Tôi là Nguyễn Văn Phong. Sinh năm 1985. Quê quán: xã Hà Ninh, Hà Trung, Thanh Hóa. Hiện sống cùng thân sinh. Làm ruộng, lao động phổ thông. Không dùng điện thoại di động. Đây là một số bài thơ lần đầu tôi gửi đến Tạp chí Sông Hương.
Nằm nghe tiếng gió
bệnh viện
sự nghỉ ngơi bất chợt
bên dòng đời
lòng nằm nghe tiếng gió
cơn bão đến
mất điện
căn nhà mút màn mưa
đời nằm nghe tiếng gió
Con tàu cuộc đời lao dốc
Tôi thấy mình nằm nghe tiếng gió
êm đềm
một giai điệu
bên thét gào mưu toan.
Như băng qua ghềnh đá
Hỡi con suối
men theo lặng lẽ
cây rừng nói khẽ
con suối nhỏ
tìm ghềnh
băng băng trong đêm
sương khuya lững thững
mây trôi hờ hững
con suối tìm ghềnh.
Mùa đông còn lại gì nào
Mùa đông còn lại gì nào
cô đơn và trơ trọi
bên một quả đồi nhỏ
con đường xa lạ
mối quan hệ hời hợt
đàn bà chưa kịp làm tình
Mùa đông còn lại gì nào
cô đơn và trơ trọi
kiêu hãnh tàn theo hoài niệm
bên buốt giá
đơn độc
xác xơ
The thắt gối đầu the thắt
xơ xác đợi xác xơ
tôi còn lại gì nào
đơn độc, và
tự do.
(SH321/11-15)
ĐẶNG CHƯƠNG NGẠN
HUỲNH THÚY KIỀU
LÊ NHI
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Lê Nguyệt - Đào Duy Anh - Châu Thu Hà - Trần Thị Tường Vy - Trần Khoa Văn
LỮ MAI
NGÀN THƯƠNG
TRƯƠNG ĐĂNG DUNG
CAO QUẢNG VĂN
Đinh Hạ - Trần Nam Phong - Tịnh Bình
Minh Vũ - Thy Nguyên - Nguyễn Doãn Việt - Ngô Mậu Tình - Nguyễn Hồng - Lê Vĩnh Tài - Nguyễn Đức Bá
TRẦN QUỐC TOÀN
BÙI VIỆT PHƯƠNG
BẠCH DIỆP
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH