NGUYỄN VŨ HIỆP
Tác phẩm “Thành phố trong sương” của NSNA Trương Vững
Nhà máy thời gian
Bông hoa dại
chúng mình dẫm
trên đường hoang hôm qua
sẽ không còn xanh lại.
Hoa tương lai sẽ dại
sẽ bỏ hoang
và rã tàn
theo kiểu khác.
Nhà máy tình cảm
thường bị bỏ hoang
là nơi công nhân
không ai điểm danh.
Cứ ngủ mơ trong giờ làm
là cách lao động tình cảm.
Và trong giấc mơ
công nhân biến cải
rụng bớt chân và mọc thêm bốn tay
bay không trở lại
như con sâu bướm ngủ
kén trăng xanh đầu cành
mọc cánh và rụng chân
không vì năng suất.
Con bướm đậu
nhụy hoa được
cái lá mất
con bướm bay
sâu bướm ở lại
nằm mơ cánh tay.
Những khoảnh khắc đã sản xuất ra
bước khỏi dây chuyền
nhìn nhau đánh giá
và mua bán nhau
ít khi đúng giá
và sống với nhau
như những người lạ
và đôi khi tìm mình
nên bắt con bướm vàng
rụng cánh mà bước đi
phủ xanh lại vòm lá.
Tôi:
chút cặn thời gian
thời gian cuốn trôi
uống thừa mà thấy hoài
những hạt rơi tầm tã.
Biến thái
Khi con bướm bay rồi
tôi đậu lên nhành cúc
không có câu trả lời trong màu vàng
không có câu trả lời trong mật nhạt
không có câu trả lời trong mùi hương
trên cánh tôi có phấn xanh tưởng tượng
và tôi là bướm
bên kia mặt gương
không có câu trả lời trong thằng người
đang tranh mật nhạt.
(TCSH53SDB/06-2024)
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang
Vương Kiều - Lê Đình Ty - Huệ Nguyên - Từ Nguyễn - Từ Dạ Linh - Hoàng Xuân Thảo - Đoàn Mạnh Phương
TRƯƠNG VĂN VĨNH
NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG
Tôn Phong - Nguyễn Thất Hanh - Bùi Tấn Xương - Trần Thị Ngọc Mai - Nguyễn Tuất
NGUYỄN VĂN DINH
NGỌC TUYẾT
Trần Xuân An - Lý Hoài Xuân - Mai Nguyên - Trần Thị Huyền Trang - Trần Bá Đại Dương - Nguyễn Loan - Trần Thị Hiền - Đỗ Văn Khoái - Phùng Tấn Đông - Hồ Huệ - Tôn Lệ Thu Châu - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Phi Trinh - Việt Trác
Tế Hanh - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Khắc Mai - Tuyết Nga - Thái Ngọc San - Đặng Thị Kim Liên - Trần Vạn Giả - Huỳnh Duy
HẢI KỲ
Lê Văn Ngăn - Nguyễn Xuân Thâm - Phan Lệ Dung - Bành Thanh Bần - Đào Duy Anh
LÂM THỊ MỸ DẠ
HỒNG NHUChiếc tàu cau (Trích)
Minh Huệ - Xuân Quỳnh - Phương Thúy - Trần Thị Hiền - Trần Hải Sâm - Trần Khắc Tám - Hà Linh Chi - Mai Văn Hoan - Văn Tăng - Thiệp Đáng - Nguyễn Thành Phong - Hà Nhật
LTS: “Đi về sao chửa về đi” có lẽ là câu nhắn nhủ nhiều ý nghĩa nhất của Đào Tiềm vào cuối cuộc nhân sinh. Mười năm trước, ở tuổi bảy mươi, sau hơn 50 năm gắn bó với thơ ca, nhà thơ Tường Linh đã viết bài “Khúc ca quy ẩn” như lời từ giã đời thơ.
LTS: Đỗ Hoàng, sinh ngày 11-10-1949 tại Lệ Ninh, Quảng Bình, có thơ in từ năm 1970 ở các sách báo Trung ương và địa phương. Các tập thơ đã được xuất bản: Mùa lên xanh (in chung) - NXB Tác phẩm Mới 1978; Những miền đất nhớ (in chung) - NXB Lao động năm 1983; Những cánh rừng (in chung) - NXB Thanh niên năm 1984…
Đông Hà - Từ Nguyễn - Đông Triều - Quách Thành - Nguyễn Nhã Tiên - Nguyễn Trọng Văn - Quang Huy - Lê Văn Doãn - Trần Nhuận Minh.