Nhà văn Nguyễn Việt đã xuất bản 5 cuốn tiểu thuyết cùng các tập văn xuôi đã in và sắp in. Ngoài viết văn anh còn là một nhà báo kì cựu, bạn đọc biết đến anh nhiều hơn là một nhạc sĩ qua nhiều ca khúc trữ tình về Huế với niềm yêu quê hương say đắm, tự hào. Ngoài các tập nhạc đã in trước đây, năm nay anh trình làng tuyển tập “Giai điệu quê hương” gồm 357 ca khúc. |
Tôi yêu Huế
Tôi yêu Huế, nét vàng son một thuở
Vẫn lung linh, rực rỡ những sắc vàng
Những đền đài, những lầu son gác tía
Vẫn thầm thì dòng ký ức thời gian.
Tôi yêu Huế, yêu dòng Hương thơ mộng
Lững lờ trôi trước cửa ngõ Kinh thành
Khi bình yên, mảnh trăng sầu kim cổ1
Lúc bão giông, thanh kiếm dựng trời xanh!2
Tôi yêu Huế, yêu rừng thông núi Ngự
Bức bình phong che chở Huế muôn đời
Yêu đàn Nam Giao, yêu đàn Xã Tắc
Nhớ những tiền nhân mở cõi một thời!
Tôi yêu Huế! Yêu nụ cười tím Huế!
Yêu Trường Tiền sương sớm áo ai bay
Vỹ Dạ xưa vẫn ai chờ, ai đợi?
Bến Văn Lâu còn nhớ mãi những ngày...
Tôi yêu Huế, yêu ngọt ngào tiếng Huế
Dạ dạ thưa, lay động trái tim người
Huế của tôi, Huế muôn đời vẫn Huế
Vẫn vàng son, thơ mộng, đẹp tuyệt vời!
----------------------
1 Ý thơ Nguyễn Du: “Hương giang nhất phiến nguyệt/ Kim cổ hứa đa sầu”
(Sông Hương như một mảnh trăng mang nét buồn từ xưa đến nay)
2 Ý thơ Cao Bá Quát: “Trường giang như kiếm lập thanh thiên”
(Sông dài như một thanh kiếm dựng giữa trời xanh).
Huế chưa xa đã nhớ
Sương dần tan, sao mai nhòa dần sáng
Đêm đã qua mà Huế vẫn mơ màng
Tia nắng sớm xuyên xiên bao kẽ lá
Ai mơ ai trong thương nhớ dịu dàng?
Đâu có phải là viễn cảnh thiên đàng?
Mà sơn thủy đẹp như tranh thủy mặc
Hương giang xanh bóng đền đài thành quách
Ngự Bình thông thắm chiều biếc khói lam!
Trường Tiền nâng bước ai thả sang ngang
Tóc thề bay phía nón nghiêng nhẹ nhàng
Chuông Thiên Mụ buông giọt ngân lưu luyến
Chiều chậm rơi như thể chẳng vội vàng!
Em đưa anh về xanh biển Thuận An
Hoàng hôn xuống đẫm màu vàng đỏ tím
Tà áo em quấn quýt như bịn rịn
Níu chân anh bờ cát trắng nồng nàn!
Mai xa Huế, dặm dài bước quan san
Biết có vơi nỗi nhớ thương da diết?
Hay dày thêm khi hai ta cách biệt?
Huế chưa xa, thương nhớ đã ngập tràn!?
Thu Huế
Hoàng hôn buông xuống ánh vàng mơ
Thấp thoáng bóng ai dáng tỏ mờ
Mùa hạ chưa xa nắng vẫn đậm
Thu vừa chớm tới gió bâng quơ!?
Mai mùa đông lạnh bao mong nhớ
Mốt tiết ấm xuân lại đợi chờ
Có phải vì tình chưa trọn vẹn
Ai người thấu tỏ khúc tình thơ?!
Bữa ấy màu thu xanh ngắt trời
Sắc hoa cúc át lá vàng rơi
Bên hồ khóm trúc ru theo gió
Những tưởng ai qua thoảng tiếng cười?!
Dừng bước lãng du bên ngõ vắng
Hơi thu man mác tựa tơ trời
Chẳng mưa chẳng nắng mà lưu khách
Có phải tình thu níu giữ người?!
Mỗi năm cứ độ mùa thu tới
Xao xuyến tình thu chẳng đặng đừng
Vẫn biết dễ thương, thương chẳng dễ
Thôi thì thu cứ... dẫu rưng rưng!
(TCSH429/11-2024)
NGÔ MINH
LÊ MINH PHONG
PHAN ĐẠO
ĐỨC SƠN
Nhớ anh Trịnh Công Sơn
LTS: Những đêm trăng nguyên Tiêu vừa qua, trên các chiếu thơ khắp mọi miền ở Thừa Thiên Huế, tiếng thơ của các câu lạc bộ thơ đã có dịp vang vọng. Sông Hương vui mừng khi chứng kiến không khí thơ vẫn rạo rực trong vắt, tinh khiết dưới trăng non tháng Giêng xanh, giữa tháng năm đầy ắp bụi trần.
PHẠM TẤN HẦU
Chim Dạ Du, vĩnh biệt
Tưởng niệm nhà thơ Lê Văn Ngăn
Trần Thị Yến Loan
Xuân về rồi Huế đẹp lắm không anh
Hoa mai rộ nở vàng hoe trước ngõ
Nắng sắc xuân có vương vào vai áo
Anh ngắm nhìn những buổi sớm ngoài hiên.
Là người nặng lòng với Huế, mặc dù quê ở Hải Phòng, lang thang kiếm sống tận Đồng Nai nhưng Trần Bảo Thư có những cách nhìn về Huế khá sâu và không kém phần tinh tế, thơ chị luôn ẩn chứa những suy nghĩ hướng về nguồn cội, khá nhuyễn trong thể thơ Lục bát, nhẹ nhàng, đằm thắm mà không kém phần quyết liệt. Có lẽ sự trải nghiệm trong chị đã vừa đủ để kiếm tìm và dâng lên bạn đọc những câu thơ mà người thưởng thức nào khi đọc thơ chị cũng phải để tâm yêu mến…
PHẠM TẤN HẦU
LTS: Bạn đọc cả nước biết đến Trần Vàng Sao từ thời chống Mỹ những năm 70 qua tác phẩm khá nổi tiếng: "Bài thơ của người yêu nước mình".
NGÔ MINH
PHAN CÔNG TUYÊN
Còn mãi tình thân
(Tặng các bạn sv Văn 4 - ĐHSP Huế, nk 1973 - 1977, nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11)
PHAN ĐẠO
Bài ca thoát mình
ĐÔNG HÀ
Thơ cho mùa tháng 9
BẠCH DIỆP
LÊ VĂN NGĂN
PHAN ĐẠO
Theo tiếng chuông rơi rụng…
CHÂU THU HÀ
Em chắc rằng
ĐỖ VĂN KHOÁI
NGÔ MINH