Nguyễn Thanh Lâm - Từ Quốc Hoài - Hoàng Ngọc Giang
Minh họa: Nhím
NGUYỄN THANH LÂM
Thư viện
Thư viện hôm nay
Tất cả những cuốn sách đang cười
Trí tuệ loài người đang cười
Nụ cười xưa cũ
Con người đã quá tải bởi những gì đã biết
Vẫn khát khao kiến thức
Những cuộc hành trình bất tận không đích đến
Biết bao đích đến rồi đi
Cái vô hạn vẫn còn đó đợi chờ
Đạo vốn vô ngôn
Phật đã giảng năm ngàn bốn mươi tám chân lý
Mà chưa từng nói về chân lý
Chân lý chỉ là những ngón tay chỉ trăng
Thư viện hôm nay
Còn một vài ngón tay chỉ trăng hồng hào sự sống
Thế cũng hơi nhiều
Có tiếng đập trái tim hướng tới vầng trăng gọi ta
ngoài thư viện
Ta bước ra lòng nhẹ lâng lâng.
TỪ QUỐC HOÀI
Bài ca
Tháng giêng rậm rịch ngựa xe xiêm áo
trắng muốt vườn sương
giấc ngủ chập chờn cỏ non
những cặp môi
no hạnh phúc
câu ca bỏ quên
chợt nảy mầm
lẫm đẫm tuổi già hong phơi kỷ niệm…
tháng Giêng! tháng Giêng! tháng Giêng!
cánh diều thời gian chao liệng
cho tôi gửi cặp mắt buồn
làm bạn gió mây
cho tôi gửi dấu chân
vào quên lãng
cho tôi gửi vào em
hy vọng.
Dưới bầu trời không đáy
Ký ức lặng lẽ tỏa hương
em là tro tàn
là bông hoa
là lửa
không có gió
ở nơi bắt đầu ngọn gió
không đất đai
tình yêu em cuộn giấc ngủ trong hạt mầm
mặt gương không phản bội em
nhưng có thể hoen ố
có thể vỡ nát
và lưu lại những giọt máu
dưới bầu trời không đáy
em bất lực không níu được thời gian
mặt trời xối lửa
bên dòng sông cuộn sóng
người đàn bà bồn chồn tìm gương mặt mình.
HOÀNG NGỌC GIANG
Giấc mơ
Đêm qua tôi mơ
giấc mơ không cội rễ cùng cuộc đời thực
tôi đã nếm cảm giác của niềm hạnh phúc
hân hoan
reo ca
người đàn ông nắm tay tôi chạy trên cánh đồng hoa
chúng tôi mải miết… mải miết…
anh nhìn vào mắt tôi tha thiết
nồng nàn
lắng sâu
tận trong tôi run rẩy nhiệm màu
đáy hồn ngân lên khúc nhạc
Rồi tiếng gà tinh sương
phủ trắng giấc mơ
nhắm mắt
cũng chẳng thể trì níu được
tôi nhớ đã khắc ghi gương mặt anh
sợ lắm nếu lạc nhau tôi chẳng còn gì nữa
tôi nhớ đã chạm tay vào hạnh phúc
hạnh phúc cũng đã nắm lấy tay tôi
nhưng chỉ là ảo giác
ấy vậy mà tôi vẫn muốn có những đêm mơ
dù tôi biết khi tiếng gà gáy sáng
lại là căn phòng với màu vôi bạc
cả những mảng màu xám ngoét tróc lở vữa vôi
ôi những giấc mơ
những giấc mơ đã níu kéo tôi
kéo tôi
đến tận cùng
khô cháy
(SDB16/03-15)
Quê Thanh Hoá.* Thơ đã xuất bản:- Hồi ức chuồn chuồn (NXB Thanh niên 1995)- Thơ ký gửi (NXB Văn học 1998)* Sắp xuất bản: - Cho; - Thu về
Tôn Nữ Ngọc Hoa - Nguyễn Đức Đát - Võ Khánh Cừ - Ngân Vịnh
Vĩnh Nguyên - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Trần Thái - Võ Phước - Đào Trung Việt - Nguyễn Chí Hoan
Ngô Đức Tiến - Phan Văn Từ - Huy Huyền - Võ Quê - Phạm Dạ Thuỷ - Ngô Đức Kiên - Mai phương
Nguyên Quân - Nguyễn Xuân Sang
Nguyễn Thị Anh Đào - Nguyễn Thị Tố Nga - Lê Mai
Nguyễn Văn Phương - Nguyễn Văn Vinh - Huỳnh Lê Nhật Tấn
Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nguyễn Đăng Việt - Đỗ Hoàng - Nguyễn Vĩnh Nguyên
Hoàng Ngọc Châu - Võ Văn Luyến - Võ Văn Hoa
VŨ THỊ KHƯƠNG sinh năm 1953Quê quán: Hà Dương - Hà Trung - Thanh HoáHiện công tác tại: Uỷ ban nhân dân thị xã Bỉm Sơn Thanh Hoá.Cử nhân báo chí.Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Thanh HoáĐã có các tập thơ in riêng, in chung và in trong nhiều tuyển tập.
Từ Hoài Tấn - Đoàn Quỳnh Như - Thúy Liên - Lê Tất Sĩ - Trần Vạn Giã - Từ Nguyễn - Trần Hữu Dũng - Thái Hải - Nguyễn Man Kim - Thanh Tuyền - Hồng Vinh - Đào Duy Anh
Thúy Nga, Trần Tịnh Yên, Nguyễn Thị Thái, Văn Công Hùng, Lê Quốc Hán, Nhất Lâm, Nguyễn Trung Bình
Huỳnh Lê Nhật Tuấn, Bùi Văn Dung, Vương Tuyết Mai, Vi Thuỳ Linh
THU NGUYỆT...Rồi đây dần tóc bạc màuRồi đây mình sẽ mất nhau hay còn?!...
NGUYỄN VIỆN...Những con người rơi vãi từ giấc mơ địa ngục ẩn khuất dưới bóng những gốc cây khóc...
ĐOÀN MẠNH PHƯƠNGHội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã đoạt 4 giải thưởng thơ trung ương và địa phương. Trong đó có Giải thưởng cuộc thi thơ Tạp chí Sông Hương năm 1996.Hiện đang công tác tại Trung tâm phát triển Văn học và Tri thức - Hội Nhà văn Việt .
MAI VĂN PHẤNTên khai sinh đồng thời là bút danh. Sinh ngày 16-1-1955 tại huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Hiện sống và làm việc tại Hải Phòng. Hội viên Hội Nhà văn Việt .
MAI NGỌC THANH...Tôi mới chỉ tìm thấy phần Đất nổiBiển cả còn vô số những cái phải khám phá ở tầng sâu...
ĐÀO VIẾT BỬUNụ cười ai bỏ sau lưngGió qua lững thững trên từng liễu nghiêng
LÊ BÁ DUYBiết bao ca khúc để đờiMênh mông một cõi đất trời cưu mang