Thơ Sông Hương 9-2002

09:07 03/09/2008
Lê Tấn Quỳnh - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Thị Phước

LÊ TẤN QUỲNH

Cỏ hoang

Những con kiến mê mệt giấc mơ chín tái
Sau cửa sổ nhưng nhức gai
Miếng gỗ mục phù lên âm thanh lập bập
Trơ như chiếc then cài

Đó là căn phòng chùng chình thiên lương bò sát
Bần bật người đi sống áo mơ màng
Những đêm khuya vơ bàn chân dẫm đạp
Lên chiếc bóng dài vung vấy tro than

Đó là cơn gió không ngân ngất lên nữa
Xí xoá cơn say bằng giọt sương vàng
Là nơi tôi thiêm thiếp
Mơ mình buồn sau vách cỏ hoang

Đàn ông

Mưa vặn mình lép kẹp
Chợn rợn tận góc sông
Thuyền về. Em ngược gió
Bến đá trơ mắt không

Cái nhìn bay phần phật
Lạc theo tà áo cong
Em giật từng khắc gió
Ném thành mặt đàn ông

Và tôi từ tôi

Những khung mặt dài như thời gian
Của bầy mối già
Gặm nhấm tôi qua khe cửa trật khớp
Từ sự no nê của cái sững người

Và tôi từ tôi
Bạc
Như một cơn mưa đã buốt...

LÊ VIẾT XUÂN

Mỹ sơn

Đi trong mưa bụi tháng ba
Đường vào thánh địa như xa, như gần
Cầu treo một thoáng dừng chân
Dường như nước chảy tần ngần điều chi
Đường vui xuôi ngược xe đi
Xe thì áo đỏ, người thì hoá trang
Một vùng đồi núi miên man
Em và anh với tháp Chàm... còn đây!
Loanh quanh với tháp và cây
Người xưa cùng với người nay kiếm tìm.
                              Mỹ sơn, tháng 3 năm 2002

NGUYỄN SĨ CỨ

Cuộc phù thế

 
Những thứ để say thì không được uống
Cà phê ơi ta thức đêm nay
Mảnh trăng muộn đã rớt vào xó núi
Đám tinh vân phờ phạc sau lùm mây

Ta cùng thức với bao la vũ trụ
Với quả tim không ngủ đập rộn ràng
Mắt nhắm lại mà không sao chợp mắt
Những phập phồng vô nghĩa cứ khua vang

Thèm một tiếng côn trùng trong đám cỏ                                           
Một tiếng gà dựng ngược mặt trời lên
Cuộc phù thế chỉ như là đám bụi
Rồi cũng ba thước đất dưới cỏ mềm
                                (Viết trong những ngày không uống được rượu)

Hoàn Lão

Thanh tân thế sao gọi là Hoàn Lão
Nắng ban mai chồi biếc lấp lay
Nhà mới dựng sắc hồng xanh đỏ
Màu áo em lẫn với màu mây
Ta đứng tuổi những mong trẻ lại
Để cùng em Hoàn Lão một ngày...


Tây Bắc

Lên Tây Bắc
Ngực chạm vào mây núi
Khèn Mèo rung thung sương chơi vơi

Lên Tây Bắc
Núi cao, vực thẳm
Váy Mèo phơi khuyết nửa mặt trời.

NGUYỄN THỊ PHƯỚC

Gửi Huế

Chẳng có gì - sao như là đã Huế
Sao như là mất ngủ với Hương Giang?
Thôi, xin bạn để tôi về không nợ
Đừng bắt tôi có lỗi với con đường!
                                    Đêm sông Dinh, tháng 4/2002

(nguồn: TCSH số 163 - 09 - 2002)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...

  • Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong

  • Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.

  • ...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...

  • Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.

  • Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...

  • Sinh 1954 tại Nghi Lộc,  Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh

  • Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.

  • Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương                                                 bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi

  • Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn

  • Bãi cát nhàu muối mặnHoang dại một loài hoaAi đặt tên Cúc biểnMàu tím đỏ mượt mà

  • Em về với chị, quê xưaQuê em quê chị, bây giờ quê ai?Cách xa hút tháng năm dàiSao ngày trở lại lạnh gai cả người.

  • (Nhân lời kể của một người chơi chim)

  • Chị tôiphận gáiheo may về lơ lửng sáo diều ngânSông Bồ mười hai bếnbến nào nước đụcbến nào trong...

  • ...Không hề có chia ly, không cả lời giã từ, chỉ phương ấy trongvô vọng của em, chợt giây khắc này bừng chói...

  • Gương mặt thánh thiệnSáng và buồn

  • Sinh 1962 ở Hà Nội, tốt nghiệp Đại học hàng hải tại Liên Xô (1986) và đã từng là thuyền trưởng Hải quân. Ngô Tự Lập đã xuất bản hơn chục đầu sách bao gồm thơ, truyện, tiểu luận và dịch thuật.Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt .

  • Sinh năm 1949  tại Bình Lục - Hà . Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội.Tác phẩm đã xuất bản:  Dấu lặng - (Thơ)  NXB Văn học 1976;  Đêm thiếu nữ - (Thơ) NXB Văn học 1978. Ngoài ra Trần Lan Vinh còn có thơ in trong các tuyển tập khác.

  • Sinh 1946 tại Liên Minh, Vụ Bản, Nam ĐịnhCử nhân nghệ thuật - Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội - Hội viên Hội Mỹ Thuật Hà Nội.Tác phẩm: Trại Muộn (thơ) NXB Văn học 1995;  Mảnh trời qua ô cửa - (thơ) NXB Văn học 1997.

  • Một tiếng thôi mà bao hàm cả cộng đồng dân tộc, cả xứ sở thân yêu với đồng lúa cánh cò, với núi non điệp trùng và rừng vàng biển bạc, những người vợ thương chồng tạo vóc dáng vọng phu.