Tôi là Nguyễn Văn Phong. Sinh năm 1985. Quê quán: xã Hà Ninh, Hà Trung, Thanh Hóa. Hiện sống cùng thân sinh. Làm ruộng, lao động phổ thông. Không dùng điện thoại di động. Đây là một số bài thơ lần đầu tôi gửi đến Tạp chí Sông Hương.
Nằm nghe tiếng gió
bệnh viện
sự nghỉ ngơi bất chợt
bên dòng đời
lòng nằm nghe tiếng gió
cơn bão đến
mất điện
căn nhà mút màn mưa
đời nằm nghe tiếng gió
Con tàu cuộc đời lao dốc
Tôi thấy mình nằm nghe tiếng gió
êm đềm
một giai điệu
bên thét gào mưu toan.
Như băng qua ghềnh đá
Hỡi con suối
men theo lặng lẽ
cây rừng nói khẽ
con suối nhỏ
tìm ghềnh
băng băng trong đêm
sương khuya lững thững
mây trôi hờ hững
con suối tìm ghềnh.
Mùa đông còn lại gì nào
Mùa đông còn lại gì nào
cô đơn và trơ trọi
bên một quả đồi nhỏ
con đường xa lạ
mối quan hệ hời hợt
đàn bà chưa kịp làm tình
Mùa đông còn lại gì nào
cô đơn và trơ trọi
kiêu hãnh tàn theo hoài niệm
bên buốt giá
đơn độc
xác xơ
The thắt gối đầu the thắt
xơ xác đợi xác xơ
tôi còn lại gì nào
đơn độc, và
tự do.
(SH321/11-15)
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN