Trang thơ các nhà báo

09:59 21/06/2009
Những khoảng lặng giữa các bản tin thời sự, giữa các dòng ký sự đôi khi không phải là những cái thở phào nhẹ nhõm của một nhà báo vừa xong phận sự với toà soạn. Những khoảng lặng ấy nhiều khi cháy lên những trăn trở sáng tạo mới, với những chiêm nghiệm thơ ca như là một cứu cánh khác của cuộc sống. Nhân Ngày Nhà báo Việt Nam 21.6, Tạp chí Sông Hương xin chúc các đồng nghiệp thêm một tuổi nghề với nhiều thành công mới. Nhân đây, Sông Hương xin giới thiệu một số sáng tác của các nhà báo: Trần Tuấn, Hồ Việt Khuê (báo Tiền Phong), Bùi Long (báo Thanh Niên), Văn Công Toàn (Phó Giám đốc Trung tâm Truyền hình Việt Nam tại Huế), Trần Vũ Long, Lương Ngọc An (báo Văn nghệ), Nguyễn Hồng Hạnh (báo Thừa Thiên Huế).


HỒ VIỆT KHUÊ

Quán chân núi

Nắng tái trên môi cô hàng nước
Nhạt thếch trong ta hớp rượu đầy
Cỏ vàng phai từ mùa chinh chiến trước
Hồn oan còn lẩn khuất đâu đây.

Quán chân núi em chôn đời thiếu phụ
Mây tang thương không ngớt đuổi nhau về
Ta với rượu cùng êm đềm ngày cũ
Nhìn bóng mình lay lắt cuối trời quê.

Chút êm đềm ngày xưa chợt lắng
Quán em nghiêng, ta mắt quạnh màu chiều
Ta muốn quên đi quên tất cả
Em còn gì ngoài quán lệch nhốt đời xiêu.

Lưng đáy chén quán chiều tơi tả
Mắt em sâu gió núi lộng về
Quanh ta vũ điệu vàng cây cỏ
Nhạc đời hai ta em có nghe.

Ta vừa mơ ta vừa mơ thấy
Tay ai lăn chậm bánh xe đời
Rượu chân núi tiễn ngày nông nổi
Mai vàng đồi mây trắng bay bay!


LƯƠNG NGỌC AN

Khúc biến tấu về hạnh phúc

                                (Trích Phác thảo những lời ru)

 ...Hạnh phúc như chiếc áo mới, mà cái khó là phải biết mặc vào trong.
Rồi con sẽ nhận ra điều ấy.
Con có thể tự hào vì mình là con của một đất nước hoàn toàn lành lặn,
Nhưng đừng tự hào vì con là con của mẹ cha...

Cuộc chiến tranh mà đất nước mình vừa đi qua
Vẫn còn để lại chiếc đuôi nhọn và trơn như đuôi rắn
Cỏ may cánh đen,
Cỏ gà bông trắng,
Đều sinh ra từ đất nâu...

Đất thì công bằng, tận tụy, mỡ màu.
Mà nhỏ nhoi như cỏ cũng loài cao, loài thấp.
Bàn tay con dẫu sơ sinh đã li ti ngón dài, ngón ngắn.
Cha đã sinh ra con như sinh ra một ngón tay đeo nhẫn,
Thì cũng có người cha sinh ra một ngón tay đặt lên cò súng,
Và người cha khác lại sinh ra một ngón tay đốt bấm đợi ti.

Những ngón tay đặt cạnh nhau thành bàn tay,
Những bàn tay đan vào nhau thành niềm trăn trở.
Con hãy nghĩ mình chỉ là một bông hoa cỏ,
Để nghiêm trang với hạnh phúc nhỏ nhoi này...


