tận cùng của võ chính là văn.
Theo Phong Lan - ANTĐ
Khi được hỏi lý do nào thôi thúc bà hoàn thành cuốn tiểu thuyết dã sử về Hồng Hà nữ sĩ Đoàn Thị Điểm, nhà văn Lê Phương Liên tâm sự rằng: “Tôi hăng hái ngồi bên bàn phím, viết đêm viết ngày như là nhập đồng, như là có một nguồn lực siêu nhiên nào thôi thúc”.
HỒ ANH THÁI
Tình yêu quê hương, tình yêu gia đình, những khám phá thú vị trong cuộc sống xa xứ là điểm chung trong hai tác phẩm “Bốn mùa hoang vu xứ kiwi” và “3,1kg hạnh phúc” của hai tác giả trẻ Trần Băng Khuê và Mai Thanh Nga cho bạn đọc thấy được phong vị của những vùng đất khác nhau cũng như cuộc sống của những người Việt trẻ xa xứ.
Sức viết của nhà thơ ngoài lục thập Đinh Ngọc Diệp (sinh năm 1956) có dấu hiệu mạnh lên khi trước thềm xuân mới, ông ra mắt tập “Hành trình 6” (NXB Hội Nhà văn).
Sau giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam, mới đây, đạo diễn Xuân Phượng tiếp tục nhận thêm giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn TPHCM cho hồi ký Gánh gánh… gồng gồng… (NXB Văn hóa - Văn nghệ). Tác phẩm đã phần nào khắc họa chân dung của tầng lớp trí thức Việt Nam trong 2 giai đoạn kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ.
“Duyên” - tôi biết đến tác giả Nguyên Phong từ cuốn sách Đường mây qua xứ tuyết . Tôi cũng đọc qua về tiểu sử, con đường sự nghiệp của ông. Thật đáng để ngưỡng mộ!
Nhà thơ, nhà báo Vương Tâm vừa ra mắt tuyển “Thơ chọn Vương Tâm” (NXB Hội Nhà văn), với 180 bài thơ và một số bức tranh minh họa của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều.
Nhắc tới nhà văn Nguyễn Văn Thọ, bạn văn thường nhớ tới tiểu thuyết “Quyên”; các tập truyện ngắn: “Gió lạnh”, “Vàng xưa”, “Hương mĩ nhân”, “Vườn mộng”; các tập bút ký và tản văn: “Đào ở xứ người”, “Đầu ngọn sóng”… Ông còn sáng tác thơ, vẽ và viết kịch bản phim… Nhớ về thời hoa niên nhiều ước vọng, ánh mắt ông lấp lánh niềm vui.
“Sống mãi trên quê hương anh hùng” (NXB Quân đội nhân dân, 2021) là cuốn sách được viết theo thể loại truyện ký, về cuộc đời của một người anh hùng đã cống hiến tuổi thanh xuân cho sự nghiệp giải phóng dân tộc. Đó là Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Nguyễn Kim Vang - hình ảnh đại diện cho một thế hệ thanh niên lớn lên trong hoàn cảnh đất nước có chiến tranh, sẵn sàng hy sinh không tiếc tuổi thanh xuân, xương máu của mình cho hòa bình, thống nhất của dân tộc...
Trong nền văn học Việt Nam hiện đại, tiểu thuyết Số đỏ của Vũ Trọng Phụng là tác phẩm quen thuộc với nhiều thế hệ bạn đọc. Đến nay, mặc dù đã được phổ biến rộng rãi, nhưng không phải mọi cắt nghĩa về nó đã thật thấu đáo, thuyết phục.
Nỗ lực không ngừng nghỉ của các nhà nghiên cứu lý luận văn học Việt Nam trong nhiều thập niên qua là giới thiệu, nghiên cứu, tổng thuật các hệ thống lý thuyết để vận dụng vào nghiên cứu thực tiễn văn học.
Với 17 truyện ngắn gọn gàng, tập truyện ngắn “Gió thổi trước hiên nhà” vừa được NXB Văn học ấn hành, mở ra một thế giới ngổn ngang, đa tạp của cuộc sống đời thường từ miền quê đến phố thị với đủ mọi cung bậc cảm xúc, những cảnh đời buồn vui, đặc biệt là những thân phận đàn bà nhọc nhằn, cay đắng.
Nhãn sách Văn sử tinh hoa thuộc Công ty TNHH Sách và Truyền thông Việt Nam (Tri Thức Trẻ Books) vừa phát hành cuốn "Phong vị xuân xưa - Ngày xuân xem sách biết việc cổ kim". Tác phẩm được sưu tầm, tuyển chọn từ nhiều cuốn sách, báo, tạp chí trong giai đoạn từ 1920 đến khoảng 1945.
Mấy năm gần đây, nhiều danh tác Việt đã được phát hành lại, mang đến cho độc giả hiện đại cơ hội tiếp cận dễ dàng hơn các ấn phẩm có tuổi đời trên dưới một thế kỷ. Không đơn thuần là “bình mới rượu cũ”, nỗ lực này còn mang tính gợi mở, góp phần định vị, thúc đẩy đa dạng chiều kích văn chương.
“Bốn nhà văn nhà số 4”, NXB Hội Nhà văn, của nhà phê bình Ngô Thảo dày dặn, chia làm bốn phần, tập hợp 35 bài viết của tác giả về bốn nhân vật văn chương nổi tiếng mà sự nghiệp gắn liền với ngôi nhà số 4 phố Lý Nam Đế - tạp chí Văn nghệ quân đội. Đó là Nguyễn Thi, Nguyễn Khải, Nguyễn Minh Châu và Thu Bồn.
Truyện ngắn đối với những tác giả trẻ, mới viết văn, nhiều người tự khám phá mình, bao giờ cũng qua một thử thách. Dương Hương - một tác giả trẻ vừa cho ra mắt tập truyện ngắn “Giá của đàn bà” với nhiều cảm xúc mới mẻ. Chúng tôi xin giới thiệu bài viết của nhà văn Trung Trung Đỉnh về tập truyện ngắn , của tác giả Dương Hương, do Liên Việt ấn hành.
Cầm trên tay cuốn “Thời xuân sắc” của nhà văn Huệ Ninh (NXB Thế giới, 2020) - hồi ký của một người phụ nữ bình thường, tôi thật sự xúc động và còn thấy tiếc, tự hỏi sao sách không dày hơn nữa.
“Nấp” trong nhà báo Trần Nhật Minh với vẻ ngoài “đồ sộ, quánh màu nước thời gian”, là trái tim thi sĩ nhiều rung động. Cho nên, có lẽ đã lần lữa mãi, thì cũng phải đến ngày tâm hồn chật căng, buộc phải tỏa lan hương chất mà tháng năm cuộc đời mình đã trầm tích.
“Hừng Đông” viết về “đêm trước” của cách mạng Việt Nam, giai đoạn trước khi thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam (1930) đến cuộc khởi nghĩa Nam Kỳ. Trong bối cảnh ấy, nhà văn không chạy theo sự kiện, biến cố, mà hướng tới con người cụ thể với tư cách một nhân vật văn học - chiến sĩ Cộng sản Phan Đăng Lưu.
“Lắng đọng và suy nghĩ” (NXB KH&KT, 2020) cái tên sách khiêm tốn của Tạ Quang Ngọc trở nên cuốn hút tôi. Và sự chắt lọc trí tuệ, cũng như chân thành cảm xúc, chân thành tự bạch trong cuốn sách này đã không chỉ khiến tôi cảm phục tác giả, mở mang tri thức, mà còn nâng thêm cho mình bản lĩnh, bồi đắp tình yêu con người, tình yêu đối với quê hương đất nước và sự nghiệp cách mạng.