Trang thơ Nguyễn Việt

07:56 20/11/2024
NGUYỄN VIỆT

       Nhà văn Nguyễn Việt đã xuất bản 5 cuốn tiểu thuyết cùng các tập văn xuôi đã in và sắp in. Ngoài viết văn anh còn là một nhà báo kì cựu, bạn đọc biết đến anh nhiều hơn là một nhạc sĩ qua nhiều ca khúc trữ tình về Huế với niềm yêu quê hương say đắm, tự hào. Ngoài các tập nhạc đã in trước đây, năm nay anh trình làng tuyển tập “Giai điệu quê hương” gồm 357 ca khúc.
       Nhạc sỹ Nguyễn Việt là cộng tác viên thường xuyên của Tạp chí Sông Hương ở lĩnh vực âm nhạc. Song hành với sáng tác nhạc, là văn thơ; dẫu vậy, cho đến nay anh vẫn ngại ngần gửi thơ cộng tác. Nhân sắp in tập thơ khoảng hơn 100 bài ở các thể loại: thơ tự do, thơ truyền thống lục bát, song thất lục bát, thơ Đường luật; nhà thơ Nguyễn Việt gửi đến Sông Hương chùm thơ rút từ bản thảo. Thơ anh đậm đầy tình Huế, với di sản phong rêu, thiên nhiên thơ mộng và con người quyến rũ, xao xuyến. Thơ là dòng cảm xúc từ Huế ngập tràn tâm hồn, tạo nên những mạch nguồn tiếp nối cho sáng tạo, mời gọi sáng tạo. Cách yêu Huế của tác giả không hoa mỹ, mà chân chất, bình tĩnh, như một tự thức, tự dậy hương từ miền cố xứ.
       Nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam, mừng tác giả Nguyễn Việt từng là nhà giáo trước lúc về công tác ở Đài Phát thanh và Truyền hình tỉnh Thừa Thiên Huế, Tạp chí Sông Hương tháng 11 trân trọng giới thiệu chùm thơ của tác giả Nguyễn Việt đến bạn đọc.

                                                Ban Biên tập Tạp chí Sông Hương


Tôi yêu Huế

Tôi yêu Huế, nét vàng son một thuở
Vẫn lung linh, rực rỡ những sắc vàng
Những đền đài, những lầu son gác tía
Vẫn thầm thì dòng ký ức thời gian.

Tôi yêu Huế, yêu dòng Hương thơ mộng
Lững lờ trôi trước cửa ngõ Kinh thành
Khi bình yên, mảnh trăng sầu kim cổ1
Lúc bão giông, thanh kiếm dựng trời xanh!2

Tôi yêu Huế, yêu rừng thông núi Ngự
Bức bình phong che chở Huế muôn đời
Yêu đàn Nam Giao, yêu đàn Xã Tắc
Nhớ những tiền nhân mở cõi một thời!

Tôi yêu Huế! Yêu nụ cười tím Huế!
Yêu Trường Tiền sương sớm áo ai bay
Vỹ Dạ xưa vẫn ai chờ, ai đợi?
Bến Văn Lâu còn nhớ mãi những ngày...

Tôi yêu Huế, yêu ngọt ngào tiếng Huế
Dạ dạ thưa, lay động trái tim người
Huế của tôi, Huế muôn đời vẫn Huế
Vẫn vàng son, thơ mộng, đẹp tuyệt vời!

----------------------
1 Ý thơ Nguyễn Du: “Hương giang nhất phiến nguyệt/ Kim cổ hứa đa sầu”
(Sông Hương như một mảnh trăng mang nét buồn từ xưa đến nay)
2 Ý thơ Cao Bá Quát: “Trường giang như kiếm lập thanh thiên”
(Sông dài như một thanh kiếm dựng giữa trời xanh).



Huế chưa xa đã nhớ

Sương dần tan, sao mai nhòa dần sáng
Đêm đã qua mà Huế vẫn mơ màng
Tia nắng sớm xuyên xiên bao kẽ lá
Ai mơ ai trong thương nhớ dịu dàng?

Đâu có phải là viễn cảnh thiên đàng?
 sơn thủy đẹp như tranh thủy mặc
Hương giang xanh bóng đền đài thành quách
Ngự Bình thông thắm chiều biếc khói lam!

Trường Tiền nâng bước ai thả sang ngang
Tóc thề bay phía nón nghiêng nhẹ nhàng
Chuông Thiên Mụ buông giọt ngân lưu luyến
Chiều chậm rơi như thể chẳng vội vàng!

Em đưa anh về xanh biển Thuận An
Hoàng hôn xuống đẫm màu vàng đỏ tím
 áo em quấn quýt như bịn rịn
Níu chân anh bờ cát trắng nồng nàn!