TRẦN TUẤN

Tưới vô mắt nhà thơ

nhà thơ bị con phù du đâm vô mắt
khi tôi xe máy chở ông ngang qua tiệm thuốc tây số 2b đường Lê Lợi
Đà Nẵng lúc 19h35 tối ngày tháng năm ngoái
cả hai đương mơ màng nói những chuyện trần đời
nhà thơ kêu tôi dừng xe
cho ông xuống
tôi banh mắt nhà thơ
thổi phù phù
ôi con phù du lạc đường nhớ mẹ

trời tối thui
tôi thổi phù phù
hình như nghe cát nơi xứ sở của nhà thơ đang dậy
bay nhẹ nhẹ qua cái nhìn ra mơ ngủ của bà chủ
tiệm thuốc

ôi con phù du lạc đường nhớ mẹ
giải pháp cuối cùng
là nước muối sinh lý nhỏ mắt loại hai nghìn
đồng một lọ
tôi banh mắt nhà thơ
tưới vô
t
  ư
   
        i
            v
              ô

thấy cát trôi
trôi thành dòng
trôi
mãi

trôi
một cách tuyệt vọng
và đơn giản
như thế.
                               
      2009


VĂN CÔNG TOÀN

Lục bát đôi câu

Em hiền như hạt mưa thu
Mưa chưa ướt áo hiền từ ướt anh.

Ao bèo lấp mặt nước trong
Còn mô tăm cá mà lòng anh xao…

Chiều buồn ngó xuống giếng sâu
Bóng ai dưới giếng cũng sầu trông lên.

Không sư thầy cũng trượng phu
Người tu cõi Phật ta tu cõi Tình.


NGUYỄN HỒNG HẠNH

Đôi khi thế thôi

Đôi khi
xê dịch không cảm giác
đôi khi nói cười không cảm giác
đôi khi đứng, ngồi bên lề cảm giác
sự rỗng ruột không vô thức

Chỉ là một trạng thái thôi
lý trí phân tích
            - Một cái gì đó đang mất
Trái tim khẽ khàng phản kháng

Không rợn ngợp
không chát chúa
những phím chữ dường như không thanh thản
một cảm giác cồn cào sống
khi ta cúi xuống…

Chảy trong mạch chữ
chảy trong cảm giác
mất đi sự bất động
xê dịch trôi…


BÙI LONG

Trư­ờng ca mặt đất

Đôi mắt em như­ hai viên sỏi vàng

Ném vào đời anh dòng sông tịch diệt
     Làm chung chiêng con đò
                            đứng đợi chở những vì sao sang sông...
Chừng nhu­ sắp có một nhịp cầu
Bắc qua hai thái cực Âm- Du­ơng
Đêm một vì sao băng
Vẫn không làm ảnh h­ưởng đến vũ điệu của loài thạch quì đang nở và những cánh b­ướm vàng thiêu dệt giấc mơ...
                                 
Ngày mai trời vẫn xanh
Anh dắt em lên đồi hoa sim
Đặt nụ hôn xuống bình yên thung lũng

Chẳng biết cây thông già có chứng ngộ gì không
Chỉ nghe tiếng chuông chiều ngân loãng
Làm tan chảy những nỗi đau truyền thống
Đêm êm đềm như một lời ru
Ta trở về như hai đứa trẻ
Linh cảm một dòng sông
                                  

Ngày mai trời vẫn xanh
Có vầng trăng ngủ sau l­ưng mặt trời
Nằm mơ một ngày nắng gắt
Trườn qua những vòng quay chóng mặt
Quả đất tròn như viên sỏi lăn đi
Hơn một triệu vì sao mô phỏng
Nằm nghe chuỗi buồn thiên di...
Bởi vì em đánh cắp mùa thu đi biệt
Nên hàng triệu con ng­uời sinh ra không biết tên nhau
Ta gom tất cả nỗi đau
Vun thành hình trái núi
Em ở bên kia nguồn cội
Xoã tóc về ngọn cỏ phục sinh
Cuối đam mê ta kịp nhận ra mình
Như­ng quên đánh thức vầng trăng ngái ngủ
Ai đã khắc tên em lên vùng thạch nhũ
Ta nguyện làm làn khói bay lên quyện vào hu­ơng tóc em
Xin hãy để dòng sông ngủ yên
Sau một ngày sóng vỗ

Có nhiều bàn tay đan vào nhau nức nở
Nhưng nụ c­uời vẫn biền biệt ra đi
Có những cô gái thơm nực xuân thì
Gánh máu đỏ chạy lên đồi ca hát
Ở bên kia bình nguyên sa mạc
Hàng triệu con ngu­ời đang nã súng vào nhau
Ta trở về gõ lên nỗi đau mong tìm phép lạ
Nhìn quanh quẩn thấy chẳng còn ai cả
Những dòng kinh  Phật úa thu
                                 
Ngày mai trời vẫn xanh
Những đứa trẻ sinh ra có biết nhìn nhau mỉm c­uời
Quả đất tròn cổ tích
Em ngồi mơ một vòng tay vân thạch
Ôm choàng vầng trăng...
                                                 Huế tháng 7- 1995


TRẦN VŨ LONG

Cái bóng

Trên phố
tôi gặp
bóng tôi hôm nay
với bóng tôi hôm qua
sẻ chia kinh nghiệm
của một kiếp làm cái bóng.

Chúng mỏi mệt khi bám theo hình hài thô kệch
lúc đổi hướng cùng mặt trời
nắng xiên - bóng dài
bóng tròn - nắng xối đỉnh đầu

Mặt trời in tôi thành cái bóng đen
đôi khi buộc tôi dẫm lên nó.

Tôi thương bóng tôi
biến dạng theo từng góc chiếu

Thương kiếp bóng

thương chính mình.

(244/06-09)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • NGÔ MINHGió nồm                Tặng Hoàng Vũ Thuật

  • LÂM THỊ MỸ DẠMột ngày sống            một ngày thơ          (Tưởng nhớ người anh  kính mến -  Nhà thơ Xuân Hoàng)

  • - Sinh năm 1976- Hiện đang dạy ở trường Quốc Học - Huế- Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên HuếLời tác giả:Lúc mới tập làm thơ, tôi nghĩ đây chỉ là một cuộc chơi. Không ngờ, bây giờ mỗi lúc muốn tìm lại mình, tôi lại làm thơ.

  • Trong không gian chừng như vô nhiễm của rừng thẳm xanh ôn đới Bạch Mã, những dòng thơ như tan chảy trong mưa, lẩn khuất trong sương mù, những giai điệu bay lên, va động cùng gió mây trên Vọng Hải Đài... Đó là một phần của Trại sáng tác “Ấn tượng Bạch Mã” do Vườn Quốc Gia Bạch Mã phối hợp với Hội LHVHNT TT Huế tổ chức vào dịp 30.4-1.5 vừa qua. Sông CHUAHương xin giới thiệu một số tác phẩm mới còn vương vấn làn mây và sương khói núi rừng trên bản thảo do các tác giả vừa gửi đến.

  • ...Một mình tôi tóc trắng không thấy em đâuĐầm phá trôi nước chảy cả hai đầuPhá rộng quá một đời không qua đượcMùa mãi dài ngút mắt ngóng sang ngâu...

  • Tên thật: Tôn Thất Phong. Sinh năm 1932. Quê quán: Phú Lộc, Thừa Thiên HuếHiện sống tại Nha Trang.Lời tác giả:            Sương khói đè vai áoThả bước đếm hoàng hônDắt câu thơ đi dạoKhắp mọi nẻo tâm hồn

  • Đi trong đêm Huế xuân nàyGió mùa đông bắc gửi heo may vềTrường Tiền hắt bóng vào thơRiêng tôi hắt nỗi ngẩn ngơ với mình...

  • Sinh năm 1956 tại Huế.Tốt nghiệp cử nhân Mỹ thuật Khoa Điêu khắc.Hiện công tác tại Báo Thừa Thiên HuếHội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên HuếĐã in: Phía ngoài ô cửa (thơ thiếu nhi)Giải văn học cố đô

  • Sinh năm 1950 tại An Truyền, Huế.Hội viên Hội Nhà văn thành phố Hồ Chí Minh.Các tập thơ đã in:                      + Mênh mông chiều (1992)                      + Giọt buồn nghiêng (1998)                      + Mưa rêu (2003)

  • ...đêmanh ngước lên nền trờitìm hình bóng em trong vì sao sáng lạnh cạnh vũng trăng hoang liêuvà tự dặn lòng mìnhhãy yêu thươngnhưng đừng níu giữem hiểu không...?

