TRẦN QUỐC TOÀN
Và mùa thu khi ấy...
mây xòe mưa đụn vào tiếng chim đầu mùa
rơi hoang trên nóc chùa rêu xám
khi ấy
người đầu trần chân đất
hành khất một mùa hoa
giữa ngực vết thương nở ra một huyền ảnh
tình yêu lưu dấu trên trán người mất ngủ...
Và mùa thu khi ấy
tủ sách mục
trong thớ lá biếc non
dấu răng loài sâu khoắm mùi diệp lục
trăng tròn bóng mọng sương
gió từ trong lòng châu thổ
ngùi thương…
Và mùa thu khi ấy
mở ra lòng phố
biển như ngôi nhà của những giấc chiêm bao
con bướm trắng bay giữa thùy trán
lá vàng xếp chồng lên dòng nghĩ ngợi
người ngồi dệt ký tự lên đêm…
Và mùa thu khi ấy
mây của nghìn năm hiện giữa sân nhà…
Biển đảo quê hương
Có loài chim biển neo trên cột gỗ cảng cá mùa thu
biển thì thầm cơn sóng dâng mây trắng mùa xanh từng ngọn tảo
ngư dân bám biển từng ngón chân sần sùi ướp vị mặn
đôi mắt chứa cả đại dương
biết nơi nào cá ngừ ở, cá chuồn bay,
những rặng san hô nhô cao khi tàu thuyền qua lại
những con tàu tuần tra báo hiệu một cơn bão
giữ cho ngư trường luôn trong trạng thái an toàn
biển như trái tim người mẹ đổ về từ muôn sông
tâm thức biển trong nghi lễ cầu ngư mỗi năm
là hình ảnh người lính hải quân canh gác
những câu chuyện về những chuyến tàu không số hiệu
chở vũ khí và lương thực tiếp tế hai miền
những người lính trên chuyến tàu năm xưa ấy,
nhớ mãi những bến cảng của lòng dân.
Biển đảo quê hương,
nghìn năm in bóng trong tâm thức
mỗi người con nước Việt đều mang trong mình ngọn lửa tổ tiên mình
là nơi gieo vào cuộc sống mầm sóng nơi con tàu Tổ quốc
biết rằng những giọt máu đã hy sinh cho cây bàng vuông
thắp xanh trên những đảo chìm đảo nổi
cột lại cơn bão tháng mười,
long lanh những vì sao sáng trên đầu ngọn sóng,
người lính viết vào đêm những nghĩ ngợi về nỗi nhớ đất liền...
Những ngư trường trên mặt nước có bao giờ bình yên,
chỉ có người lính mới hiểu mỗi cơn mưa nặng hạt,
giọt nước ngọt thiếu thốn trong sinh hoạt
cọng rau trong từng chiếc thùng xốp chắt chiu tình đồng đội,
những bài hát trong đêm nhớ nhà nối vào mênh mông sóng khát...
Biển đảo quê hương,
một sớm mờ sương cha đi nhặt giấc mơ có bữa cơm thơm mùi rong biển,
có con đường nối dài những dấu chân thợ thuyền
người thả mình trôi trên chiếc thuyền thúng câu mực
như một tiểu hành tinh đang trôi giữa ngân hà...
(TCSH427/09-2024)
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC
NGUYỄN THỤY VÂN ANH
Tên thật Nguyễn Thị Giáng Vân, sinh năm 1959 tại Nghệ Tĩnh. Tốt nghiệp khoa Ngữ văn, Đại học tổng hợp Hà Nội, 1980. Đã công tác tại Công trường Thủy điện Hòa Bình, biên tập viên Báo Phụ nữ Hà Nội. Tập thơ đầu tay: Năm tháng lãng quên, Nxb Thanh niên, 1990.
ĐÀO NGỌC CHƯƠNG
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
Lê Ân - Thảo Nguyên - Thy Lan
VŨ THANH HOA
LÊ THỊ KIM SƠN
HÀ DUY PHƯƠNG
Nguyễn Thị Minh Ngân, sinh năm 1989, hiện đang sống và viết tại Daklak, ký bút danh Lâm Hạ dưới những trang viết.
LGT: Trong tháng 8 vừa qua, Liên hiệp các Hội VHNT Thừa Thiên Huế đã tổ chức trại sáng tác VHNT tại huyện miền núi A Lưới (từ ngày 9/8 đến ngày 16/8/2017); Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế tổ chức trại sáng tác văn học tại xã ven biển Vinh Hiền (từ ngày 24/8 đến ngày 30/8/2017).
ĐÀO DUY ANH
ĐỖ QUANG VINH
ĐOÀN TRỌNG HẢI
NGUYỄN THỐNG NHẤT
LỮ THỊ MAI
Huế những năm 70 của thế kỷ trước có những tên tuổi như Ngô Kha, Thái Ngọc San, Chu Sơn, Lê Văn Ngăn, Võ Quê, Trần Hoài, Nguyễn Hoàng Thọ, Trần Phá Nhạc, Nguyễn Đông Nhật, Lê Gành, Bửu Chỉ… đã làm nên sự khác biệt của ly cà phê, giàn hoa giấy, tạo thành sự tích ngôi nhà 22 Trương Định.
NGUYEN SU TU