Nhà thơ Văn Lợi - Hải Bằng ký họa
I Anh sinh ra nơi phố nhỏ khiêm nhường Bên chân sóng của sông liền với biển Anh hiểu rõ những cánh buồm thoáng hiện Thoáng mất đi trong bát ngát trùng khơi Năm tháng qua đi anh thêm hiểu cuộc đời Hiểu về em như hiểu về biển cả Nên có lúc biết mình say sóng lạ Anh tìm về với phố biển quê hương. II Có một thời của tuổi ấu thơ Anh từng say mê xây nhà bên biển Những tòa lâu đài nguy nga thoắt hiện Lại thoắt tan đi trong sóng xõa vô tình Anh lớn lên với bao nỗi thăng trầm Đã có thể bình tâm trước những gì chợt đến Và bỗng gặp em ngỡ như là gặp biển Ngỡ gặp lại mình của tuổi ấu thơ. III Ngày mai đây phố biển của anh Sẽ mọc lên với mười lần khác trước Sẽ có những công viên một thời anh mơ ước Vẫn nguyên vẹn trong anh một Đồng Hới thuở nào Một Đồng Hới của bọn trẻ chúng anh chơi trốn tìm nhau Mỗi góc phố, mỗi hẽm đường đã thấm vào máu thịt Một Đồng Hới của hoa hồng thanh khiết Như thanh khiết tình em thơm suốt cuộc đời anh. 6-1984 Ngọn lửa Anh không là ngọn lửa Phút chốc cháy bùng lên Em ơi ngọn lửa ấy Sẽ tắt vào lãng quên Anh chỉ là ngọn lửa Trong bếp nhà vậy thôi Giữa đời thường lặng lẽ Cháy hết mình không nguôi Như là niềm tin ấy Cháy sáng lên thay lời! 7-1984 Cầu cáp quê tôi Những sợi dây căng dọc lòng đường Soi mặt nước thành từng ô sống Những âm thanh, những âm thanh ùa lên sôi động Khi mặt đường như ngựa chiến vào đêm Đó là nơi chiếc cầu bom dội xuống triền miên Giữa hai mố cầu chỉ còn là khoảng nước Cầu dựng mấy lần, mấy lần bom bật ngược Mảnh gỗ, mảnh gang găm nát đôi bờ Đường nhói đau mỗi bước xa chờ Những sợi dây nối qua khoảng cách Một chiếc cầu chưa từng có trong sử sách Hiện lên như một cung đàn Những âm thanh rạo rực không gian Những đoàn xe lao về phía trước Điều kỳ diệu giặc Mỹ đâu hiểu được Đêm đêm khoảng trống ấy không còn Đêm đêm vang vọng tiếng rì rầm Nơi ban ngày trơ vơ khoảng trống Nơi ban ngày nước chia thành ô sóng Và hai mố cầu chỉ hằn những tao dây Đó là chiếc cầu đã mọc ở nơi đây Cầu lát ván trên hàng hàng dây cáp Cầu đánh Mỹ sớm chiều tháo ráp Những cô gái bám đường thoăn thoắt bàn tay Tôi bồi hồi đứng ở nơi đây Nghe Đồng Hới vào mùa xây dựng Một chiếc cầu sẽ mọc lên sừng sững Một chiếc cầu như chính quê ta Đã đứng lên trên đổ nát đi xa… Cầu Bốn, tháng 11-1973 (10/12-84) |
...Sáng trên ngôi báu, vương quyền ngự.Chiều gã ăn mày túi rỗng không...
PHẠM VÂN ANH Sinh năm: 1980Tại: Hải PhòngCử nhân ngoại ngữHội viên Hội nhà văn Hải Phòng
Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Nguyễn Thị Anh Đào - Bùi Đức Vinh - Lam Kiều - Tú Tâm - Thanh Tú - Vạn Lộc
NGUYỄN THỊ TUYẾT NHUNGBút danh: Hàn HuyênNgày sinh: 02-07-1983Quê quán: Hội An- Quảng Nam
...tôi gặp chút tôitrong tháng ngày đã chếtvà em hối hả tìmở phía hư vô...
Thu Nguyệt - Trần Lan Vinh - Phạm Thị Anh Nga - Phạm Tấn Hầu - Tô Ngọc Thạch - Ngô Thái Dương - Nguyễn Văn Soạn
Hồ Tiểu Ngọc - Phạm Minh Giang - Nhật Quang - Mai Văn Hoan
Lâm Thị Mỹ Dạ - Vi Thuỳ Linh - Nguyễn Trọng Tạo - Hà Minh Đức - Vĩnh Nguyên - Văn Cầm Hải - Phạm Đức - Văn Công Hùng - Ngô Hà Phương - Nguyễn Thúy Quỳnh - Công Nam - Phạm Nguyên Tường - Trần Hạ Tháp - Đỗ Văn Khoái - Lê Viết Xuân - Thúy Nga - Nguyễn Thị Tuyết Nhung - Trần Hữu Lục - Đào Duy Anh - Nhụy Nguyên - Phan Văn Chương - Quốc Thành - Đinh Hạ - Châu Thu Hà - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Nguyễn Loan - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Nguyễn Quân - Phạm Vân Hiền - Nguyễn Thị Anh Đào - Nhất Lâm - Phụng Lam
Lê Anh Dũng - Lê Mai - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Ngọc Phú - Phan Trung Thành - Nguyễn Thiền Nghi - Ngô Thái Dương - Văn Lợi - Hải Kỳ - Ngàn Thương - Nguyễn Văn Quang - Nguyễn Sông Bồ - Hồ Tịnh Khuê - Vĩnh Phúc - Bùi Tuyết Nhung - Hồ Thế Phất - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Đỗ Liêm - Ngô Xuân Hội - Lê Linh Trung - Đức Sơn - Hồng Thị Vinh - Kiều Trung Phương - Nguyễn Đông Nhật - Trần Hoàng Phố - Phạm Trường Thi - Lưu Ly - Trương Đình Minh
PHẠM ĐỨC MẠNH Sinh năm 1956, Xuân Trường, Định.Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.Hiện đang là phóng viên Báo Pháp Luật Việt - cơ quan đại diện phía , tại TP.HCM.
...Bầy tốt đen sinh ra để mà thí mạng,Cho con tướng vênh vang, yên ấm chỗ ngồi!...
...Ồ cây cỏ, con đường, cả viên cuội quanh đây rất lạ. Hình như chúng đã cách xa ta, hôm qua, từ nhiều thế kỷ trước. Hay bóng dáng, hồn vía chúng ta tự kiếp nào chẳng biết, đang chờ những nụ hôn về tái hiện thế gian...
Thu Nguyệt - Từ Nguyên Tĩnh - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Xuân Hoa - Vạn Lộc - Đinh Thu - Hoàng Lâm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Bình An - Ngô Đức Tiến - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Mai Văn Hoan - Trần Ngọc Trác - Quang Huy - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thánh Ngã - Tôn Phong - Nguyễn Thị Anh Đào - Lại Đăng Thiện - Sơn Thu - Lê Hưng Tiến - Công Nam - Đinh Hạ - Phan Văn Chương - Phan Thành Minh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Bùi Minh Quốc
Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi
Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều
NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).
...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...
...Bồng bồngBống bốngBông bông...
...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...
...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...