  • Tên thật: Bùi Công ToaSinh năm: 1948 tại HuếHội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên HuếTác phẩm chính: - Lãng giữa chiêm bao (Thơ NXB Thuận Hoá - 1998)- Nến chiều (Thơ - NXB Thuận Hoá - 2000)

  • Một buổi chiều thu nắng ngã màu,Cảnh chùa Khuông Việt dưới trời Âu.Suối thơ, hồn nhạc, hoà cung điệu.Giọng hát, lời ca, mãi thấm sâu...

  • ...“xin hãy hồi sinh                Tôi muốn sống trọn đời” (*)và tôi nghetrong thăm thẳm tháng ngàytrên đỉnh bậc thang thơ khát vọngVinh Quang như đã hiện lênNói tiếng nói thợ thuyền mộc mạc- Trái Đất là Mẹ                 Thế giới là Cha!...

  • Sinh ngày 10 - 8 - 1943.Quê quán: Thượng An, Phong Điền, TT.Huế.Hội viên Hội Nhà văn TT.HuếTác phẩm chính:- Bên dòng thời gian - Tập thơ  1992.- Tôi yêu cuộc đời đến chết Tập thơ 1999.

  • ...Dưới thời Nguyễn, chủ yếu là thời Minh Mạng (1820-1841), Thiệu Trị (1841-1847), vườn Thiệu Phương là nơi nhà vua thường đến dạo chơi thưởng cảnh, vịnh thơ. Vua Thiệu Trị đã xếp vườn là thắng cảnh thứ 2 của đất Thần Kinh và viết bài thơ Vĩnh Thiệu Phương văn nổi tiếng. Bài thơ này cùng cảnh vườn đã được ghi lại trong một bức tranh gương tuyệt đẹp hiện treo tại Bảo tàng Mỹ thuật Cung đình Huế...

  • ...Không thể chết cho ai cần sốngKhi em đứng vọng vẫy xa bờThì cố thoát ra vòng xoáy dữTan bão rồi ngửa mặt trăng khuya.

  • Sinh ngày 07 - 02 - 1978Hội viên Hội Nhà Văn TT.Huế, hiện công tác tại Ban Tuyên Giáo Tỉnh Uỷ.Tác phẩm đã xuất bản: Khúc đêm (tập thơ  - NXB Thuận Hoá 2002)“Thơ Châu Thu Hà là những cảm xúc tươi non, những rung cảm lặng thầm, có cả những vui buồn bất chợt và cả những lời xôn xao của trái tim yêu muốn tâm tình, thủ thỉ nhưng còn nhút nhát, vụng về...”                                                    Hồ Thế Hà

  • Bên cạnh dòng thơ nằng nặng tư duy, lục vấn nhiều vấn đề hiện đại, hậu hiện đại; đọc thơ người bạn mới đến Phan Lệ Dung có cảm tưởng như được giải thoát khỏi nền âm nhạc điện tử trở về với khúc nhạc đồng quê.Lắng trong nhịp điệu của những cảm xúc trong trẻo, và hồn hậu là thế giới của những chú chim sẻ, chim ri, của mùi hương lúa mới gặt, và của cả tình yêu cũng như một bản hoà âm trôi bềnh bồng giữa đồng không mông quạnh…Sông Hương xin được giới thiệu một số bài thơ mới của Phan Lệ Dung vừa gửi đến.                        SH

  • LTS: Vào ngày 27.3 đến, một sự kiện THƠ sẽ diễn ra trên đất cố đô với trên 500 thành viên của CLB UNESCO THƠ ĐƯỜNG VIỆT NAM tụ hội về bên dòng Hương Giang thơ mộng để cùng tổ chức Ngày hội Thơ Đường lần IV. Nhân dịp này, tập “Huế với Đường Thi” sẽ được ra mắt. Tạp chí Sông Hương nồng nhiệt chúc mừng Ngày hội Thơ Đường và nhân đây xin giới thiệu một số tác phẩm Đường Thi do các thành viên CLB gửi đến.

  • vốc chút tàn tro trong lò gạch lạnhngọn lửa xa xăm bỏng rát giữa lòng tayngày bất chợt trổ ngọn gió âm uký âm điệu kèn Saranai trên tàn câygià hơn ngàn tuổi...