Trần Hoàng Phố - Tuệ Lam
TRẦN HOÀNG PHỐ
Giã biệt
(Viết trong ngày đưa tiễn họa sĩ Vĩnh Phối về nơi chốn vĩnh hằng)
Giã biệt thế gian
lúc mới
tờ mờ sáng
ngắm lại cả thế giới thương yêu
mình sẽ chẳng
bao giờ ngắm lại được nữa
cây cầu dòng sông con đường
những bóng cây khuya liêu xiêu
tách cà phê còn bốc khói
thơm rơm rớm mắt tình bạn
giã biệt đất trời cây cỏ Đại Nội
những buổi chiều sương khói rưng rưng
căn phòng ẩm nửa tối sáng
hơi nước bay mù mù ngày hạ
và những con rùa trông ngóng thức ăn
giã biệt bạn bè một thuở
chút tình cho ấm trái tim nhau
giã biệt cây cọ
và toan thơm mùi bao ý tưởng
màu gọi màu
rủ nhau
trong hợp tấu truy hoan vô tận
bao cơn lốc cảm xúc
trôi giạt phiêu lưu bay bổng
trong nét cọ đẩy đưa trạng thái xuất thần
và những đứa con
bức tranh đẹp tợ thiên thần
hay u ám như quỷ ma
hiện ra sao lạ lẫm
như ai đó hay đất trời mới sáng tạo ra
giã biệt đứa cháu bi bô
gọi ông làm nũng
giã biệt góc phố thân quen
uống ly bia khưa khứa
nói chuyện tầm phào
cho đời quên
chút nỗi phiền ảo nảo
mắt linh hồn
giờ đã nhẹ nhàng khép lại
lòng bình an
kinh kệ đã phôi pha
nơi huyệt lạnh
cây trần gian thôi nỗi sầu đau đáu
lá rụng dày
bóng năm tháng sẽ trôi qua
TUỆ LAM
Màu thời gian
Kính tặng thầy Vĩnh Phối
Người vẫn thường đi bộ
Mỗi sáng
Sông Hương
Thong thả
Xanh
Huế pha màu sương khói
Vạt lụa Sông Hoa bốn mùa thơm nắng
Hai cây mai nở muộn
Những chú mèo trên ghế ngẩn ngơ
Thời gian
Đặt dấu vết trên những tấm toan
Vệt màu chưa khô
Những vòng tròn không ngừng lại
Không hề có sự bắt đầu hay kết thúc
Đăm đăm ký ức
Không gian tiết điệu kiếm tìm
Bão xoáy trăm ngàn ánh mắt
Vũ trụ màu đồng lam
Thời gian
Trong tiếng chuông Nhà thờ Đức Bà
Trắng xám nhịp cầu sông Seine
Những con thuyền trên phố Venise
Yên ắng tập Album cũ
Màu nắng chưa tan
Nụ cười chưa tắt
Bức tượng bán thân
Người ngồi đó
Tóc rẽ ngôi
Đăm đăm ký ức
Nói
Và không nói gì
Thời gian rơi trong tách cà phê đen
Như... đã từng xa
Như... đã từng quên
Chiều nay người qua sông
Về nơi đường chân trời như ánh sao cao vút
Nhát cọ không điểm tô ký ức
Khổ đau và hy vọng
hóa thân...
(TCSH342/08-2017)
NGÔ MINH
LÊ MINH PHONG
PHAN ĐẠO
ĐỨC SƠN
Nhớ anh Trịnh Công Sơn
LTS: Những đêm trăng nguyên Tiêu vừa qua, trên các chiếu thơ khắp mọi miền ở Thừa Thiên Huế, tiếng thơ của các câu lạc bộ thơ đã có dịp vang vọng. Sông Hương vui mừng khi chứng kiến không khí thơ vẫn rạo rực trong vắt, tinh khiết dưới trăng non tháng Giêng xanh, giữa tháng năm đầy ắp bụi trần.
PHẠM TẤN HẦU
Chim Dạ Du, vĩnh biệt
Tưởng niệm nhà thơ Lê Văn Ngăn
Trần Thị Yến Loan
Xuân về rồi Huế đẹp lắm không anh
Hoa mai rộ nở vàng hoe trước ngõ
Nắng sắc xuân có vương vào vai áo
Anh ngắm nhìn những buổi sớm ngoài hiên.
Là người nặng lòng với Huế, mặc dù quê ở Hải Phòng, lang thang kiếm sống tận Đồng Nai nhưng Trần Bảo Thư có những cách nhìn về Huế khá sâu và không kém phần tinh tế, thơ chị luôn ẩn chứa những suy nghĩ hướng về nguồn cội, khá nhuyễn trong thể thơ Lục bát, nhẹ nhàng, đằm thắm mà không kém phần quyết liệt. Có lẽ sự trải nghiệm trong chị đã vừa đủ để kiếm tìm và dâng lên bạn đọc những câu thơ mà người thưởng thức nào khi đọc thơ chị cũng phải để tâm yêu mến…
PHẠM TẤN HẦU
LTS: Bạn đọc cả nước biết đến Trần Vàng Sao từ thời chống Mỹ những năm 70 qua tác phẩm khá nổi tiếng: "Bài thơ của người yêu nước mình".
NGÔ MINH
PHAN CÔNG TUYÊN
Còn mãi tình thân
(Tặng các bạn sv Văn 4 - ĐHSP Huế, nk 1973 - 1977, nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11)
PHAN ĐẠO
Bài ca thoát mình
ĐÔNG HÀ
Thơ cho mùa tháng 9
BẠCH DIỆP
LÊ VĂN NGĂN
PHAN ĐẠO
Theo tiếng chuông rơi rụng…
CHÂU THU HÀ
Em chắc rằng
ĐỖ VĂN KHOÁI
NGÔ MINH