Mai xa Huế, dặm dài bước quan san
Biết có vơi nỗi nhớ thương da diết?
Hay dày thêm khi hai ta cách biệt?
Huế chưa xa, thương nhớ đã ngập tràn!?


Thu Huế

Hoàng hôn buông xuống ánh vàng mơ
Thấp thoáng bóng ai dáng tỏ mờ
Mùa hạ chưa xa nắng vẫn đậm
Thu vừa chớm tới gió bâng quơ!?

Mai mùa đông lạnh bao mong nhớ
Mốt tiết ấm xuân lại đợi chờ
 phải vì tình chưa trọn vẹn
Ai người thấu tỏ khúc tình thơ?!

Bữa ấy màu thu xanh ngắt trời
Sắc hoa cúc át lá vàng rơi
Bên hồ khóm trúc ru theo gió
Những tưởng ai qua thoảng tiếng cười?!

Dừng bước lãng du bên ngõ vắng
Hơi thu man mác tựa tơ trời
Chẳng mưa chẳng nắng mà lưu khách
 phải tình thu níu giữ người?!

Mỗi năm cứ độ mùa thu tới
Xao xuyến tình thu chẳng đặng đừng
Vẫn biết dễ thương, thương chẳng dễ
Thôi thì thu cứ... dẫu rưng rưng!

(TCSH429/11-2024)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
  • HẢI BẰNG

  • PHẠM TẤN HẦUKhúc hát nhỏ gởi thành phố của tôi

  • Võ Quê sinh năm 1948 tại An Truyền, Hương Phú, Bình Trị Thiên. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Võ Quê làm thơ từ năm 16 tuổi và có thơ in trên các sách báo văn nghệ tiến bộ ở miền Nam từ năm 1968. Nguyên là trưởng ban báo chí Tổng hội sinh viên Huế, anh đã bị ngụy quyền bắt giam ở Côn Đảo năm 72 và năm 73 được thả, thoát ly lên chiến khu. Anh là một nhà thơ được quần chúng yêu mến trong phong trào đấu tranh của sinh viên học sinh miền Nam.

  • TRẦN HOÀNG PHỐ         Để tưởng nhớ nhà thơ Ngô Kha và Trần Quang Long đã hy sinh

  • VĨNH NGUYÊNDòng sông cảm nhận

  • PHẠM NGUYÊN TƯỜNGCà phê với bạn thơ ở Sài gòn

  • FAN TUẤN ANHĐoản khúc số 56

  • LÂM THỊ MỸ DẠThiên thạch

  • HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG       Kính tặng Hà Nội - Trái tim

  • THÁI NGỌC SANHà Nội của tôi

  • HỒNG NHUNhặt được ở sổ tay 1

  • PHẠM TẤN HẦU            Để nhớ TNS“tiếng thét trong bóng đêm mới mẻ, chỉ cần hát và chỉ cần khóc”                                                J.BRODSKY

  • NGUYỄN KHẮC THẠCHNgón trăng1

  • LTS: Tại nhà thờ họ Lê của làng Mỹ Lợi, huyện Phú Lộc, vào tháng 10 năm 1950 đã diễn ra Hội nghị Họp ban thành lập Hội Văn nghệ Thừa Thiên, đánh dấu sự ra đời sớm nhất của một hội văn nghệ địa phương trong cả nước. Kỷ niệm 60 năm sự kiện đầy thiêng liêng và ý nghĩa ấy, những ngày tháng Tám, Trại sáng tác Về Nguồn đã được Hội LH VHNT tổ chức ngay tại mảnh đất Mỹ Lợi.

  • LTS: Đào Tấn (1845-1907) nhà thơ, nghệ sĩ tuồng xuất sắc. Ông đã ở Huế nhiều năm, viết nhiều vở tuồng có giá trị trong văn học sử Việt Nam. Cảnh sắc thiên nhiên và con người Huế cũng là nguồn cảm hứng của thơ, từ của ông. Chúng tôi xin giới thiệu một số thơ, từ của Đào Tấn viết về miền đất sông Hương qua bản dịch của nhà nghiên cứu tuồng Vũ Ngọc Liễn.

  • LÊ VĨNH THÁIKhi chúng ta không là của nhau

  • LTS: Ngô Minh sinh ngày 10-9-1949 tại An Thủy, Quảng Bình. Bắt đầu in thơ từ năm 1975. Được giải thưởng thơ hay báo Nhân dân 1978…Ngô Minh đã từng là bộ đội chiến đấu ở chiến trường miền Nam nhiều năm, vì thế thơ anh viết về nhiều đề tài cuộc sống, nhưng vẫn mang đầy hơi thở của một người lính: sâu đằm, bỏng cháy…