Tôi là một phần của mẹ thiên nhiên

09:34 27/04/2020

Trong một lần xem bộ phim Cuộc đời Đức Phật, tôi còn nhớ loáng thoáng lời Ngài dạy rằng “nhìn vào trong một chiếc lá bồ-đề mà thấy được mặt trăng, mặt trời…”. 

Là một phần của mẹ thiên nhiên - Ảnh minh họa

Vậy phải chăng lá bồ-đề không đơn thuần chỉ là lá bồ-đề? Và con người cũng không phải đơn thuần được sinh ra để duy trì nòi giống? Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về câu nói này của Đức Phật.
 
Một người trần tục như tôi chưa hiểu cảnh giới của thiền định nhưng tôi có chiêm nghiệm về những thứ xảy ra xung quanh mình. Bản thân tôi không phải đơn thuần chỉ là con người được cha mẹ sinh ra để duy trì nòi giống mà tôi nhận thấy có sự liên kết mật thiết giữa tôi với vạn vật hay giữa tôi với những thứ khác. Tôi thấy được mẹ thiên nhiên là đất, nước, gió, lửa, không khí đã tạo nên tôi bằng da thịt. Vậy tôi là một phần của mẹ thiên nhiên, tôi chính là một tế bào nhỏ với đầy đủ những bản chất của mẹ, được tạo ra từ mẹ. Mẹ thiên nhiên khỏe mạnh, tôi sẽ khỏe mạnh bởi mỗi ngày tôi đang mượn những thành tố của mẹ để được sinh tồn…

Nhân
 
Cách đây chục năm, khi còn là sinh viên, cộng tác với các chương trình bảo vệ môi trường, tôi đã xem và nghe rất nhiều về biến đổi khí hậu. Có lẽ giới khoa học gọi đất, nước, gió, lửa và không khí chung chung lại là môi trường. Ngày ấy tôi đã suy nghĩ rất đơn giản là do phá rừng, do khói bụi nhà máy… và con người nói chung phải thay đổi chứ tôi chưa thấy được vai trò và trách nhiệm của cá nhân tôi. Rồi cuộc sống và tuổi trẻ đã cuốn tôi lao vào làm việc và kiếm tiền. Bây giờ khi đã là mẹ của hai đứa con, những chiêm nghiệm sâu sắc hơn về môi trường trong tôi thay đổi. Tôi không những thấy được do phá rừng, do khói bụi nhà máy, mà tôi còn thấy được có lỗi của tôi trong đó, những lỗi rất “vi tế” khi tôi dùng máy lạnh, ô-tô, xe máy, dùng điện nước không tiết kiệm v.v… Rất nhiều hoạt động tưởng bình thường của tôi nhưng lại đang góp phần phá hoại mẹ thiên nhiên, chứ chưa kể tới những hoạt động to lớn khác của các công ty, các quốc gia vì sự phát triển vật chất, kinh tế. Vậy là sau hơn chục năm, những hoạt động tàn phá mẹ còn nghiêm trọng hơn. 
 
Và quả là
 
Tôi không thấy bình an, các ứng dụng về chỉ số đo đạc môi trường luôn cảnh báo TP.Hồ Chí Minh, Hà Nội hay các thủ đô lớn trên thế giới như Bắc Kinh trong tình trạng ô nhiễm không khí đến mức độc hại trong nhiều tháng gần đây. Thậm chí tại thủ đô New Delhi của Ấn Độ, người ta phải trả khá nhiều tiền để được thở không khí sạch chỉ trong vài phút. Ôi, mẹ thiên nhiên chưa bao giờ tính tiền không khí sạch mà triệu triệu con người đang hít thở hàng ngày. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi phải đóng kín cửa, chạy máy lọc không khí và đứa con nhỏ của tôi không được ra ngoài trời chơi những ngày thành phố mờ ảo vì bụi mịn. Cuối năm 2019 và đầu năm 2020, nạn cháy rừng còn khiến tầng ô-zôn bị đe dọa nghiêm trọng. Trong những đêm tĩnh lặng, tôi cảm nhận được sự tổn thương trong hơi thở của mẹ, tôi nghe thấy tiếng mẹ thở dài…
 
Hôm nay, cả thế giới đang vật lộn với bệnh viêm phổi cấp, y học gọi là dịch bệnh do virus (Covid-19). Tôi không quá ngạc nhiên rằng tại sao không phải là bệnh về tim, gan, da hay cái gì khác mà lại là phổi? Phổi là nơi tiếp nhận không khí? Lá phổi của tôi cũng giống như cây xanh, giống như tầng ô-zôn? Làm sao lá phổi bé nhỏ của tôi có thể khỏe mạnh khi hơi thở của mẹ bị tổn thương.
 
Nhân quả thật rõ ràng, minh bạch. Tôi nghe quý thầy giảng pháp hay nói “Bồ-tát sợ nhân, chúng sanh sợ quả”. Khi gặt quả này là biết bao mạng người đã chết vì lá phổi yếu đi, nó bị tàn phá bởi dịch bệnh phải ngừng hít thở. Và còn bao nhiêu nữa? Tiếp sau không khí sẽ là gì? Là đất? Là nước? Là gió? Là lửa? Là bệnh hay thiên tai? Tôi không rõ nhưng tôi thấy được sự tổn thương của mẹ trong chính sự tổn thương của tôi. Tôi không thể tách rời khỏi mẹ thiên nhiên, vì tôi đang “vay mượn” từ nơi mẹ để được tồn tại thân xác này.

Theo Diệu Tâm - GNO
 
 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Khi toàn cầu hóa, nhiều người mới ý thức rõ hơn tầm quan trọng của sáng tạo. Nhiều quốc gia coi sáng tạo là nguồn lực chính trong nền kinh tế tri thức. Tuy nhiên, sự phát triển nhanh chóng của công nghệ số, bên cạnh động lực cũng tạo ra nhiều thách thức đối với khả năng sáng tạo của con người.

  • “Hiện thực” của đời sống hiện ra trước cái nhìn của chúng ta luôn luôn là một hỗn hợp, một nồi súp lẩu của “thực tế” và “tri nhận”, không tách bạch, và không dễ tách bạch được.

  • Nuôi dưỡng tâm hồn ham đọc sách từ bé cho con, sẽ giúp con dễ dàng vượt qua được giai đoạn khủng hoảng của tuổi mới lớn, giúp con mạnh mẽ đối mặt với những thay đổi của bản thân, và sóng gió của cuộc đời.

  • Để không bị lãng quên giữa các loại hình nghệ thuật giải trí hiện đại, sân khấu cải lương nói riêng, nghệ thuật truyền thống nói chung, đang tìm cách chuyển mình, dần tìm lại chỗ đứng. Trong quá trình tìm hướng đi mới ấy, các nghệ sĩ không hoàn toàn chạy theo thị hiếu một cách dễ dãi mà bỏ qua yếu tố nghệ thuật.

  • Một năm qua, sự xuất hiện của các sàn đấu giá nghệ thuật đã góp phần thúc đẩy hội họa phát triển, tạo ra thị trường lành mạnh thu hút nhà đầu tư cũng như giới mộ điệu. Nhưng vẫn còn nhiều vấn đề bỏ ngỏ.

  • Văn hóa là sản phẩm, đồng thời là điều kiện, động lực, phương thức tồn tại và phát triển của một đất nước. Văn hóa có sự phát triển tự thân nhưng cũng có cả sự tiếp nhận bên ngoài. Theo các chuyên gia, trong khi bảng giá trị của người Việt xuất hiện một số hiện tượng lệch lạc, cần nghiên cứu xây dựng hệ thống chuẩn mực xã hội, từ đó xác định khuôn khổ để trở lại chân giá trị.

  • Khi các hoạt động diễn xướng dân gian dần tách khỏi, đình làng dường như đánh mất một phần linh hồn, còn nghệ thuật truyền thống cũng thiếu khí vị. Theo NSƯT Đoàn Thanh Bình, những buổi diễn của Giáo phường Đình làng Việt một năm qua chính là hành trình để mỗi người được về lại ngày xưa, đắm mình trong đời sống văn hóa cộng đồng.

  • Thêm một lần mổ xẻ về thực trạng của lý luận phê bình sân khấu hiện nay, các nhà chuyên môn, tác giả đều cho rằng lý luận phê bình của sân khấu nước nhà rất thiếu, yếu và luôn bị các nhà hát… phớt lờ.

  • Nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát đã chia sẻ đầy trăn trở tại Hội thảo "Liên hoan phim Việt Nam trong sự nghiệp phát triển điện ảnh dân tộc" vừa qua ở Đà Nẵng.

  • Sáng 16/11, Hội Di sản văn hóa Thăng Long - Hà Nội đã tổ chức Hội thảo khoa học “Thực hành tín ngưỡng thờ Mẫu trên địa bàn Hà Nội - nhận diện, bảo tồn và phát triển” tại đình Hào Nam. Hội thảo đã thu hút sự quan tâm của đông đảo các nhà nghiên cứu, quản lý văn hóa - xã hội, các nghệ nhân dân, đồng đền, thủ nhang, thanh đồng…

  • Gần đây, một số trường ngoài công lập tăng học phí cao gây phản ứng của phụ huynh và bất bình dư luận. Đáng chú ý là theo Luật Giáo dục 2005, các cơ quan quản lý nhà nước không có thẩm quyền quản lý việc thu chi của các trường ngoài công lập. Các trường này hoạt động theo Luật Doanh nghiệp và ngành giáo dục chỉ giám sát về chỉ tiêu tuyển sinh, chương trình đào tạo.

  • Là di tích lịch sử văn hóa được xếp hạng Quốc gia từ năm 1991, nhưng những giá trị lịch sử, yếu tố nguyên gốc tại chùa Khúc Thủy, thôn Khúc Thủy (xã Cự Khê, huyện Thanh Oai, Hà Nội) đã bị xâm phạm nghiêm trọng.

  • Không phải ai sinh ra cũng đã có thẩm mỹ âm nhạc mà nó được hình thành gắn với không gian sống, điều kiện thụ hưởng. Theo nhạc sĩ Quốc Trung, hiện nay ở Việt Nam hầu hết các chương trình nghệ thuật chỉ trình diễn một vài thể loại nhạc, bó hẹp sự lựa chọn của khán giả. Nếu mọi người tự mở rộng, bỏ qua rào cản để thử nghiệm nhiều thể loại nhạc khác nhau, sẽ phát hiện ra nhiều thứ mới mẻ, thú vị.

  • Cuộc sống của họ ra sao, quan niệm về tình yêu, hạnh phúc, nỗi buồn, suy nghĩ về truyền thống, hiện tại và tương lai như thế nào? Để tìm ra câu trả lời, đạo diễn người Hà Lan Manouchehr Abrontan đã đi từ Nam ra Bắc, phỏng vấn hàng trăm phụ nữ ở mọi lứa tuổi, ngành nghề, vai trò khác nhau. Và “Việt Nam tim tôi” ra đời như tình ca về vẻ đẹp, sức mạnh của phụ nữ Việt.

  • “Học sinh như bó đuốc, nhiệm vụ của tôi là truyền lửa cho bó đuốc. Nhưng trước khi truyền lửa được thì giáo viên phải là người yêu thích, say mê tìm tòi, chắt lọc cái hay trong môn học, khơi gợi cho các em tự tìm tòi, tự phát hiện ra vấn đề”. Đó là chia sẻ của thầy giáo Lê Quang Nhân, Trường THPT chuyên Nguyễn Du, Đắk Lắk tại Lễ tuyên dương gương Người tốt việc tốt đổi mới sáng tạo trong dạy và học năm học 2016 - 2017 do Bộ Giáo dục và Đào tạo (GD - ĐT) tổ chức sáng 18.10.

  • Trong bối cảnh cần khẳng định văn hóa doanh nghiệp Việt Nam, việc tìm ý tưởng sáng tạo từ “Truyện Kiều” được cho là con đường ngắn nhất. Như GS. Phong Lê, Chủ tịch Hội Kiều học Việt Nam nhận định: “Doanh nhân dùng chữ tâm ấy để tiến là phúc cho họ, cũng là phúc cho xã hội vậy”.

  • Trước các phương tiện nghe nhìn, sách đang trở nên yếu thế hơn. Người lớn cũng ngại đọc sách, còn trẻ em thì thích xem iPad và chơi game. Làm sao để tạo được thói quen đọc sách cho trẻ, qua đó, dần nuôi dưỡng tâm hồn các em bằng sách?

  • Chú trọng phát triển văn hóa đọc tại vùng nông thôn, miền núi là một trong những nhiệm vụ trọng tâm trong Đề án phát triển văn hóa đọc trong cộng đồng đến năm 2020, định hướng đến năm 2030. Tuy nhiên, văn hoá đọc ở trẻ em nói riêng sẽ không thể phát triển rộng lớn nếu hệ thống phát hành sách chỉ tập trung ở thành phố và trẻ em nông thôn, miền núi vẫn còn “đói sách”.

  • Hoạt động đấu giá nghệ thuật ở Việt Nam mới đang ở buổi bình minh. Buổi đấu giá nghệ thuật chính thức đầu tiên được tổ chức cách đây chưa đầy hai năm bởi Công ty Cổ phần Bán đấu giá Lạc Việt tại Hà Nội hồi tháng 5/2016.

  • Nhiều biểu hiện cho thấy nhận thức của xã hội đối với sở hữu trí tuệ còn hạn chế. Người dân chưa hình thành ý thức tôn trọng quyền sở hữu trí tuệ; chủ sở hữu chưa chủ động thực hiện việc bảo vệ quyền và tài sản của mình mà vẫn mang nặng tâm lý trông chờ, ỷ lại.