Trang thơ Lê Quang Trạng

09:55 05/02/2018

LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
     Trường Giang (gt) 

Ảnh: internet

LÊ QUANG TRẠNG

Con sẻ mồ côi

Bầy sẻ rộ trước sân nhà
mùa nắng đang đi qua
những đôi mắt đỏ như màu chiều
nắm lúa cứu sinh mọc mấy cánh đồng diều


bầy sẻ theo ra quốc lộ
níu một chút hơi người
bỏ quên sau lưng mùa giáp hạt
tổ rơm treo ở giấc mơ
có con sẻ đứng trên sừng trâu chờ…


ông già còng lưng lượm vỏ trứng trong ngày rời tổ biết bay
thêm một vài sinh linh trú nắng
túi trời thêm một chút trăng


dự báo bão về bằng những cơn mưa giăng
bầy sẻ trốn đâu mất biệt!
bạn xóm dọn một dĩa mồi lắc cạn mặt trời đêm
cái bẫy nằm ở góc tường vuông, đôi mắt nhắm nghiền


khoảng sân rộng vô cùng
ông già thêm lần tung lúa
những linh hồn túa xuống lượm chiều trôi
biết làm sao níu kéo một tiếng còi…



Bí tích ngày

Những tia sáng chở bí tích rọi vào
vầng trăng cuốn gói đi theo lời người đọc thơ phía xa xa vọng lại
tôi mở đôi bàn tay
đếm số đường chỉ quanh co không giáp được đoạn đường vòng
những kẽ sáng rọi vào một con nắng gầy cong
như ánh nhìn gãy khúc nơi dòng sông đang giẫy chết


tấm tranh đó em đưa tôi giữ hết
những vì sao chúng ta hái trộm trong đêm trăng lơ là
người ta bảo hôm ấy ngày Thần Chết
cớ gì không thấy bóng người mà những vì sao lại trổ hoa


nhiều năm chôn giấu trong đoạn giữa bài ca
đôi cửa sổ gầy khẽ mở lấy thêm chút ánh nhìn và trả cho ngần ấy
phí bằng đồng tiền mệnh giá tương đương vài giọt mắt
tôi lật đật thu xếp hành lý đi về nơi cất giấu những hoài thai mơ mộng năm nào
thấy dáng người vừa nhắm mắt vừa kết những vì sao vào cánh của đêm thả trăng


Em đuổi tôi về phía lặng im
bằng cái quay lưng
ném gương mặt ngây thơ vào vũng ký ức gầy mây kết tóc
tôi nắm tay em, xin hãy cho nắm một lần cuối cùng, cuối cùng thôi rồi chúng ta sẽ tắt
lúc đó mới hay mình đang đứng trong Tòa Xưng Tội vắng - lặng - im
giọng vị Giáo chủ vọng lại từ xa xa thăm thẳm:
“bí tích này được truyền cho bằng những ánh sáng không có trong bản gam màu”.



Khoảng Trắng

Mình vừa qua Khoảng Trắng
thấy gió nhắc tên người cũ mất rồi
ở đó mấy lần mắt đỏ
mình dừng lại tìm
vô cùng trắng
một màu tro


về nhà bỗng dưng mất ngủ
Khoảng Trắng hôm nao chập chờn
hỏi có phải mình, trong chuỗi ngày mất ngủ?
mắt in trần nhà, chông chênh


một khoảng người đi rất dài
tiếng ngày giấu vào bóng tối
mỗi lần vội vụt qua Khoảng Trắng là mỗi lần nghe ai đó gọi
hỏi một câu người dưng, quên rồi ư?
chân lại chần chừ đôi lúc rất dư
đồng hồ cứ trôi
tờ lịch rơi đắp thành gò hoang chủ


hôm qua người ngang phố cũ
mình đứng ban công nghĩ khóc thầm
nhưng nhìn mãi không thấy đâu người nữa!
Khoảng Trắng vô cùng
Người là Khoảng Trắng nắng mưa thưa…


(TCSH347/01-2018)



 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...

  • Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa

  • Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.

  • Đốt một nén hương trầm bên mâm ngũ quảMơ hồ nghe gà gáy trên môi ngườiTiếng gà le te gọi tôi đi chợ Tết

  • Anh cứ nghĩ ấy là hạnh phúcQua dốc Đồng Lào mưa như trútBần bật hoa mưa bần bật oàMột trời hoa vây kín hai ta

  • Mắt xưa có là chiếc láVỗ vào mưa ru dáng ngườiChắc ta có lần dối tráMôi đau rét tím nụ cười

  • ...Trong khốn cùng cô đơnhạnh phúc lại trở về...

  • Bầu trờiBắt đầu nhiễm lạnhNgoài đồngThưa thót tiếng chim...Rơm rạ... có mùi ẩm mốcCon chó buồn, ngáp vặt ngoài hiên?

  • Lúc nào cũng chỉ một mìnhCho dù được sống bên anh - cuối đời