Trang thơ “quà tặng tháng ba”

15:41 13/07/2009
Võ Thị Kim Liên - Tuyết Nga - Vũ Thị Khương - Lê Hoàng Anh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Nguyễn Thị Anh Đào - Trần Lan Vinh - Lê Khánh Mai - Võ Ngọc Lan

(Ảnh: Internet)

VÕ THỊ KIM LIÊN

Vườn Xứ

                Kính tặng mẹ

Từ vườn Xứ này mẹ đã ra đi
Cô gái hát Thánh ca ngày ấy
Con thổn thức nhớ về năm mười bảy
Một lần theo Người, thăm vườn Xứ ngày xưa

Chuông nhà thờ vẫn đổ vô tư
Chẳng hờn trách một thời mình xa Chúa
Và mẹ, mẹ cũng không còn trẻ nữa
Giọng Thánh ca vang vọng một thời

Con bên Người lặng quỳ trước Chúa
Dẫu Thánh ca không thuộc một lời
Sống giữa đời thường con không tin có Chúa
Phút yên tĩnh này lắng giữa hồn con

Giữa xóm đạo nghèo, vườn Xứ chẳng đua chen
Để bông huệ cứ trắng ngần mỗi sáng
Để mẹ trẻ ra để con khôn lớn
Vườn Xứ là nỗi nhớ những ngày xa

Năm nay con về thăm vườn Xứ một mình
Chuông nhà thờ vẫn đổ hồi gióng giả
Con chợt nhận ra giữa miền quê yên ả
Trong tiếng chuông chiều có lời mẹ hát ru!


TUYẾT NGA

Hoa tầm xuân

Rặng tầm xuân lặng lẽ tự bao giờ
xanh đơn giản và cũ càng
như đất
ta chợt nhận ra hoa hay hoa đã nhặt ta về
                         trong một chiều xanh ngắt
hay ta già nua?

Hãy nói với ta hương bưởi thơm ra sao
                        ngày mẹ mười tám tuổi
mười tám tuổi tóc dài vai nhỏ mắt huyền trong
chân trời đã ra sao những sáng xuân mưa bụi
mẹ từng đứng nơi nào để dõi cánh buồm trôi...?

Và mẹ đã dấu hoa cùng với giọt nước mắt ở đâu
để nuôi ta khôn lớn?
ta vị hoàng đế lên ba trong vương quốc
                                    riêng Cuộc-Đời-Của-mẹ
nhưng mẹ đã vĩnh biệt ta vào một sáng trong đời
ta thành kẻ hành khất không nước mắt.

Nụ tầm xuân xanh biếc
xin hãy kể cho ta về những tháng năm dài
bếp lửa mẹ nhen hồng sau cánh cửa
nơi cha về sau mỗi chuyến đi xa
nơi cơn bão tháng ba ngọn gió lào tháng bảy
cuốn tơi bời lòng mẹ những hoàng hôn.

Nụ tầm xuân...
“nụ tầm xuân nở ra xanh biếc”
mẹ từng hát ru ta lời ngoại hát thuở nào
ta làm mẹ
và một chiều mây trắng
chợt thấy tầm xuân xanh biếc trước hiên.


VŨ THỊ KHƯƠNG

Đếm...

Một, hai, ba... Rồi đến chín mười
Đêm không ngủ, sao mà vắng vẻ.?

Bốn, năm, sáu... Rồi đến một trăm
Đêm không ngủ sao mà buồn tẻ.?

Bảy, tám, chín... Rồi đến một nghìn
Những số đếm, nhân lên, cộng lại
Cũng không dài bằng nỗi cô đơn

Một, hai, ba
Chỉ một mình em
Giọt thời gian nhỏ vào vô tận
Như là kẻ dại khờ lẩn thẩn
Đêm,
           Một mình
                        Em đếm
                                    Có thành Không.


LÊ HOÀNG ANH

Tiếng nói của đất

Đất gợi cho tôi những gì tôi có
Là Tâm Hồn, là Bình Dị, Sáng Trong
Mà tôi không biết những gì tôi có
Nhờ tiếng thở của người hỡi đất mênh mông

Những gam màu chuyển tiếp
Những mạch đập nhịp nhàng
Ôi đất sét ngày nào tôi chỉ nghịch
Dưới ngón tay nghệ sĩ là gương mặt trầm ngâm

Xin cám ơn người đi “mở Đất”
Mở kho báu bạt ngàn
Mở tâm hồn xanh ngát
Như mạch nước ngầm làm đất nở hoa-hay đoá tâm hồn nở

Ôi đất
Trên người đã in những dấu chân chiến trận
Đang âm vang giao hưởng tự ngàn xưa
Hồn dân tộc thấm vào từng mạch nhỏ
Nhớ tiếng trống đồng, nhớ tiếng võng đưa

Với tiếng nói của đất
Tôi lắng sâu hồn người trong xao động thời gian
Tôi trở về góc vườn xưa tuổi nhỏ
Nghe tiếng sáo diều vọng vào đất vi vu.
                                                                4.1999


