Chuyện đồng bằng
ai cất giọng hò trôi lênh đênh
bìm bịp hẹn trăng bên vàm cỏ
người về thương nhớ cù lao
sông nở vào tôi rụng rời bông bần trắng
đốt đồng buông lời gốc rạ
lay vạt vạt khói chiều cay mắt mẹ
ngọn đuốc soi từ trăm năm lập ấp
khảy tiếng đàn kìm mà rao bến mênh mang
rồi đây điệu lý nào mắc cạn
lục bình có còn tím lên ta
gọi bông lúa lên xanh
đàn cò điểm trắng trời châu thổ một giấc chiêm bao
sông à ơi câu vọng cổ buồn bên cầu nước
phù sa này hòa chung vạn kiếp
dáng mẹ siêu gầy dòng Hậu giang
bờ bãi này giữ riêng mình một ngọn lửa
trong mỗi con người đều có dòng sông
Câu hò bên sông
Sóng vỗ lên đêm
man mác câu hò bạc đầu khách trọ
sông chảy lên mình trăm nỗi
sông gõ phách
sóng xô lòng câu hát xưa cũ
ai bắt nhịp sương đêm
bên sông ai đợi
phù sa trở mình
cho tiếng hát ra khơi
sông đổi dòng dâu bể
khói đồng cay mắt người đi
tìm đâu ánh lửa cuối chiều
và em ơi
còn câu hò nào không
để tôi gánh lấy nỗi buồn sang sông.
(TCSH437/07-2025)
Ngô Minh - Nguyễn Trọng Tạo - Văn Cầm Hải - Nguyễn Vũ Tiềm - Phổ Đồng - Nguyễn Hoa - Trần Hồng My - Nguyễn Khắc Thạch - Lê Đình Ty - Quang Khải - Mai Văn Hoan - Thiệp Đáng - Phạm Nguyên Tường - Văn Tâm - Nguyễn Đỗ - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Bảo Chân - Thanh Thảo - Phan Bùi Bảo Thy - Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Đình Nam - Nguyễn Trung Bình - Trương Quân - Nguyễn Văn Vang - Bạch Tâm - Từ Hoàng Công - Tĩnh Mặc
NGÔ CANG
HẢI BẰNG
ĐẠI DUY
BẠCH DIỆP
MAI NHUNG
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
THY NGUYÊN
THIÊN DI
Võ Văn Luyến - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyên Như - Nguyễn Thị Liên Tâm
TRẦN XUÂN TRỌNG
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.