Chùm thơ Nguyễn Vũ Hiệp

09:12 24/07/2024


NGUYỄN VŨ HIỆP

Tác phẩm “Thành phố trong sương” của NSNA Trương Vững

Nhà máy thời gian

Bông hoa dại
            chúng mình dẫm
                        trên đường hoang hôm qua
sẽ không còn xanh lại.

Hoa tương lai sẽ dại
                        sẽ bỏ hoang
                                      tàn
theo kiểu khác.

Nhà máy tình cảm
thường bị bỏ hoang
 nơi công nhân
không ai điểm danh.

Cứ ngủ  trong giờ làm
 cách lao động tình cảm.
 trong giấc 
công nhân biến cải
rụng bớt chân  mọc thêm bốn tay
bay không trở lại
như con sâu bướm ngủ
kén trăng xanh đầu cành
mọc cánh  rụng chân
không  năng suất.

Con bướm đậu
nhụy hoa được
cái  mất
con bướm bay

sâu bướm  lại
nằm  cánh tay.

Những khoảnh khắc đã sản xuất ra
bước khỏi dây chuyền
nhìn nhau đánh giá

 mua bán nhau
ít khi đúng giá

 sống với nhau
như những người lạ

 đôi khi tìm mình
nên bắt con bướm vàng
rụng cánh  bước đi
phủ xanh lại vòm lá.

Tôi:
chút cặn thời gian
thời gian cuốn trôi

uống thừa  thấy hoài
những hạt rơi tầm tã.


Biến thái

Khi con bướm bay rồi
tôi đậu lên nhành cúc
không  câu trả lời trong màu vàng
không  câu trả lời trong mật nhạt
không  câu trả lời trong mùi hương
trên cánh tôi  phấn xanh tưởng tượng
 tôi  bướm
bên kia mặt gương
không  câu trả lời trong thằng người
đang tranh mật nhạt.

(TCSH53SDB/06-2024)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn

  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê