HẢI BẰNG
Ảnh: internet
Lá rơi
Tôi đi trong chiếc lá vàng
Nghe rừng thổn thức tiếng đàn hây hây
Muôn hình mây đổi dáng mây
Hoa lau chớm bạc, cỏ may tía bờ
Xuôi dòng sóng gợn bóng mờ
Sông loang màu nước lững lờ chiều trôi
Mắt thầm lẻ chiếc sao rơi
Hắt hiu giọt lá cuối trời thu sang...
Tôi đi trong chiếc lá vàng
Lá rơi mọi nẻo nối hàng bay theo
Dốc bầm ngọn bước cheo leo
Lên cao thấu nỗi thông reo cõi đời
Dưới kia nắng nhuộm xanh trời
Vin cành gợi nhớ tím lời gọi nhau
Liệng qua biết mấy vồng cầu
Lá khô tự chọn sắc màu thu sang...
Tôi trong triệu chiếc lá vàng
Suối thiêng một cõi, trần gian một vùng
Không gian điệp điệp trùng trùng
Đường về muôn thuở ngập ngừng chờ ai
Suốt lòng tôi lẻ loi tôi
Trăm năm gió rụng chưa nguôi nỗi buồn
Bão mưa động ánh trăng tròn
Cánh chim chẳng để mỏi mòn mùa thu.
6-1-1992
Đêm bệnh viện
Chờ em trên mấy tầng mây mùa hạ
Mặt trời choáng váng cõi hư vô
Chẳng bắt gặp chiều xanh ngọn lá
Gióng xương sườn răng rắc củi khô
Chờ em trong đêm trời biến động
Tia chớp xa, sấm nổ vỡ trăng rằm
Vẫn lên cao quá tầm nhìn mơ mộng
Đắng lưỡi rồi chỉ còn lại dư âm...
Chờ em trong buồng tim nhức nhối
Lồng ngực căng hơi thở nặng nề
Sóng máu trào toàn thân dữ dội
Mắt cháy bừng ngọn lửa ứa cơn mê
Em hạn nắng trong hồn tôi gay gắt
Vòng đêm dài xoay bệnh viện mù sâu
Chờ em sau hiểm nghèo chẳng gặp
Nóng lạnh qua rồi mới biết mình đau
4-5-1992
Không đề
Trao hết tâm tình cho khói hương
Bốn bề lá phủ ánh vàng buông
Chia tay một mảnh trăng còn lại
Mỗi lối đi về một tiếng chuông...
(TCSH52/11&12-1992)
LTS: Thái Ngọc San sinh năm 1947 tại An Thủy, Lệ Ninh. Thơ in trên các báo Sài Gòn cũ từ năm 1963. Trưởng thành qua phong trào đô thị, là nhà thơ tranh đấu của thành phố Huế và các đô thị miền Nam, những bài thơ xuống đường của Thái Ngọc San lưu hành trước năm 1975 đã khẳng định phong cách thơ riêng của anh.
HẢI BẰNGChuông Thiên Mụ
PHẠM TẤN HẦUXứ sở dịu dàng
TRẦN HOÀNG PHỐMùa xuân trong mưa
LÊ THỊ MÂY
NGUYỄN KHOA ĐIỀMmẹ và quả
LÊ HUỲNH LÂMNghĩ về những ngày mưa gió
(Hưởng ứng cuộc thi thơ lục bát)
LTS: Sinh năm 1972, hội viên Hội Nhà văn TT.Huế. Thơ Tường có ấn tượng từ khi còn sinh viên và đã được nhiều giải thưởng như Tác phẩm tuổi xanh, giải VHNT Cố đô Huế, thơ hay Tạp chí Sông Hương, Tạp chí Cửa Việt…Sau 2 tập thơ Hoa cúc mùa thu và Lá tháng chạp, Tường “nín” một thời gian khá dài rồi lại “Quang gánh” với trường ca. Đã vậy, Sông Hương cũng “Quang gánh” lại trường ca này với đề tựa của nhà thơ trẻ Lương Ngọc An.
NGÔ MINHViếng anh Thanh Hải
ĐỖ VĂN KHOÁIMưa trên sông tôi về
NGUYÊN QUÂNĐêm trên Bạch Mã
HẢI TRUNGBờ kè hạnh phúc
THANH TÚĐồng điệu xanh
Ngày 1 - 4 - 2010, Đại tá, nhà thơ Nguyễn Trọng Bính vĩnh viễn không còn làm thơ nữa! Quê gốc Hà Tĩnh, Nguyễn Trọng Bính nguyên là Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế, một con người nặng tình với Huế và Tổ quốc ông từng cầm súng bảo vệ này. Viết bài thơ dưới đây, ông như đã đoán định được ngã rẽ phía trước dẫu còn nhiều trăn trở đúng với nỗi lòng của một nhà thơ mang theo mình 40 năm tuổi Đảng.
LÊ VIẾT XUÂNĐi tìm
NGÔ MINHCơm niêu
HẢI BẰNG Rút từ trong di cảo Ký ức thơ
NGUYỄN LÃM THẮNGNgợp tình
NGUYỄN KHOA NHƯ ÝĐắm đuối