ĐÔNG HÀ
Ảnh: wikipedia
Khâu áo ở Đồng Văn
Khâu Vạc Khâu Vai
Khâu ai vào tình nấy
Em vụng về kim chỉ rối tay
Em ngồi khâu đá vào thơ
Ai ngờ đá nặng bơ vơ em rời
Đá không khắc nổi tên người
Tay em mọc sẹo một đời vẫn đau
Khâu Vạc Khâu Vai
Khâu ai cũng trái
Đành khâu tim mình lên áo người em thương
Ngờ đâu lữ khách qua đường
Cởi manh áo lạnh treo sương giữa trời…
Gió Yên Minh
Mây trắng ngàn năm
Núi xanh từ thuở
Em ngồi bé nhỏ
Đợi dòng sông lên
Con dốc thì cao
Lòng người lại rộng
Em qua không đặng
Lòng tự hỏi mây
Này nương bắp lay
Thương chi hoa nở
Cười chi hạt nắng
Rụng xuống chân ngày
Con dốc không ngừng
Chân trèo tay trượt
Anh quên lạt buộc
Nên tình em rơi
Yên Minh tơi bời
Ù ù gió thổi
Em cầm không nổi
Cái nhớ về anh
Đành thả gió xanh
Về theo mây trắng
Qua đèo lẳng lặng
Núi đôi một mình
Từ đó Yên Minh
Mồ côi tình lẻ
Từ đó có kẻ
Nhặt gió buộc tay.
(TCSH426/08-2024)
Ngô Minh - Nguyễn Trọng Tạo - Văn Cầm Hải - Nguyễn Vũ Tiềm - Phổ Đồng - Nguyễn Hoa - Trần Hồng My - Nguyễn Khắc Thạch - Lê Đình Ty - Quang Khải - Mai Văn Hoan - Thiệp Đáng - Phạm Nguyên Tường - Văn Tâm - Nguyễn Đỗ - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Bảo Chân - Thanh Thảo - Phan Bùi Bảo Thy - Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Đình Nam - Nguyễn Trung Bình - Trương Quân - Nguyễn Văn Vang - Bạch Tâm - Từ Hoàng Công - Tĩnh Mặc
NGÔ CANG
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
LÂM MINH THƯỜNG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT