Tình đầu với Emely

09:56 30/01/2024

NGHĨA THÂN

Thời sinh viên tôi thường đi làm thêm ở quán bar hay những nhà hàng dành cho khách Tây. Tôi sang phố Phạm Ngũ Lão xin làm phục vụ nhà hàng. Lúc đó tôi nghĩ rằng làm ở chỗ có khách nước ngoài có thêm thu nhập và có thể trau dồi kiến thức, ngoại ngữ.

Ảnh: tư liệu

Emely là một trong số những người bạn của cậu chủ nhà hàng, mỗi lần đám bạn cậu chủ ghé tới là tôi phải xếp hai, ba bàn lại với nhau. Trong đám bạn ấy tôi chẳng chơi thân với ai cả. Không hiểu sao hôm ấy có một cô gái chừng tuổi tôi, nước da trắng và mái tóc vàng hoe gọi lại bắt chuyện. Emely là người Mỹ, là một tình nguyện viên đang dạy tiếng Anh cho các sinh viên của các trường đại học ở Huế. Cô nói tiếng Anh, lâu lâu lại nói lơ lớ vài câu tiếng Việt.

- Anh ơi, cho tôi trà đá - Cô giả vờ kêu lại để bắt chuyện.

- May I have your name?

- My name is Nghĩa.

- Do you have an English name?

- No, I don’t.

- I give you an English name, Jonny.

- Ok, you call me Jonny.

Emely đưa tôi tờ giấy trong đó có số điện thoại và nick Yahoo, thời đó liên lạc nhau qua Yahoo chat chứ không như bây giờ có Facebook. Sau đó chúng tôi cứ nhắn tin qua lại thường xuyên nhưng cũng chỉ là hỏi thăm.

Một hôm khi tôi đang ở nhà Emely nhắn tôi:

- Are you free today?

- Yes, I am free now.

Vậy là chúng tôi lên kế hoạch đi chơi vào buổi chiều hôm đó. Trời mùa xuân mưa lất phất, se chút lạnh lạnh thì tắm nước khoáng nóng Thanh Tân có gì bằng. Tôi chở Emely trên chiếc honda cũ, cà tàng nhưng lúc đó tôi trông rất oách vì chở cô gái Tây.

Xe chạy ra tới trường cấp ba Hương Trà thì Emely không biết giả vờ hay lạnh thật.

- I am cold, can I hold you?

- Yes. Of course.

Đường thì xa và trời thì lạnh thế là Emely dựa vào vai và ôm tôi thật chặt cho đến khi đến tận nơi.

Con đường từ cổng mua vé đến hồ bơi ngập tràn hoa ven đường, đủ các màu sắc khác nhau, thi thoảng có những con chim hót líu lo và những con bướm xinh vờn những cánh hoa để hút mật. Chúng tôi dừng lại và chọn một bể tắm nước không quá nóng và đủ độ sâu để bơi.

- Thanh Tan is a beautiful place. - Emely có vẻ thích thú, cô vươn vai hít thở không khí. Có lẽ lâu rồi cô mới có dịp ra vùng ngoại ô.

- Nước ấm quá. Do you like it?

- Jonny, cám ơn anh.

Emely nhìn tôi đắm đuối và thật bất ngờ khi Emely ôm hôn thắm thiết giữa hồ bơi mà xung quanh là người Việt. Tôi ái ngại vô cùng.

Trời chuyển tối, mọi người đã về hết chỉ còn hai chúng tôi giữa bể bơi. Xung quanh chỉ còn tiếng ếch đồng, tiếng dế kêu và những bóng đèn điện mờ mờ ảo ảo. Emely ôm siết vòng eo tôi, tôi chàng trai mới lớn một chút thích thích một chút lo lo. Chúng tôi cuộn vào nhau trong màn đêm tối.

- Emely, stop... dừng đi.

- Why?

- Chúng ta không hợp nhau.

- Why? We are a couple.

Tôi không nói gì thêm và buông lơi Emely.

Tôi lên bờ ngồi và Emely cũng lên ngồi kế bên. Chúng tôi không ai nói gì thêm. Emely gục đầu vào vai tôi.

- Emely, anh thích cổ điển, anh thích nhạc xưa và đồ cũ. Chúng ta đi cà phê được không em yêu?

- Ok anh yêu.

Nàng chọn quán Chiều, đường Đặng Thái Thân. Chúng tôi thường gọi hai ly cà phê sữa đá giống nhau và một gói ngựa trắng. Tôi không hút thuốc nhưng sợ Emely buồn nên cũng nhấp môi vài điếu.

Emely hết thời hạn visa trở về nước, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc nhau qua email. Ngày lễ tình nhân Emely mua tặng tôi hộp chocolate gửi qua đường bưu điện. Tôi mở quà ra thì trong đó có 1 chiếc nhẫn kèm theo dòng chữ:

“ If you love me, wear my ring.”

Tôi mang vào ngón áp út nơi ngón đeo nhẫn của các cặp đôi đã kết hôn.

Một thời gian sau Emely cũng ít liên lạc với tôi và hầu như mọi chuyện cắt đứt. Tôi buồn và nhớ Emely vô cùng nhưng chẳng hiểu nguyên nhân. Phải chăng xa mặt cách lòng? À thì ra không phải vậy mà vì chúng tôi có một sự khác biệt quá lớn. Vì Emely sống theo kiểu hiện đại và tôi sống kiểu cổ truyền.

Ba năm sau tôi thay đổi công việc, lúc đó tôi làm hướng dẫn viên, cứ vào Hội An rồi ra Huế. Tình cờ trong một lần đi thuê xe máy giúp khách, tôi nhớ là mồng năm Tết âm lịch trên đường Trần Hưng Đạo, khi tôi đang lưu thông trên đường bỗng đâu xe đối diện tông vào tôi cái rầm. Tôi nằm sõng soài ra giữa đường chẳng còn biết chi.

Tôi mơ màng, khi mở mắt ra mình đã nằm trong bệnh viện Thái Bình Dương. Emely đang ngồi phía cuối giường.

Ủa tôi đang mơ hay đang tỉnh. Trời ơi ngón tay đeo nhẫn của tôi không thể co lại bình thường. Chiếc nhẫn Emely tặng tôi đâu?

- Are you ok?

- I’m fine.

Tôi nửa tỉnh nửa mê không hiểu mình đang mơ hay thật. Tôi lại thiếp đi một lúc vì mất rất nhiều máu do tai nạn. Buổi sáng lúc tôi ngủ dậy có một lá thư đầu giường cùng chiếc nhẫn.

Bức thư đại ý chỉ là lời chúc sớm bình phục. Cũng qua bức thư tôi biết mình bị tai nạn trước nhà Emely và chiếc nhẫn lúc ấy đã bị tuột ra.

Emely, Emely... em đang ở đâu? Em đã quay lại Việt Nam khi nào? Sao em lại tránh mặt anh?

Tôi ra viện và trở lại công việc thường ngày. Một hôm vô tình tôi quen Phong, một anh bạn người phố cổ Hội An khi tôi đang đợi khách ăn tối ở nhà hàng Tam Tam.

Phong cao ráo, đẹp trai, có vẻ ngoài của một gã trai hư đầy cuốn hút với các cô gái.

Anh ta kể rằng: “Thời mới lớn tuổi đôi mươi không đêm nào mà không có mặt ở quán bar dành cho khách Tây. Nhờ biết chút tiếng Anh và siêng đi bar mà tôi cưới được cô vợ Tây”. Phong cười có vẻ rất hạnh phúc.

Phong mở điện thoại cho tôi xem bức ảnh gia đình, hai vợ chồng cùng hai đứa con thật đáng yêu. Tôi nhận ra Emely và trong tôi đã có câu trả lời tại sao em tránh gặp tôi. Vì chúng tôi vẫn còn yêu nhau nhưng em đã có một ngôi nhà hạnh phúc.

Emely là mối tình đầu tôi không thể nào quên.


N.T
(TCSH419/01-2024)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • HỒNG NHU

    Tà-Dnga bước những bước uyển chuyển về bản. Mái tóc dính mồ hôi, vương trên khuôn mặt trắng ngần. Chiếc váy còn mới, có nhiều mầu sặc sỡ viền dưới gấu, bó sát lấy tấm thân thon thon.

  • NGUYỄN NGUYÊN NHUNG

    L.T.S.: Nguyễn Nguyên Nhung, sinh năm 1977 tại Huế. Cô gái 16 tuổi này hiện là nội trợ một gia đình nghèo đông người. Cô đang cặm cụi học nghề để giúp bố nuôi đàn em nhỏ. Và cô bắt đầu viết...

  • NGÔ THIÊN THU

    (Ngô Thiên Thu sinh năm 1965 tại Huế. Sinh viên năm thứ 5 Khoa Ngoại ngữ Trường ĐHTH Huế năm 1992).

  • ĐOÀN QUỲNH ANH

    Đoàn Quỳnh Anh sinh năm 1970 tại Đồng Hới. Hiện là nữ sinh viên năm thứ 4 Khoa Văn Trường Đại học Tổng hợp Huế.

  • NGUYỄN HỮU THÔNG

    Ông Hàn đã yếu lắm... người ông quắt queo lại, chỉ còn da bọc xương. Chứng suy nhược tuổi già đã đến thời kỳ nhà thương trả về cho gia đình, nhưng không hề làm ông thay đổi nét yên bình trong đôi mắt.


  • Đặng Thành - Trần Đình Xuân Dũng


  • Thành Phương - Phạm Nguyên Tường - Nhật Lệ

  • LTS: Lê Thị Minh Nghĩa, một nữ sinh mực tím của ph biển Quy Nhơn. Em đã thầm lặng bền bỉ thử bút trên mươi lăm truyện ngắn, với ước mộng tốt nghiệp Phổ thông Trung học, sẽ đầu đơn thi vào Trường Đại học Viết văn Nguyễn Du. SH nồng nhiệt và cảm động giới thiệu "cô bé câm lặng" niềm ước mộng tương lai mà nữ sinh mực tím đang mong muốn thể hiện, nắm bắt...

  • Nguyễn Hồng Hạnh sinh tháng 1.1968, tại Huế. Sinh viên Khoa ngữ văn Đại học Tổng hợp Huế. Hội viên câu lạc bộ Văn học thuộc Nhà văn hóa Thành phố Huế. Sông Hương xin trân trọng giới thiệu những bài thơ đầu tay của Hồng Hạnh
    SÔNG HƯƠNG

  • PHẠM THỊ ANH NGA

    (Đại học Sư phạm Huế)


  • Hoài Thi - Phạm Huy Ngữ

  • LÊ THỊ HOÀI NAM

    Nàng ngả đầu trên một chồng gối chăn cao ngất. Hai tay vòng ra phía gáy. Rõ là nàng đang ở trong tư thế hoàn toàn không thoải mái. Nhưng nàng thích thế. Cặp mắt nàng bất động nhìn dán vào bức tường màu khói hương mà dưới ánh sáng của ngọn đèn néon dễ gợi cho người ta cảm giác trong suốt, trong suốt đến trống rỗng.

  • QUỲNH NHƯ

    "…Chỉ một mình, đêm khuya thao thức vắt tay lên trán, nước mắt đầm đìa tôi mới khẽ gọi "Mẹ ơi, mẹ ơi" như một đứa bé. Những lúc ấy tôi cô đơn vô cùng. Không có gì trên trái đất nầy có thể lấp bằng được. Người ta dù lớn dù nhỏ đến đâu đều cần đến mẹ biết bao nhiêu…"

  • Đây là một hoạt động xã hội thường kỳ đầu tiên mà Sông Hương quyết tâm thực hiện, nhằm góp phần động viên một cách học và dạy Văn sinh động, hấp dẫn trong trường học.


  • Hồ Hồng Sâm - Hoàng Thị Thương

  • LÊ HÙNG VỌNG

    Đến lúc cô tình nhân thứ tư chia tay anh chàng kỹ sư Tân không một lời từ giã thì tiếng tăm của anh ta trong giới chị em ở đây đã nổi như cồn.

  • Sáng nay (29.7), Tạp chí Sông Hương đã tổ chức giới thiệu tác phẩm “Đi tìm nhành hoa thạch thảo” của tác giả Lê Duy Đoàn. Đến dự có đông đảo bạn đọc cùng các nhà văn nhà thơ tại Thừa Thiên Huế.

  • LTS: Trong Đêm thơ tự chọn tại tòa soạn Sông Hương, tác giả được mọi người chú ý lại là một tác giả mới, rất mới: Nguyễn Thị Thái (còn có tên gọi là Tuất), hiện đang là một thợ may bình thường ở xã Xuân Long thành phố Huế.

  • Tôn Nữ Ngọc Hoa - Ngô Anh Phương - Hoàng Phương Vỹ


  • Phương Xích Lô - Lê Đình Ty