Chùm thơ Trần Quốc Toàn

14:26 15/10/2024


TRẦN QUỐC TOÀN

Và mùa thu khi ấy...

mây xòe mưa đụn vào tiếng chim đầu mùa
rơi hoang trên nóc chùa rêu xám
khi ấy
người đầu trần chân đất
hành khất một mùa hoa
giữa ngực vết thương nở ra một huyền ảnh
tình yêu lưu dấu trên trán người mất ngủ...

 mùa thu khi ấy
tủ sách mục
trong thớ lá biếc non
dấu răng loài sâu khoắm mùi diệp lục
trăng tròn bóng mọng sương
gió từ trong lòng châu thổ
ngùi thương…

 mùa thu khi ấy
mở ra lòng phố
biển như ngôi nhà của những giấc chiêm bao
con bướm trắng bay giữa thùy trán
 vàng xếp chồng lên dòng nghĩ ngợi
người ngồi dệt ký tự lên đêm…

 mùa thu khi ấy
mây của nghìn năm hiện giữa sân nhà…


Biển đảo quê hương

 loài chim biển neo trên cột gỗ cảng cá mùa thu
biển thì thầm cơn sóng dâng mây trắng mùa xanh từng ngọn tảo
ngư dân bám biển từng ngón chân sần sùi ướp vị mặn
đôi mắt chứa cả đại dương
biết nơi nào cá ngừ ở, cá chuồn bay,
            những rặng san hô nhô cao khi tàu thuyền qua lại
những con tàu tuần tra báo hiệu một cơn bão
giữ cho ngư trường luôn trong trạng thái an toàn
biển như trái tim người mẹ đổ về từ muôn sông
tâm thức biển trong nghi lễ cầu ngư mỗi năm
 hình ảnh người lính hải quân canh gác
những câu chuyện về những chuyến tàu không số hiệu
chở vũ khí và lương thực tiếp tế hai miền
những người lính trên chuyến tàu năm xưa ấy,
nhớ mãi những bến cảng của lòng dân.

Biển đảo quê hương,
nghìn năm in bóng trong tâm thức
mỗi người con nước Việt đều mang trong mình ngọn lửa tổ tiên mình
 nơi gieo vào cuộc sống mầm sóng nơi con tàu Tổ quốc
biết rằng những giọt máu đã hy sinh cho cây bàng vuông
                                    thắp xanh trên những đảo chìm đảo nổi
cột lại cơn bão tháng mười,
long lanh những vì sao sáng trên đầu ngọn sóng,
người lính viết vào đêm những nghĩ ngợi về nỗi nhớ đất liền...

Những ngư trường trên mặt nước có bao giờ bình yên,
chỉ có người lính mới hiểu mỗi cơn mưa nặng hạt,
giọt nước ngọt thiếu thốn trong sinh hoạt
cọng rau trong từng chiếc thùng xốp chắt chiu tình đồng đội,
những bài hát trong đêm nhớ nhà nối vào mênh mông sóng khát...

Biển đảo quê hương,
một sớm mờ sương cha đi nhặt giấc mơ có bữa cơm thơm mùi rong biển,
 con đường nối dài những dấu chân thợ thuyền
người thả mình trôi trên chiếc thuyền thúng câu mực
như một tiểu hành tinh đang trôi giữa ngân hà...

(TCSH427/09-2024)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Hồ Tấn Phong - Nguyễn Loan - Hà Nhật - Nguyễn Minh Khiêm - Bạch Diệp - Ngàn Thương - Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Thiền Nghi

  • Nghiệm về sự chết qua từng nhịp thở mong manh, không dễ ai cũng lặng chừng thấu cảm. Người thơ thấy bóng đêm khi vầng dương rạng rỡ và cái đầu nghiêng hẳn về một giấc mơ.
    Tác giả trẻ Đặng Thiên Sơn soi vào tưởng tượng hầu tìm kiếm bản thể khác của đời sống, lặng lẽ như tiếng dế đêm thâu, như ánh sáng đom đóm chiếu xuống tuyền đường ký ức.
    Sử Khuất giới thiệu


  • Nguyễn Hoàng Thọ - Phùng Tấn Đông - Đỗ Quyên - Hà Văn Sỹ

  • Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn


  • PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO

  • Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng

  • Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh

  • Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
    SH

  • PHẠM THỊ ANH NGA
         Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.

         “Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu… (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).

  • Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân


  • ĐÀO DUY ANH