Trang thơ dân tộc

17:21 11/12/2009
Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm  

Đàn "Tính tẩu" - Ảnh: tuoitre.com.vn

MÀO ẾT


“Tính Tẩu” tình đàn


Tính Tẩu đàn tình yêu
Tính Tẩu tình đàn
Tình cá với sông
Tình lúa với đồng
Tình chúng ta, tình anh cùng em

Mẹ đàn bằng gỗ cây Măn
Cầm đàn bằng gỗ cây Lẹ
Tai đàn tiện bằng sừng trâu
Dây đàn, dây đay với tơ tằm
Óng ánh như xà tích bạc

Gấy thăm người già mường trên
Ấm lòng gái trai mường dưới
Chuyện mường xưa Tính Tẩu còn kể lại
Chuyện mường nay Tính Tẩu đang kể đi

Tính Tẩu thiếu rừng Tính buồn
Tính Tẩu vắng cây Tính khóc
Lũ cuốn đổ trời
Tính đành bặt tiếng

Đất sinh ra cây
Cây là con người
Tính Tẩu là cây đàn cây - Người

                Dịch nguyên bản tiếng Thái.


PHẠM XUÂN NGỌC


Sìn Hồ


Cao thấp nửa vòng xòe
Ruộng bậc thang trèo núi
Có vàng đâu suối (1)
Trong vắt như thơ.

Là đây mùa quả Sìn Hồ
Những bản Dao bản Kháng
Bản Hà Nhì bản H'Mông
Dập dờn gió tím
Quả đang cùng độ chín
Biết hương nào thơm hơn.

Núi thì cao, rừng thì rộng thế
Một vùng xanh mênh mông
San sát thắm chen hồng
Thị trấn Sìn Hồ hoa đỏ.

Sớm sớm đời dồn chật chợ
Chiều chiều bảng lảng rừng xa
Ngựa xuống theo mây thấp thoáng
Xe lên với nắng lập lòa.

Những chàng trai mắt vát đường gươm
Những cô gái mày cong cánh nỏ
Núi đá cưa ngang xây nhà dựng phố
Lúa ngô gieo cấy ruộng lưng trời.

Biết Lai Châu chưa biết Sìn Hồ
Mỗi khi nhớ hẳn một lần nuối tiếc.

---------------
(1) Tên suối là Hoàng Hồ (suối nước màu vàng).



TRƯƠNG HỮU THÊM


Rượu Sùng Phài


“Dạ thưa, đây rượu Sùng Phài
Em xin mời các anh trai thử dùng!”

Lời em ngon ngọt lạ lùng
Trách nào trời nổi bão bùng trong anh
Em là hoa của rừng xanh
Mắt như sao mọc long lanh mặt hồ
Rượu Sùng Phài cất từ ngô
Dễ say bởi vía tay cô chưa chồng
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Say không dám tỉnh, tỉnh không là gì…
Lạy em, em lấy tôi đi
Để tôi nếm rượu mỗi khi giao hàng
Để tôi góp vốn cùng nàng
Góp luôn cả cái lỡ làng đời tôi
Em đừng nhấc chén ly phôi
Giọt quan hà đắng lên môi bây giờ
Thơ tình viết lúc nghi ngơ
Rượu suông nhấm với duyên hờ càng say

Cho tôi chết ở Sùng Phài
Chết đi chết lại chết hai ba lần…

                Phong Thổ - 18/10/1998

(124/06-99)


 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...