NGUYỄN THỊ NGỌC HÀ

Người câu trăng

                                Tưởng nhớ nhà thơ P.Q

Anh vắt kiệt tim mình đến xác
Trộn thính ngồi câu bóng trăng soi
Sóng giao thoa nghe đau tăm cá
Dưới thẳm sâu càng lạnh thêm mồi

Sóng nhạt nhoà bờ kia vời vợi
Đất với trời như quyện vào nhau
Có thấu cho hồn người thi sĩ
Chín phương trời trăng ở nơi đâu

Nuối tiếc nửa phần đời hoang phế
Đổ rượu tràn cụng với Hồ Tây
Đêm làng hoa say mềm tiếng dế
Chẳng được trăng chỉ một nỗi đầy

Ngôi nhà xưa dấu chân cỏ mọc
Trận mạc tan nghiên bút khăn xô
Trăng như vẫn nhớ người thuở trước
Nửa trời cao nửa gửi đáy hồ
                                   
2000


NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO


Dã quỳ

Em không về mùa mưa cao nguyên
Thương dã quỳ hoang trải vàng chân núi
Nhớ mùa đông bình yên trên phố nhỏ
Ai thắp nắng vàng trong đôi mắt thơ ngây.

Em không về nghe gió hát trên cây
Để trống ngực đập bồi hồi thương nhớ
Dã quỳ hoang lại nói lời tình tự
Bao giờ mùa đông thôi mưa rơi?

Em không về cao nguyên chiều cuối năm
Mùa xuân đã len dần vào hơi thở
Xin cầm tay một lần xa cách thế
Nỗi nhớ nào vàng đẫm dã quỳ hoang?
                                                12/2003


TRẦN LAN VINH

Chi chi chành chành II

Chi chi
Chị gọi
Bông mây

Xâu kim
Rút chỉ
Ta may
Tiếng cười

Bốn phương
Ngũ đế
Khoe tươi

Chị em
Ta xổ
Gió trời
Ra xay

Xay xanh
Cho lộc
Chát cây

Xay hồng
Cho nụ
Cười quay
Quay tròn

Xay nắng
Quả ngọt
Dâng thơm

Xay tím
Nút chỉ
Bốn phương
Gió về..!


Xuân tươi rói

Chòng chà
Chòng chành
Nắng ra
Cóc nhảy

Vía ba
Vía bẩy
Gió trẩy
Đi chơi

Bạn bạn
Tôi tôi
Tiếng cười
Tươi rói

Chòng chà
Chòng chành
Lá cây
Mọc đối

Đốt tre
Đất nối
Đốt trúc
Trời sinh

Mưa rây
Thả sợi
Giọt giọt
Xông xênh

Mùa xuân
Một mình
Đu quay
Chóng mặt!



LÊ KHÁNH MAI

Đẹp, buồn và trong suốt như sương

Đừng nói gì nữa anh
điệp khúc chia xa đã ngân từ sâu thẳm
em nhận nơi mắt anh
những xiềng xích vô hình xiết em như định mệnh

Đừng tiễn em nữa anh
dù chỉ đôi quãng ngắn
trước mắt em hun hút một con đường
có thể nào khác được, em phải đi về chốn không anh
lầm lũi em một mình với bóng
mỗi bước đau lằn tím tâm hồn

Con tàu rùng mình ném tiếng hú man dại vào thinh không
những bánh sắt luân hồi nghiến đường ray bạo liệt
mang theo một trái tim phế tích

Với tình yêu, trái đất không tròn
Nghiệt ngã muôn vòng quay đẩy ta về hai cực
Với xa cách, tình yêu là nước mắt
Đẹp, buồn và trong suốt như sương



VÕ NGỌC LAN

Mùa trăng Huế

                Kỷ niệm đêm thơ Nguyên Tiêu Huế 2004

Rằm Nguyên Tiêu tôi về thăm Huế
Nghe lòng mình trẻ lại thuở đôi mươi
Đến với nhau, dẫu ngoài trời rất lạnh
Vẫn thiết tha như hạnh phúc ban đầu

Màu trăng mang cội nguồn sâu lắng
Trên sông Hương trầm mặc không lời
Ôi niềm vui thi ca bất tận
Thả xuống dòng - sương khói chơi vơi

Tôi về đây quên hết nỗi đời
Và như trút những ưu phiền mất mát
Trăng vẫn thế - muôn đời khao khát
Chẳng bao giờ dừng lại với người xưa

Tôi thấy thương trăng dưới đêm mưa
Mây bay mãi cuốn trăng vào hư ảo
Con thuyền ai cắm sào ốc đảo
Giữa đôi bờ vọng tiếng chuông ngân...


(181/03-04)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh

  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...

  • Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý

  • HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com

  • NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com

  • Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.

  • Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo

  • ...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...

  • Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân

  • HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.

  • ...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...

  • ...ai đuổi theo xe tăng, bắn B40 vào xe tăng,                        rồi bị xe tăng nghiền nát trên con lộ Bốn?ai đạp phải mìn cụt một chân ở chi khu Xuân Lộc,                        rồi bằng nạng gỗ với một chân...